Thần (dt):
Cách dùng (1): để dịch các danh từ “ru-a-kh” tiếng Hê-bơ-rơ trong Thánh Kinh Cựu Ước và “niếu-ma” tiếng Hy-lạp trong Thánh Kinh Tân Ước, để chỉ về bản chất thiêng liêng của một thực thể. Thí dụ: Bản chất của Thiên Chúa.
Cách dùng (2) để dịch các danh từ số ít:
-
“eo,” (el, H410) tiếng Hê-bơ-rơ trong Thánh Kinh Cựu Ước;
-
“ê-lô-ah,” (eloahh, H433) tiếng Hê-bơ-rơ trong Thánh Kinh Cựu Ước (thể nhấn mạnh của H410);
và các danh từ số nhiều:
-
“ê-lô-him,” (elohim, H430) tiếng Hê-bơ-rơ trong Thánh Kinh Cựu Ước;
-
“thê-ót-s,” (theos) tiếng Hy-lạp trong Thánh Kinh Tân Ước;
để gọi những thần của các ngoại giáo.