Sáng Thế Ký chương 43
Gia-cốp Đồng Ý cho Bên-gia-min Đến Ê-díp-tô
1 Sự đói kém trong xứ lớn lắm.
2 Khi trong nhà đã ăn hết lương thực ở xứ Ê-díp-tô đem về rồi, thì cha các người ấy dạy rằng: Các ngươi hãy trở xuống mua một ít lương thực cho chúng ta.
3 Giu-đa thưa: Người ấy có nói quyết cùng các con rằng: Nếu em út không theo xuống với các ngươi, thì sẽ không bao giờ thấy mặt ta.
4 Nếu cha cho em đi với, thì chúng tôi mới xuống Ê-díp-tô mua lương thực cho cha được.
5 Bằng không, thì chúng tôi chẳng trở xuống đâu, vì người ấy đã nói rằng: Nếu em út không theo xuống với các ngươi, thì sẽ không bao giờ thấy mặt ta.
6 I-sơ-ra-ên quở rằng: Sao các ngươi khéo tệ cùng tao, mà tỏ cho người ấy rằng các ngươi còn một em nữa?
7 Thưa rằng: Người ấy hỏi kỹ càng về chúng tôi, và về các người thân của chúng tôi rằng: Thân-phụ các ngươi còn sống chăng? Còn có một người anh em nào nữa chăng? Chúng tôi có đáp các lời hỏi đó. Nào có biết người ấy sẽ dặn chúng tôi rằng: Hãy đem em út xuống đây, sao?
8 Giu-đa lại thưa cùng I-sơ-ra-ên cha mình, rằng: Hãy cho đứa trẻ theo con, thì chúng tôi sẽ đứng dậy đi, để cho chúng ta, nào các con, nào cha, nào các cháu của cha đây đều được sống và khỏi chết.
9 Con sẽ bảo lãnh em cho; cha sẽ cứ nơi con mà đòi em. Nếu không dẫn em về không để em trước mặt cha, thì con đây sẽ cam tội cùng cha mãi mãi.
10 Nếu không có điều dùng dằng, thì chúng tôi đã đi và về được hai lần rồi.
11 Kế đó, I-sơ-ra-ên, cha các anh em, nói rằng: Nếu việc đã như vậy, thì các ngươi phải làm như thế này: Hãy lấy trong đồ hành lý những thổ sản quý nhất của xứ ta: một ít nhũ hương và mật ong, các hương hoa và một dược, phi tử và hạnh nhân, đem dâng cho người ấy làm của lễ.
12 Hãy đem theo một số tiền bằng hai, để trả lại tiền mà họ đã để lại nơi miệng bao của các ngươi. Có lẽ là một sự lộn chăng.
13 Các ngươi hãy đứng dậy đi, dẫn em út theo và trở xuống đến người ấy.
14 Cầu xin Thiên Chúa Toàn Năng khiến cho các ngươi được thương cảm trước mặt người, và tha đứa em kia và Bên-gia-min cho các ngươi. Còn phần cha, nếu phải mất con, thì cha chịu phận vậy!
Giô-sép Hậu Đãi Bên-gia-min
15 Vậy, các anh em đem theo của lễ và một số tiền bằng hai, cùng dẫn Bên-gia-min cùng đứng dậy đi xuống Ê-díp-tô, mà ra mắt Giô-sép.
16 Vừa khi Giô-sép thấy Bên-gia-min đi theo xuống với, truyền cho quản gia rằng: Hãy đưa các người này vào nhà trong, bắt con gì làm thịt và nấu dọn đi; vì trưa này họ sẽ dùng bữa cùng ta.
17 Quản gia làm theo y như lời dặn, đưa họ vào nhà Giô-sép.
18 Anh em thấy mình phải đưa vào nhà Giô-sép, thì sợ hãi, và nói với nhau rằng: Ấy cũng vì số tiền đã để lại vào bao chúng ta lần trước, nên họ mới đem chúng ta vào chốn này, để tìm cớ xông vào đánh chúng ta, bắt chúng ta làm tôi mọi, và chiếm đoạt mấy con lừa của chúng ta.
19 Mấy anh em đến gần quản gia của Giô-sép, thưa cùng người tại ngoài cửa
20 mà rằng: Xin chúa tha lỗi cho! Anh em chúng tôi đã đến đây một lần rồi, để mua lương thực;
21 và khi trở về đến quán trọ, mở các bao ra, này số bạc của mỗi người đều ở tại miệng bao mình; cân nặng bao nhiêu đều y như bấy nhiêu. Này, chúng tôi có đem lại số bạc đó,
22 và cũng có đem thêm số bạc nữa để mua lương thực. Chẳng biết ai để bạc lại trong bao chúng tôi.
23 Quản gia đáp rằng: Mọi việc đều bình an! Đừng sợ gì cả! Ấy là Thiên Chúa của các ngươi, tức Thiên Chúa của cha các ngươi, đã ban vật quý vào bao. Còn bạc các ngươi thì đã có giao cho ta. Kế đó, người dẫn Si-mê-ôn đến với anh em;
24 rồi đưa anh em vào nhà Giô-sép, đem nước ra cho rửa chân, và cũng cho những lừa ăn cỏ nữa.
25 Các anh em sửa soạn của lễ, đợi trưa Giô-sép về; vì có hay rằng mình sẽ ăn bữa tại nhà này.
26 Khi Giô-sép trở về, các anh em lấy của lễ đã đem theo, dâng cho Giô-sép tại nhà; rồi cùng sấp mình xuống đất trước mặt người.
27 Người liền hỏi thăm họ mạnh giỏi thế nào, và nói rằng: Người cha già mà các ngươi đã nói với ta đó được mạnh khỏe chăng? Còn sống chăng?
28 Đáp rằng: Kẻ tôi tớ chúa, là cha chúng tôi, vẫn mạnh khỏe và còn sống. Kế đó, họ cúi đầu và lạy.
29 Giô-sép ngước mắt thấy Bên-gia-min, em ruột, con trai của mẹ mình, thì hỏi rằng: Đó có phải em út mà các ngươi đã nói với ta chăng? Và tiếp rằng: Con út ơi! Cầu xin Thiên Chúa làm ơn cho ngươi!
30 Vì thấy em mình, nên Giô-sép cảm động, vội bước ra ngoài, tìm nơi nào để khóc. Người vào nhà trong và khóc.
31 Kế đó, rửa mặt, bước ra, làm bộ chắc gan mà nói rằng: Hãy dọn bữa ăn đi.
32 Người ta dọn cho Giô-sép ăn riêng, và cho các anh em ăn riêng. Người Ê-díp-tô ăn chung cùng người cũng dọn cho ngồi riêng nữa; vì người Ê-díp-tô có tính gớm người Hê-bơ-rơ, nên không ăn chung được.
33 Vậy, các anh em ngồi lại trước mặt Giô-sép, lớn nhỏ tùy theo thứ tự mình, ngơ ngẩn mà nhìn nhau.
34 Giô-sép sai đem mấy món đồ ăn trước mặt mình cho các anh em; nhưng phần Bên-gia-min lại nhiều gấp năm của các người khác. Họ uống và ăn ngon vui cùng Giô-sép.
Kính lạy Cha,
Thưa Cha, hôm nay con đọc đến Sáng Thế Ký chương 43. Con xin Cha dạy dỗ con ạ.
Con xin tóm tắt lại những sự việc đã xảy ra trong chương này như sau ạ:
Sau khi Si-mê-ôn bị giữ lại, các anh Giô-sép được tha trở về, mang theo lương thực được Giô-sép cấp cho cả gia đình. Sau khoảng thời gian ăn đã hết, Gia-cốp bảo các con đi xuống Ê-díp-tô đó mua một ít nữa cho cả gia đình. Giô-sép yêu yều phải dẫn cả em út đi theo, “hãy dẫn em út xuống đây, thì lời các ngươi sẽ cho là thật, và các ngươi chẳng phải chết.” (Sáng Thế Ký 42:20). Giu-đa đứng ra bảo lãnh em út, và hứa sẽ giao lại cho cha. Gia-cốp đã đồng ý, với lời hướng dẫn hãy mang theo gấp đôi số tiền mà lần trước thấy trong miệng các bao gạo, để trả lại và số còn lại thì mua thêm, vì ông nghĩ rằng do có sự nhầm lẫn nào đó, kèm theo của lễ là các sản vật quý nhất hiện có, để dâng lên những người đã bán gạo cứu giúp gia đình ông thoát chết đói.
Qua đây, con học được lòng biết ơn của Gia-cốp đối với những người đã giúp đỡ mình, lòng biết ơn được thể hiện qua hành động cụ thể. Gia-cốp có những tình cảm và lời chúc phước riêng với từng đứa con mình (Sáng Thế Ký 49). Phân đoạn Thánh Kinh này cũng cho con thấy Gia-cốp có tình cảm đặc biệt hơn với Giô-sép và con út Bên-ra-min, là hai con ra bởi Ra-chên.
Con hiểu phần vì Giô-sép là con của lời hứa, phần có lẽ vì hai con này có những tình cảm gắn kết đặc biệt hơn so với các con khác. Qua đó, con hiểu được tình yêu của Đức Chúa Trời đối cùng mỗi con cái Ngài, bên cạnh chung, cũng có những riêng tư, quan tâm đặc biệt với mỗi người không hoàn toàn giống nhau, tuỳ tấm lòng, hoàn cảnh mỗi người với Chúa và tuỳ vào ý Chúa.
Các anh và em út đã được Giô-sép tiếp đãi ân cần chu đáo trong sự vui mừng chân thật. Ban đầu, các anh sợ hãi, tỏ ra nghi ngờ, nghĩ rằng mình sẽ bị đánh, bị làm tôi mọi, còn lo có khi còn bị chiếm đoạt cả mấy con lừa là phương tiện đi lại (câu 18). Nhưng với tấm lòng chân thành trong cách tiếp đãi của Giô-sép, về sau các anh đã hiểu ra.
Thưa Cha, qua đây con học được ở Giô-sép tấm lòng tha thứ, nhân từ chân thật giống như bản tánh yêu thương tha thứ của Đức Chúa Trời.
Thưa Cha, việc làm trên đây của Giô-sép cho con nhớ đến những lời Chúa dạy dỗ các môn đồ của Ngài trong Ma-thi-ơ 5:44-48. Việc làm lành đúng lẽ thật, sự tha thứ trọn vẹn, khiến cho kẻ thù mình cũng phải bắt phục, giúp họ có cơ hội hạ mình ăn năn tôn vinh Đức Chúa Trời.
Ma-thi-ơ 5:44-48:
44 Nhưng Ta bảo các ngươi: Hãy yêu những kẻ thù của các ngươi, chúc phước cho những kẻ rủa các ngươi, làm điều lành cho những kẻ ghét các ngươi, cầu nguyện cho những kẻ sỉ nhục các ngươi và bách hại các ngươi! [Lu-ca 6:27-28]
45 Như vậy, các ngươi được làm con cái của Cha các ngươi, Đấng ở trong các tầng trời. Vì Ngài khiến mặt trời của Ngài mọc lên trên những kẻ dữ cùng những người lành, và Ngài làm mưa trên những người công chính lẫn những kẻ không công chính.
46 Vì nếu các ngươi yêu những ai yêu mình thì các ngươi sẽ được phần thưởng gì? Những kẻ thu thuế chẳng như vậy sao?
47 Và nếu các ngươi chỉ chào đón những anh chị em của các ngươi, thì các ngươi có làm gì hơn (những kẻ khác)? Những kẻ thu thuế chẳng làm như vậy sao?
48 Vậy, các ngươi sẽ nên trọn vẹn như Cha của các ngươi, Đấng ở trên trời, là trọn vẹn.
Sau bao năm xa cách, tình cảm của Giô-sép dành cho các anh và người em út, cùng người cha già là Gia-cốp vẫn không thay đổi. Có lẽ suốt những tháng ngày bị các anh bán đi, lòng ông luôn thương nhớ cha, em út và cả các anh. Ông đã tha thứ trước khi các anh nói lời xin lỗi. Tuy nhiên, tình cảm ông dành cho cha và em út là nhiều và đặc biệt hơn. Con hiểu cũng là lẽ tự nhiên mà Chúa đặt để giữa tình cha con, anh em ruột thịt, ở đây, cả cha và em cũng là những người không phải là kẻ thù với Giô-sép.
Cách Giô-sép đối cùng các anh, cha, người em út đã phản chiếu tình yêu, cách Đức Chúa Trời đối cùng hết thảy loài người, Ngài luôn yêu thương, tha thứ khi chúng con còn là những kẻ phạm tội. Và chắc chắn, Chúa yêu và chăm sóc cách đặc biệt với những con cái chân thật của Ngài.
Thưa Cha, suy ngẫm điều này, con thấy con thật có phước khi được làm con gái của Chúa, con cần tin chắc vào sự quan phòng, chăm lo của Chúa dành cho con. Qua nỗi nhớ mong được gặp lại cha, em út của Giô-sép mà con hiểu được nỗi nhớ mong của Cha với con cái Ngài: Ngài mong con nhớ con ăn năn quay trở về mỗi khi con phạm tội, Ngài mong gặp con, được trò chuyện mật thiết với con.
Thưa Cha, con xin Cha tha thứ cho sự thờ ơ lạnh lùng của con bấy lâu nay, để Cha phải chờ đợi. Xin Cha cho con được tương giao mật thiết với Cha, cho con kinh nghiệm được Cha trong khi con trò chuyện.
Lạy Cha, hình ảnh Giô-sép “vội bước ra ngoài, tìm nơi nào để khóc. Người vào nhà trong và khóc.” ghi lại ở câu 30, giúp cho con liên tưởng đến hình ảnh Đức Chúa Trời trong nỗi niềm thương nhớ, khiến con vô cùng cảm động.
Kính lạy Cha, con muốn được lại gần Cha ngay lúc này. Đấng yêu thương con, đã hy sinh, làm hết mọi điều tốt nhất cho con. Đấng con chưa một lần gặp mặt, bằng xương bằng thịt con sờ chạm được, hay con được tận tay Cha cầm tay con dẫn dắt. Con cũng chưa được nghe qua lỗ tai tiếng của Cha, nhưng Lời Cha trong Thánh Kinh là Lẽ Thật, Chân Lý, được viết thành chữ rõ ràng cho con đọc. Con hiểu cả Thánh Kinh được viết lên bởi máu, nước mắt, tình yêu Cha bày tỏ, tất cả vì loài người chúng con. Ngày lại ngày lời lẽ Cha tuôn tràn. Đêm qua đêm tri thức được bày tỏ cho con (Thi Thiên 19:2).
Lạy Cha kính yêu, trong cuộc đời này, ngoài Cha, con chẳng có ai. Con cũng chẳng thể yêu được ai nếu chẳng biết yêu Cha. Xin Cha cho con được đón nhận tình yêu Cha ban và mãi được ở trong Cha.
Thưa Cha, qua cách tiếp đãi các anh và người em út của mình, con cũng học được ở Giô-sép: Tình yêu phải thể hiện bằng hành động. Con cần yêu Chúa thể hiện qua nếp sống mỗi ngày. Con cần yêu anh chị em cùng Cha và người lân cận qua từng việc làm cụ thể, xuất phát từ tấm lòng chân thật tự nhiên, không giả dối gượng ép. Thưa Cha, con mong muốn được vậy, nhưng bản thân con người con không thể làm được, con xin Cha ban năng lực, ban thánh linh dư dật cho con, giúp con làm được. Con cảm tạ ơn Cha.
Thưa Cha, về các anh Giô-sép: “các anh em ngồi lại trước mặt Giô-sép, lớn nhỏ tùy theo thứ tự mình, ngơ ngẩn mà nhìn nhau” (Câu 33). Con hiểu rằng những ai yêu kính Chúa thì luôn được Chúa ban sự khôn sáng để nhìn rõ ý muốn của Chúa và mong muốn làm theo. Những ai không biết Chúa, sống trong tội mà chưa hạ mình ăn năn, thì lúc nào cũng chẳng thể hiểu được đường lối Chúa, không thể biết nổi ý Chúa. Trước mọi sự lớn nhỏ, vui buồn, nghịch hay thuận cảnh, chỉ nhìn vào hoàn cảnh, mà không biết hướng lòng lên Chúa, dâng lời cảm tạ Chúa đã cho phép mọi sự xẩy đến với mình. Có lẽ chính vì thế mà ở đây các anh Giô-sép lúc này đã ngơ ngẩn nhìn nhau.
Kính lạy Cha, con xin Cha tha thứ cho con những lúc con xa cách Cha, con đã không nhận biết ý Chúa, hoặc nhận biết nhưng con không có năng lực để làm theo. Xin Cha cho con được gần bên Cha, không xa cách Cha thêm nữa. Con cảm tạ ơn Cha!
Con cảm tạ Cha đã dạy dỗ con trong chương 43 này. Nguyện Lời Cha luôn ở trong con, thánh hoá con mỗi ngày.
Trong ân điển Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Lan
23/04/2023