Sáng Thế Ký 42

106 views

Sáng Thế Ký Chương 42

Các Con Trai Gia-cốp Đến Xứ Ê-díp-tô Mua Lúa

1 Gia-cốp thấy xứ Ê-díp-tô có lúa bán ra, nói với các con trai mình rằng: Sao các ngươi ngơ ngẩn nhìn nhau vậy?

2 Lại rằng: Này, cha nghe dưới xứ Ê-díp-tô có lúa bán; các ngươi hãy xuống đó mua lúa cho chúng ta, để cho chúng ta sống và khỏi chết chớ!

3 Mười người anh của Giô-sép xuống Ê-díp-tô để mua lúa.

4 Nhưng Gia-cốp không cho Bên-gia-min, em Giô-sép, đi cùng các anh; vì nghĩ rằng: Ta nên giữ chừng, kẻo xảy ra điều vô phước cho nó.

5 Xứ Ca-na-an bấy giờ cũng đói, nên các con trai của I-sơ-ra-ên cũng đổ xuống Ê-díp-tô mua lúa như các người khác.

6 Lúc này, chính Giô-sép cai trị trong nước, và bán lúa cho cả dân bản xứ. Các anh Giô-sép đến, sấp mình xuống trước mặt người.

7 Giô-sép thấy, nhìn biết các anh mình; nhưng giả làm mặt lạ cùng họ, nói một cách xẳng rằng: Các ngươi ở đâu đến? Đáp rằng: Ở xứ Ca-na-an đến để mua lúa.

8 Vậy, Giô-sép nhìn biết các anh mình; nhưng họ nhìn lại chẳng ra.

9 Giô-sép nhớ lại điềm chiêm bao mình đã thấy về anh em mình, liền thét rằng: Các ngươi là thám tử, đến đây để dòm hành những nơi yếu kém của xứ ta.

10 Đáp rằng: Thưa chúa, chẳng phải vậy; các tôi tớ chúa đến để mua lúa mà thôi.

11 Chúng tôi đây đều là con một cha, vốn nhà lương thiện, chẳng phải là thám tử đâu.

12 Người đáp lại rằng: Chẳng phải; các ngươi đến để dòm hành những nơi yếu kém của xứ này.

13 Đáp rằng: Kẻ tôi tớ chúa có mười hai anh em, con của một cha, nguyên xứ Ca-na-an; này một người đã đi mất biệt, còn người út hiện bây giờ hãy ở tại nhà cùng cha chúng tôi.

14 Giô-sép nói: Thật như ta nói, các ngươi là thám tử.

15 Đây là điều ta thử các ngươi: Ta chỉ mạng Pha-ra-ôn mà thề rằng, nếu em út các ngươi không đến đây thì chẳng bao giờ các ngươi ra khỏi chốn này được.

16 Hãy sai một người nào trong nhóm các ngươi về dẫn em út xuống; còn bao nhiêu thì phải ở tù lại đây. Lời các ngươi phải thử đã, rồi ta sẽ biết các ngươi nói đó có thật chăng. Nếu chẳng thật, thì ta chỉ mạng Pha-ra-ôn thề rằng, các ngươi là thám tử đó.

17 Kế đó, Giô-sép truyền đem giam họ chung trong ngục ba ngày.

Giô-sép Yêu Cầu Đem Bên-gia-min Đến Ê-díp-tô

18 Ngày thứ ba, Giô-sép nói với họ rằng: Ta kính sợ Đức Chúa Trời; hãy làm như điều này, thì được sống.

19 Nếu các ngươi vốn nhà lương thiện, thì hãy để một người nào ở tù lại đây, còn bao nhiêu đem lương thực về nuôi đói cho nhà các ngươi.

20 Kế đó, hãy dẫn em út xuống đây, thì lời các ngươi sẽ cho là thật, và các ngươi chẳng phải chết. Vậy, họ nghe theo.

21 Họ nói với nhau rằng: Thật, chúng ta cam tội cùng em chúng ta rồi; vì lúc trước chúng ta thấy tâm hồn nó buồn thảm khi nó xin nhờ ơn, nhưng chúng ta không chịu cho; vậy nên tai vạ này mới xảy đến cho chúng ta.

22 Ru-bên đáp rằng: Anh chẳng có nói với các em rằng: Chớ phạm tội này cùng đứa trẻ đó sao? Nhưng các em không nghe; nên bây giờ máu nó đòi sự bồi thường.

23 Giô-sép vẫn dùng người thông ngôn nói chuyện lại cùng các anh, nên họ tưởng Giô-sép chẳng nghe hiểu.

24 Giô-sép xoay mặt qua chỗ khác mà khóc. Kế đó xoay mặt lại nói chuyện cùng họ; bắt Si-mê-ôn trong vòng anh em, truyền trói lại trước mặt họ.

25 Giô-sép truyền đầy tớ xúc lúa đổ đầy bao và để bạc lại trong đó cho mỗi người anh em, cũng để thêm lương thực dùng dọc đường. Đầy tớ làm y như lời.

26 Kế đó, anh em chất mấy bao lúa lên lưng lừa, rồi đi.

27 Đến quán, một người trong nhóm mở bao ra cho lừa ăn thóc, thấy bạc mình ở tại miệng bao;

28 nói với anh em rằng: Bạc của tôi trả lại, hiện trong bao tôi đây! Các anh em nhát gan, vừa nói với nhau, vừa run, mà rằng: Thiên Chúa đã làm gì cho chúng ta đây?

Gia-cốp Không cho Bên-gia-min Xuống Xứ Ê-díp-tô

29 Các anh em trở về cùng Gia-cốp, cha mình, tại xứ Ca-na-an, thuật lại cho người nghe mọi nỗi đã xảy đến, rằng:

30 Người đang làm chúa tại xứ Ê-díp-tô nói với chúng tôi cách hung hăng, cho chúng tôi là thám tử.

31 Nhưng chúng tôi có thưa cùng người rằng: Chúng tôi vốn nhà lương thiện, nào có phải là thám tử đâu.

32 Chúng tôi được mười hai anh em, con một cha; một người đã đi mất biệt, còn người út hiện bây giờ ở nhà cùng cha, tại xứ Ca-na-an.

33 Người làm chúa xứ đó dạy rằng: Làm như vầy, ta mới cho các ngươi là lương thiện: Hãy để lại cùng ta một người nào trong nhóm các ngươi, còn bao nhiêu sẽ đem lương thực về nuôi đói cho nhà các ngươi;

34 rồi thì, hãy dẫn em út đến cho ta. Vậy, ta mới biết rằng các ngươi chẳng phải là thám tử, nhưng là người lương thiện; ta sẽ giao em lại cho, và các ngươi sẽ được buôn bán trong xứ này.

35 Đang khi các anh em trút lúa mì ra bao, này đâu, trong mỗi bao có gói bạc của mỗi người; cha và các anh em thấy những gói bạc mình, đều lấy làm sợ hãi.

36 Gia-cốp, cha họ nói rằng: Các ngươi làm mất các con tao; Giô-sép đã mất biệt, Si-mê-ôn cũng mất biệt; mà bây giờ, lại muốn dẫn Bên-gia-min đi nữa sao! Các nông nỗi này đều đổ lại cho tao hết!

37 Ru-bên thưa lại cùng cha rằng: Cha hãy giao em nơi tôi, tôi sẽ dẫn về cho. Nếu như chẳng dẫn em về, thì cha hãy giết hai đứa con trai tôi đi.

38 Nhưng Gia-cốp đáp rằng: Con út tao sẽ chẳng đi xuống với các ngươi đâu; vì anh nó đã chết rồi, chỉ còn một mình nó mà thôi. Nếu điều xấu nào xảy đến cho nó nơi dọc đường các ngươi đi, tất nhiên các ngươi làm cho kẻ tóc bạc này đau lòng xót dạ xuống âm phủ.

Kính lạy Cha,

Hôm nay con đọc đến Sáng Thế Ký chương 42. Con cảm tạ Chúa đã cho con hôm nay được đọc phần Chúa dạy dỗ em Trần Hữu Tường về chương này. Con biết ơn Cha về sự Cha đã dạy dỗ em. Con nhận được sự dạy dỗ qua bài em suy ngẫm. Đọc bài em suy ngẫm con thấy thật phước hạnh. Con ấn tượng ở ý mấy lần Chúa cáo trách các anh Giô-sép, nhất là ý mấy anh cứ ngơ ngẩn nhìn nhau, để người cha giục mới chịu đi xuống xứ Ê-díp-tô mua lúa, là vì trong lòng các anh có sự cáo trách. Cả những lần Chúa dùng sự sửa phạt để kêu gọi ăn năn sau đó. Điều Chúa dạy dỗ em Tường thật tuyệt vời, con đã đọc nhiều lần chi tiết này, nhưng không nghĩ ra ý Chúa muốn dạy dỗ là vậy, nên đọc được con thấy rất là thích, như con vừa tìm được một món ăn ngon bổ dưỡng, con hiểu đó như hạt châu quý báu trong Vương Quốc Trời để con hết lòng tìm kiếm.

Ma-thi-ơ 13:44-46:

44Vương Quốc Trời giống như của báu chôn trong một đám ruộng kia. Một người kia tìm được thì giấu đi, vui mừng mà trở về, bán hết gia tài mình, mua đám ruộng đó.

45 Vương Quốc Trời lại giống như một người lái buôn kiếm ngọc châu tốt,

46 khi đã tìm được một hạt châu quý giá, thì đi bán hết gia tài mình mà mua hạt châu đó.

Thưa Cha, sau đây con xin nêu những điều con suy ngẫm về chương này. Con cảm ơn Cha đã dạy dỗ con.

Thưa Cha, con cảm tạ ơn Cha đã làm ứng nghiệm giấc mơ của Giô-sép.

Trở lại câu chuyện của Giô-sép và các anh Giô-sép trong chương này. Con thấy được lòng yêu thương Chúa đặt để trong Giô-sép, cũng như nỗi lòng Gia-cốp trước những đứa con mình sinh ra. Qua đây phần nào con hiểu được tình yêu của Chúa, của anh chị em trong Hội Thánh cũng như nỗi lòng của Đức Chúa Trời với con cái loài người.

Chi tiết Giô-sép xoay mặt qua chỗ khác mà khóc trong câu 24, cho con hiểu được tấm lòng của Giô-sép. Mặc dù các anh đã làm ác với mình, nhưng tình yêu trong Giô-sép không hề thay đổi, vẫn yêu thương, mong nhớ. Khi gặp các anh, ông đã nhận ra ngay.

Về các anh, con thấy sau khi gây ra điều ác với em, đã nhanh chóng quên, không còn nhớ đến người em mà chính mình đã làm hại, gặp lại cũng không còn nhớ ra. Nhưng con tin rằng, dẫu vậy, lương tâm mà Chúa đặt để nơi mỗi các anh vẫn ít nhiều có sự lên tiếng, bất an, do tội lỗi che khuất, tự dối chính mình, cho rằng mình lương thiện (câu 34). Sự lương tâm cáo trách thể hiện rõ nhất ở câu 23, 24.

Thưa Cha, hình ảnh Gia-cốp với nỗi lòng của người cha, đau lòng xót dạ khi nghĩ đến chuyện Giô-sép bị mất biệt chẳng thể chở về, tin rằng con mình đã chết. Trước nỗi lòng người cha như vậy, các anh Giô-sép vẫn thản nhiên không nói thật với cha, để cha phải đau buồn hơn.

Con hiểu đây cũng là thử thách Chúa cho xảy đến với Gia-cốp, trước mọi nghịch cảnh xảy đến với đứa con mà ông tin bởi lời hứa của Đức Chúa Trời với dòng dõi mình là Áp-ra-ham, có lẽ nếu ông luôn thật để lòng tin, thì sự đau lòng xót dạ của ông đã được Chúa an ủi  để ông không còn nói ra những lời than thở ở câu 36. Con hiểu là bởi sự yếu đuối trong con người xác thịt của ông. Nhưng không vì thế mà Chúa không thành tín làm thành lời Ngài hứa ban phước cho ông và dòng dõi ông. Tình yêu Ngài vẫn y nguyên không đổi.

Bài học con nhận được:

1). Con chọn sống tin kính Chúa để con được Chúa dẫn dắt con trong đời sống.

2). Khi con nhỡ phạm tội, Đức Thánh Linh cáo trách hay ai đó chỉ tội, con cần sớm ăn năn ngay, để con con không bị cứng lòng, bị Chúa dứt thông công con. Con học theo gương tốt của Giô-sép. Con không học theo gương xấu của các anh Giô-sép.

Con cảm tạ Chúa đã dạy dỗ con suy ngẫm Sáng Thế Ký chương 42. Nguyện Lời Chúa luôn ở cùng con và thánh hoá con mỗi ngày.

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Con, Nguyễn Thị Lan

17/04/2023

Để lại một bình luận