I Cô-rinh-tô: Chương 14

32 lượt xem

I Cô-rinh-tô 14:1-12 Ơn Nói Tiên Tri và Ơn Nói Các Ngôn Ngữ – Phần 1

1 Hãy theo đuổi tình yêu nhưng hãy khao khát những sự thiêng liêng! Mà tốt hơn hết là các anh chị em nói tiên tri.
2 Vì người nào nói một ngôn ngữ khác thì không phải nói với loài người, nhưng nói với Đức Chúa Trời. Vì chẳng có ai nghe hiểu khi người ấy nói những sự mầu nhiệm trong thần trí.
3 Nhưng người nói tiên tri thì nói với loài người, để xây dựng, khích lệ, và an ủi.
4 Người nói một ngôn ngữ khác tự gây dựng chính mình. Nhưng người nói tiên tri thì gây dựng Hội Thánh.
5 Tôi mong cho các anh chị em đều nói được các ngôn ngữ, nhưng tốt hơn hết là các anh chị em nói tiên tri. Vì người nói tiên tri là trọng hơn người nói các ngôn ngữ; trừ khi người ấy giải nghĩa để cho Hội Thánh được sự gây dựng.
6 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Nếu tôi đến với các anh chị em, nói các thứ ngôn ngữ, thì tôi sẽ giúp ích gì cho các anh chị em? Trừ khi tôi nói với các anh chị em hoặc là trong sự mạc khải, hoặc là trong sự hiểu biết, hoặc là trong lời tiên tri, hoặc là trong giáo lý?
7 Ngay cả những vật không có sự sống phát ra tiếng, hoặc ống tiêu hoặc hạc cầm, trừ khi chúng phát ra các âm thanh khác biệt, thì làm thế nào nhận biết được ống tiêu hay là hạc cầm?
8 Và nếu kèn phát ra một âm thanh không xác định, thì ai sẽ chuẩn bị mà ra trận?
9 Các anh chị em cũng vậy, trừ khi các anh chị em nói bởi một ngôn ngữ những lời hiểu được, thì làm sao người nghe biết được những gì đã nói? Vì các anh chị em sẽ chỉ nói vào trong không khí. [Hàm ý: lời nói không đi vào trong sự nhận thức của người nghe, vì người nghe không hiểu.]
10 Có rất nhiều thứ tiếng trong thế gian mà không thứ nào không có ý nghĩa.
11 Vậy, nếu tôi chẳng biết ý nghĩa của tiếng nói nào, tôi sẽ là người man rợ đối với người nói, và người nói là người man rợ đối với tôi.
12 Và như vậy, hỡi các anh chị em! Vì các anh chị em sốt sắng về sự thiêng liêng thì các anh chị em hãy tìm kiếm, để các anh chị em vượt trội về sự gây dựng Hội Thánh.

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con,

Con cảm tạ Cha đã ban cho con một tuần lao động bình an, được Ngài quan phòng, thêm sức. Con cảm tạ Cha hôm nay cũng ban cho con có thời gian đọc và suy ngẫm Lời của Ngài được ghi chép trong I Cô-rinh-tô 14:1-12. Con xin ghi lại những điều Ngài dạy cho con hiểu.

1 Hãy theo đuổi tình yêu nhưng hãy khao khát những sự thiêng liêng! Mà tốt hơn hết là các anh chị em nói tiên tri.

Câu 1: Đức Thánh Linh qua Sứ Đồ Phao-lô khuyên con dân Chúa hãy sốt sắng thể hiện các đặc tính của tình yêu trong Chúa trong đời sống để trở nên một người biết yêu. Đồng thời cũng hãy có lòng khao khát những sự thiêng liêng, mà theo văn mạch là khao khát các ân tứ của Đấng Thần Linh, mà trong đó ân tứ tốt hơn hết là nói tiên tri. Hay nói cách khác, Đức Thánh Linh muốn con dân Chúa khao khát sự gây dựng Hội Thánh.

2 Vì người nào nói một ngôn ngữ khác thì không phải nói với loài người, nhưng nói với Đức Chúa Trời. Vì chẳng có ai nghe hiểu khi người ấy nói những sự mầu nhiệm trong thần trí.
3 Nhưng người nói tiên tri thì nói với loài người, để xây dựng, khích lệ, và an ủi.
4 Người nói một ngôn ngữ khác tự gây dựng chính mình. Nhưng người nói tiên tri thì gây dựng Hội Thánh.
5 Tôi mong cho các anh chị em đều nói được các ngôn ngữ, nhưng tốt hơn hết là các anh chị em nói tiên tri. Vì người nói tiên tri là trọng hơn người nói các ngôn ngữ; trừ khi người ấy giải nghĩa để cho Hội Thánh được sự gây dựng.

Từ câu 2 đến câu 5: Con hiểu rằng, Đức Thánh Linh dạy cho con dân Chúa phân biệt ân tứ nói một ngôn ngữ khác là để người nói tự gây dựng chính mình, còn ân tứ nói tiên tri thì gây dựng cho Hội Thánh. Vì thế, ân tứ nói tiên tri được xem trọng hơn, vì đem lại ích lợi cho nhiều người. Người nói ngoại ngữ mà muốn nói trước Hội Thánh thì cần có sự giải nghĩa để cho Hội Thánh nghe hiểu và được sự gây dựng.

6 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Nếu tôi đến với các anh chị em, nói các thứ ngôn ngữ, thì tôi sẽ giúp ích gì cho các anh chị em? Trừ khi tôi nói với các anh chị em hoặc là trong sự mạc khải, hoặc là trong sự hiểu biết, hoặc là trong lời tiên tri, hoặc là trong giáo lý?
7 Ngay cả những vật không có sự sống phát ra tiếng, hoặc ống tiêu hoặc hạc cầm, trừ khi chúng phát ra các âm thanh khác biệt, thì làm thế nào nhận biết được ống tiêu hay là hạc cầm?
8 Và nếu kèn phát ra một âm thanh không xác định, thì ai sẽ chuẩn bị mà ra trận?
9 Các anh chị em cũng vậy, trừ khi các anh chị em nói bởi một ngôn ngữ những lời hiểu được, thì làm sao người nghe biết được những gì đã nói? Vì các anh chị em sẽ chỉ nói vào trong không khí. 
[Hàm ý: lời nói không đi vào trong sự nhận thức của người nghe, vì người nghe không hiểu.]

Từ câu 6 đến câu 9: Sứ Đồ Phao-lô nêu lên một thực tế rõ ràng là nếu ông đến với con dân Chúa tại Cô-rinh-tô trong buổi đầu giảng Tin Lành cho họ mà ông nói các ngôn ngữ khác, không phải ngôn ngữ họ nghe và hiểu được, thì làm sao họ hiểu và tin Tin Lành. Ngay cả những nhạc cụ vô tri cũng phát ra mỗi cái một âm thanh khác biệt, được loài người quy ước vào các việc khác nhau để giúp ích cho loài người trong công việc, thì con dân Chúa cũng dùng tiếng nói của mình để giải bày Tin Lành giúp ích cho người nghe. Sự nói một ngoại ngữ mà người nghe không hiểu cũng giống như một nhạc cụ phát ra âm thanh loạn xạ, không theo quy ước về nhạc điệu, hiệu lệnh, không giúp ích gì được cho công việc.

10 Có rất nhiều thứ tiếng trong thế gian mà không thứ nào không có ý nghĩa.
11 Vậy, nếu tôi chẳng biết ý nghĩa của tiếng nói nào, tôi sẽ là người man rợ đối với người nói, và người nói là người man rợ đối với tôi.

Câu 10 và 11: Câu 10 đã xác định các ngôn ngữ được đề cập trong thư Cô-rinh-tô là các ngôn ngữ của loài người, được người nghe hiểu ý nghĩa rõ ràng, chứ không phải là thứ âm thanh lắp bắp vô nghĩa của những người nói tiếng lạ.

12 Và như vậy, hỡi các anh chị em! Vì các anh chị em sốt sắng về sự thiêng liêng thì các anh chị em hãy tìm kiếm, để các anh chị em vượt trội về sự gây dựng Hội Thánh.

Câu 12: Sứ Đồ Phao-lô khuyên con dân Chúa tại thành Cô-rinh-tô, vốn dĩ họ đã có tinh thần sốt sắng về các ân tứ của Đấng Thần Linh thì hãy gắng sức tìm kiếm với mục đích dùng để gây dựng Hội Thánh.

Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Nguyện rằng Hội Thánh trong những ngày cuối cùng này cũng được đầy ơn của Ngài, mỗi người đều được ơn nói tiên tri, để Hội Thánh được vững mạnh.


I Cô-rinh-tô 14:13-25 Ơn Nói Tiên Tri và Ơn Nói Các Ngôn Ngữ – Phần 2

13 Bởi đó, người nói một ngôn ngữ khác hãy cầu nguyện, để người ấy có thể thông giải.
14 Vì nếu tôi cầu nguyện trong một ngôn ngữ khác, thì tâm thần tôi cầu nguyện, nhưng sự hiểu biết của tôi thì không được kết quả.
15 Vậy thì sao? Tôi sẽ cầu nguyện bằng tâm thần nhưng tôi cũng sẽ cầu nguyện bằng sự hiểu biết. Tôi sẽ hát bằng tâm thần nhưng tôi cũng sẽ hát bằng sự hiểu biết.
16 Vì khi các anh chị em cầu phước bằng tâm thần, thì người thuộc hạng bình dân làm sao nói a-men với lời tạ ơn của các anh chị em? Bởi người ấy chẳng hiểu các anh chị em nói gì.
17 Thật! Các anh chị em nói lời cảm tạ cách tốt lành nhưng người khác chẳng được gây dựng.
18 Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời của tôi, vì tôi nói nhiều ngôn ngữ hơn hết thảy các anh chị em.
19 Nhưng trong Hội Thánh, tôi thà nói năm lời với sự hiểu biết của tôi mà tôi cũng có thể dạy cho những người khác, hơn là nói mười ngàn lời trong một ngôn ngữ khác.
20 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Chớ như trẻ con trong sự thông biết! Về sự độc ác thà như trẻ con; còn về sự thông biết hãy như người lớn.
21 Trong luật pháp có chép: Chúa phán, bởi các thứ tiếng và với các môi miệng khác, Ta sẽ phán với dân này. Dù vậy, chúng nó sẽ chẳng nghe Ta. [Ê-sai 28:11-12]
22 Thế thì, các ngôn ngữ là một dấu chẳng phải cho những người tin nhưng cho những kẻ không tin; còn sự nói tiên tri chẳng phải cho những kẻ không tin nhưng cho những người tin.
23 Vậy nên, nếu cả Hội Thánh nhóm hiệp trong một nơi và mọi người đều nói các ngôn ngữ khác, mà có những người bình dân hoặc những người không tin vào nghe, thì họ sẽ chẳng nói rằng, các anh chị em là điên cuồng sao?
24 Nhưng nếu hết thảy đều nói tiên tri mà có một người không tin hoặc người bình dân vào nghe, thì người ấy bị bắt phục bởi mọi người, người ấy bị phán xét bởi mọi người.
25 Như vậy, những sự kín giấu trong lòng người ấy được tỏ ra và bởi đó người ấy sấp mặt xuống đất. Người ấy sẽ thờ phượng Đức Chúa Trời, tuyên bố rằng, thật có Đức Chúa Trời ở giữa các anh chị em.

Con cảm tạ Cha đã ban cho con một tuần lao động bình an, được Ngài quan phòng, thêm sức. Con cảm tạ Cha hôm nay cũng ban cho con có thời gian đọc và suy ngẫm Lời của Ngài được ghi chép trong I Cô-rinh-tô 14:13-25. Con xin ghi lại những điều Ngài dạy cho con hiểu.

13 Bởi đó, người nói một ngôn ngữ khác hãy cầu nguyện, để người ấy có thể thông giải.

Câu 13: Con hiểu rằng, vì mọi sự con dân Chúa làm đều nên hướng về sự gầy dựng Hội Thánh nên Sứ Đồ Phao-lô khuyên một người có được ân tứ nói ngoại ngữ hãy cầu nguyện để mình có thể thông giải được ngoại ngữ ấy. Nhờ sự thông giải mà Hội Thánh mới hiểu và cùng hiệp ý trong sự tôn vinh Chúa với người nói ngoại ngữ.

14 Vì nếu tôi cầu nguyện trong một ngôn ngữ khác, thì tâm thần tôi cầu nguyện, nhưng sự hiểu biết của tôi thì không được kết quả.
15 Vậy thì sao? Tôi sẽ cầu nguyện bằng tâm thần nhưng tôi cũng sẽ cầu nguyện bằng sự hiểu biết. Tôi sẽ hát bằng tâm thần nhưng tôi cũng sẽ hát bằng sự hiểu biết.

Câu 14 và 15: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô cũng được ban cho ân tứ nói ngoại ngữ, nhưng khi cầu nguyện hoặc hát tôn vinh Chúa thì ông không dùng ngoại ngữ mà mình không hiểu được, mà ông chọn dùng ngôn ngữ mà mình có thể hiểu được. Như vậy sự hiểu biết của ông được kết quả càng hơn, nghĩa là ông nhận lại được nhiều sự dạy dỗ đến từ Chúa cho điều ông cầu nguyện với Chúa.

16 Vì khi các anh chị em cầu phước bằng tâm thần, thì người thuộc hạng bình dân làm sao nói a-men với lời tạ ơn của các anh chị em? Bởi người ấy chẳng hiểu các anh chị em nói gì.
17 Thật! Các anh chị em nói lời cảm tạ cách tốt lành nhưng người khác chẳng được gây dựng.

Câu 16 và 17: Phao-lô nêu lên một thực tế, đó là, nếu một người cầu nguyện xin Chúa chúc phước trước Hội Thánh bằng ơn nói ngoại ngữ, khiến những người khác nghe mà không hiểu được thì sao họ có thể hiệp ý. Mặc dù ơn nói ngoại ngữ đến từ Đấng Thần Linh và lời cầu phước là tốt lành, nhưng trường hợp này lại không đem lại sự gây dựng cho Hội Thánh. Là việc làm trái với mục đích sự ban cho các ân tứ của Đấng Thần Linh.

18 Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời của tôi, vì tôi nói nhiều ngôn ngữ hơn hết thảy các anh chị em.
19 Nhưng trong Hội Thánh, tôi thà nói năm lời với sự hiểu biết của tôi mà tôi cũng có thể dạy cho những người khác, hơn là nói mười ngàn lời trong một ngôn ngữ khác.

Câu 18 và 19: Sứ Đồ Phao-lô khẳng định ông nói được nhiều ngôn ngữ hơn hết thảy các con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, nhưng ông không lạm dụng mà luôn sử dụng đúng mục đích sự ban cho các ân tứ của Đấng Thần Linh, đó là, thà nói ít những lời nào cũng có thể giúp ích cho sự dạy dỗ người khác hiểu biết về Chúa, hơn là nói nhiều trong một ngôn ngữ mà không ai hiểu gì.

20 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Chớ như trẻ con trong sự thông biết! Về sự độc ác thà như trẻ con; còn về sự thông biết hãy như người lớn.
21 Trong luật pháp có chép: Chúa phán, bởi các thứ tiếng và với các môi miệng khác, Ta sẽ phán với dân này. Dù vậy, chúng nó sẽ chẳng nghe Ta. [Ê-sai 28:11-12]
22 Thế thì, các ngôn ngữ là một dấu chẳng phải cho những người tin nhưng cho những kẻ không tin; còn sự nói tiên tri chẳng phải cho những kẻ không tin nhưng cho những người tin.

Câu 20 đến câu 22: Sứ Đồ Phao-lô muốn con dân Chúa có sự thông biết rằng, ân tứ nói ngoại ngữ là một sự ban cho để gầy dựng những người còn yếu đức tin, và cho những người chưa tin Chúa để họ nhận biết quyền năng của Chúa trên Hội Thánh, như trong ngày đầu tiên Hội Thánh thành lập. Còn ơn nói tiên tri để bày tỏ những sự mầu nhiệm của Đức Chúa Trời, dùng để gây dựng những người đã vững tin nơi sự cứu rỗi của Chúa.

23 Vậy nên, nếu cả Hội Thánh nhóm hiệp trong một nơi và mọi người đều nói các ngôn ngữ khác, mà có những người bình dân hoặc những người không tin vào nghe, thì họ sẽ chẳng nói rằng, các anh chị em là điên cuồng sao?
24 Nhưng nếu hết thảy đều nói tiên tri mà có một người không tin hoặc người bình dân vào nghe, thì người ấy bị bắt phục bởi mọi người, người ấy bị phán xét bởi mọi người.
25 Như vậy, những sự kín giấu trong lòng người ấy được tỏ ra và bởi đó người ấy sấp mặt xuống đất. Người ấy sẽ thờ phượng Đức Chúa Trời, tuyên bố rằng, thật có Đức Chúa Trời ở giữa các anh chị em.

Từ câu 23 đến câu 25: Một điều rất thực tế đó là nếu trong sự nhóm hiệp của Hội Thánh mà ai cũng nói ngoại ngữ thì những người ngoại đến nghe chia sẻ sẽ chẳng thể hiểu được và họ sẽ có ác cảm với Hội Thánh, với Chúa. Ngược lại, nếu hết thảy Hội Thánh đều nói tiên tri, bày tỏ những sự mầu nhiệm trong Lời Chúa, thì chắc chắn trong lòng người nghe sẽ bị bắt phục. Nếu người ấy thật có lòng tìm kiếm sự cứu rỗi của Chúa thì họ sẽ ăn năn tội và tin nhận Chúa.

Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Xin Cha cũng ban cho vợ con có cuộc sinh nở bình an, thuận lợi. Con cảm tạ Cha!


I Cô-rinh-tô 14:26-40 Sự Trật Tự Trong Các Buổi Nhóm của Hội Thánh

26 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Vậy thì nên làm thế nào, khi các anh chị em nhóm hiệp mà ai nấy trong các anh chị em có bài thánh ca, có lời giảng dạy, có một ngôn ngữ khác, có sự mạc khải, có sự thông giải các ngôn ngữ? Hãy làm tất cả cho sự gây dựng!
27 Nếu có ai nói một ngôn ngữ khác thì hai hoặc nhiều lắm là ba người nói theo phiên, và có một người thông giải.
28 Nếu không có ai thông giải thì người ấy phải giữ im lặng trong Hội Thánh, mà tự nói với mình và với Đức Chúa Trời.
29 Còn các tiên tri, hai hay ba người nói, những người khác thì suy xét.
30 Nhưng, nếu có sự mạc khải cho một người đang ngồi, thì người trước phải giữ im lặng.
31 Bởi vì hết thảy các anh chị em có thể lần lượt nói tiên tri, để tất cả đều được học và tất cả đều được khích lệ.
32 Thần trí của các tiên tri vâng phục các tiên tri.
33 Vì Đức Chúa Trời chẳng phải Đức Chúa Trời của sự loạn lạc mà của sự hòa bình, như trong tất cả các Hội Thánh của các thánh đồ.
34 Những người vợ của các anh em hãy giữ im lặng trong các Hội Thánh; vì họ không được phép nói chuyện nhưng phải vâng phục, theo như luật pháp nói.
35 Và nếu họ muốn học được điều gì thì họ hãy hỏi những người chồng của họ ở nhà; vì những người vợ nói chuyện trong Hội Thánh là điều hổ thẹn.
36 Lời của Đức Chúa Trời ra từ các anh chị em, hay chỉ đến với các anh chị em?
37 Nếu ai tưởng mình là tiên tri, hay người thiêng liêng, thì người ấy hãy biết rằng, những điều tôi viết cho các anh chị em đây là các mệnh lệnh của Chúa.
38 Nhưng nếu có ai không quan tâm hãy để người ấy không quan tâm.
39 Vậy, hỡi các anh chị em cùng Cha! Hãy khao khát nói tiên tri và đừng ngăn cấm sự nói các ngôn ngữ khác.
40 Mọi sự đều nên làm cách phải lẽ và theo thứ tự.

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con,

Con cảm tạ Cha đã ban cho con một ngày Sa-bát bình an. Cảm tạ Cha đã ban cho con có thời gian đọc và suy ngẫm Lời của Ngài được ghi chép trong I Cô-rinh-tô 14:26-40. Con xin ghi lại những điều Ngài dạy cho con hiểu.

26 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Vậy thì nên làm thế nào, khi các anh chị em nhóm hiệp mà ai nấy trong các anh chị em có bài thánh ca, có lời giảng dạy, có một ngôn ngữ khác, có sự mạc khải, có sự thông giải các ngôn ngữ? Hãy làm tất cả cho sự gây dựng!

Câu 26: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô từ câu này bắt đầu hướng dẫn con dân Chúa tại Cô-rinh-tô thực hành các ân tứ được Đấng Thần Linh ban cho trong các buổi nhóm hiệp của Hội Thánh. Mục đích của sự thực hành là để gây dựng đức tin cho nhau.

27 Nếu có ai nói một ngôn ngữ khác thì hai hoặc nhiều lắm là ba người nói theo phiên, và có một người thông giải.
28 Nếu không có ai thông giải thì người ấy phải giữ im lặng trong Hội Thánh, mà tự nói với mình và với Đức Chúa Trời.

Câu 27 và 28: Về sự thực hành nói ngoại ngữ thì một buổi nhóm nhiều nhất là ba người nói, nói theo thứ tự. Mỗi người nói phải tự mình thông giải hoặc có người thông giải để Hội Thánh hiểu. Nếu không có sự thông giải thì người ấy phải im lặng. “Tự nói với mình và với Đức Chúa Trời” nghĩa là nếu không có ai thông giải thì người nói ngoại ngữ tự thực hành ân tứ nói ngoại ngữ ở nơi riêng tư, sau khi kết thúc buổi nhóm.

29 Còn các tiên tri, hai hay ba người nói, những người khác thì suy xét.
30 Nhưng, nếu có sự mạc khải cho một người đang ngồi, thì người trước phải giữ im lặng.
31 Bởi vì hết thảy các anh chị em có thể lần lượt nói tiên tri, để tất cả đều được học và tất cả đều được khích lệ.
32 Thần trí của các tiên tri vâng phục các tiên tri.

Từ câu 29 đến 32: Về sự thực hành ân tứ nói tiên tri cũng phải trong trật tự, từng người trình bày, và chỉ nhiều nhất ba người nói trong một buổi nhóm. Nhưng nếu trong Hội Thánh có người nhận được sự mạc khải thì người đang nói tiên tri hoặc nói ngoại ngữ phải im lặng và nhường lời lại. Nghĩa là sự mạc khải phải được ưu tiên trong sự nhóm hiệp của Hội Thánh.

Các trưởng lão của Hội Thánh có bổn phận suy xét nội dung của sự nói tiên tri và sự mạc khải, xem có đúng Lời Chúa hay không. Nếu không đúng thì phải lập tức yêu cầu người nói ngưng lại và chỉ ra những điểm không đúng Lời Chúa.

Thần trí của các tiên tri vâng phục các tiên tri nghĩa là người nói tiên tri hoàn toàn làm chủ thần trí của mình khi đang nói tiên tri. Người ấy ý thức và biết rõ mình đang nói những điều bày tỏ ý muốn của Đức Chúa Trời.

33 Vì Đức Chúa Trời chẳng phải Đức Chúa Trời của sự loạn lạc mà của sự hòa bình, như trong tất cả các Hội Thánh của các thánh đồ.

Câu 33: Rõ ràng khi nhìn vào cấu tạo của muôn loài thọ tạo, loài người nhìn thấy rõ sự trật tự và có quy luật trong sự sáng tạo của Đức Chúa Trời. Bất cứ một sự vận động nào của vật chất mà đi ra ngoài các quy luật sáng tạo của Ngài đều dẫn đến sự hỗn loạn. Tương tự như vậy là trong các nguyên tắc đạo đức. Vì Đức Chúa Trời thể hiện sự trật tự trong mọi sáng tạo của Ngài, nên Hội Thánh của Chúa cần thực hành mọi sự thờ phượng Chúa trong trật tự.

34 Những người vợ của các anh em hãy giữ im lặng trong các Hội Thánh; vì họ không được phép nói chuyện nhưng phải vâng phục, theo như luật pháp nói.
35 Và nếu họ muốn học được điều gì thì họ hãy hỏi những người chồng của họ ở nhà; vì những người vợ nói chuyện trong Hội Thánh là điều hổ thẹn.

Câu 34 và 35: Hai câu này Sứ Đồ Phao-lô dạy về cách ứng xử của những người phụ nữ có chồng trong buổi nhóm hiệp chung của Hội Thánh. Những người vợ phải giữ im lặng, lắng nghe các sự chia sẻ, nếu có điều gì muốn hỏi thì cần đợi về đến nhà riêng mới hỏi lại chồng.

36 Lời của Đức Chúa Trời ra từ các anh chị em, hay chỉ đến với các anh chị em?
37 Nếu ai tưởng mình là tiên tri, hay người thiêng liêng, thì người ấy hãy biết rằng, những điều tôi viết cho các anh chị em đây là các mệnh lệnh của Chúa.
38 Nhưng nếu có ai không quan tâm hãy để người ấy không quan tâm.

Từ câu 36 đến câu 39: Sứ Đồ Phao-lô khẳng định những lời ông truyền cho họ, về sự thực hành các ân tứ có trật tự trong sự nhóm hiệp của Hội Thánh, là mệnh lệnh đến từ Chúa. Có lẽ là vì trong Hội Thánh Cô-rinh-tô lúc ấy có mấy người kiêu ngạo, tự lập làm thầy, và cướp mất quyền chia sẻ của những người khác. Nên nếu sau khi lời hướng dẫn của Phao-lô đã được đọc trước Hội Thánh mà những người đó “không quan tâm”, cứ vi phạm, thì các trưởng lão cần đuổi những người ấy ra khỏi các buổi nhóm, thiết lập lại trật tự sự nhóm hiệp của Hội Thánh.

39 Vậy, hỡi các anh chị em cùng Cha! Hãy khao khát nói tiên tri và đừng ngăn cấm sự nói các ngôn ngữ khác.
40 Mọi sự đều nên làm cách phải lẽ và theo thứ tự.

Câu 39 và 40: Một lần nữa Sứ Đồ Phao-lô khuyên con dân Chúa hãy khao khát ơn nói tiên tri vì sự nói tiên tri đem lại ích lợi lớn cho Hội Thánh, giúp con dân Chúa hiểu biết Lời Chúa càng hơn. Và cũng đừng ngăn cấm sự nói các ngoại ngữ nếu có sự thông giải, vì như vậy cũng là một sự tỏ ra quyền phép của Thiên Chúa, khiến nhiều người được khích lệ. Miễn sao mọi sự đều làm trong trật tự, được các trưởng lão suy xét kỹ càng và thấy là phải lẽ.

Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Xin Cha cũng tiếp tục ban ơn cho con trong sự suy ngẫm Lời Ngài trong những ngày đưa vợ con đi sinh. Con cảm tạ Cha!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Ngọc Tú