Dầu của sự vui mừng (dt): Nghi thức xức dầu thời Cựu Ước cho các tiên tri, thầy tế lễ, và vua là hình bóng cho sự người nhận chức vụ được Đức Chúa Trời ban cho đầy dẫy thánh linh của Ngài, tức là thẩm quyền, năng lực, và các ân tứ để người ấy hoàn thành chức vụ. Đấng Christ được Đức Chúa Trời kêu gọi cùng một lúc vào cả ba chức vụ: tiên tri, thầy tế lễ, và vua, nhưng không hề có nghi thức xức dầu của thời Cựu Ước được thi hành trên Ngài. Vì Ngài trực tiếp nhận lãnh Đức Thánh Linh và được đổ đầy thánh linh ngay sau khi Ngài chịu báp-tem và ra khỏi nước của sông Giô-đanh (Ma-thi-ơ 3:16). Tiên tri Ê-sai đã tiên tri về sự Đấng Christ được đổ đầy thánh linh, như sau:
“Và ngự trên Ngài {là} Thần {của} Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, Thần Khôn Sáng và Hiểu Biết, Thần Mưu Định và Mạnh Sức, Thần Tri Thức và Kính Sợ Đấng Tự Hữu Hằng Hữu.” (Ê-sai 11:2).
Đấng Thần Linh có danh hiệu là Đấng An Ủi (Giăng 15:16) nên thánh linh của Ngài được gọi là dầu vui mừng. Người được đầy dẫy thánh linh là người có sự vui mừng. Thật vậy, Thánh Kinh đã chép về con dân Chúa tại thành An-ti-ốt, như sau:
“Còn các môn đồ được đầy dẫy sự vui mừng và thánh linh.” (Công Vụ Các Sứ Đồ 13:52).
Người được đầy dẫy thánh linh thì tâm thần sẽ kết trái vui mừng (Ga-la-ti 5:22). Trong con người xác thịt của Đấng Christ có đầy dẫy thánh linh của Thiên Chúa, vì thế, trong Ngài cũng tràn ngập sự vui mừng.
Cảm tạ Đức Chúa Trời vì tình yêu của Ngài đối với chúng ta mà chúng ta được dự phần đồng cai trị với Đấng Christ, được xức dầu của sự vui mừng, tức được dự phần đầy dẫy thánh linh với Ngài. Chúng ta cũng sẽ được mãi mãi ở bên cạnh Đấng Christ, như lời Ngài và Đức Thánh Linh đã hứa (Giăng 14:3; I Tê-sa-lô-ni-ca 4:17).