Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Hôm nay, ngày 02/04/2025, trong ân điển của Thiên Chúa, chúng ta hãy vui mừng, cùng nhau đọc và suy ngẫm Lời Chúa trong Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25.
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: "Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!"
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Câu Hỏi Gợi Ý:
1. Chúng ta có thể học được gì từ thái độ của Vua Hê-rốt khi ông chấp nhận sự tôn vinh của dân chúng mà không trao vinh quang cho Đức Chúa Trời?
2. Chúng ta có đang để ý đến sự can thiệp trực tiếp của Đức Chúa Trời trong lịch sử như được minh họa qua câu chuyện này không?
3. Chúng ta nhận ra điều gì về mối quan hệ giữa quyền lực chính trị và sự phụ thuộc kinh tế qua tương tác giữa Hê-rốt và dân chúng của hai thành Ti-rơ, Si-đôn?
4. Chúng ta có thể hiểu gì về sự tương phản giữa sự kết thúc của Hê-rốt và sự phát triển liên tục của Lời Chúa trong câu 24?
5. Chúng ta có nhận ra được sự quan trọng của việc hợp tác trong công việc Chúa qua mối quan hệ giữa Ba-na-ba, Sau-lơ, và Mác không?
6. Chúng ta suy nghĩ gì về việc dân chúng tôn vinh một con người như thần linh và hậu quả của điều đó?
7. Chúng ta có thể học được gì về sự kiêu ngạo và cách Đức Chúa Trời đối phó với nó qua câu chuyện này?
Gợi Ý Áp Dụng:
1. Bạn có thể kiểm tra đời sống mình để nhận ra những lĩnh vực mà bạn có thể đang giữ vinh quang cho bản thân thay vì dâng lên Chúa.
2. Bạn có thể dành thời gian để nhìn nhận những thành công trong đời sống và công việc của mình, và chủ động tạ ơn Chúa vì những điều đó.
3. Bạn có thể xem xét những mối quan hệ trong cuộc sống của mình, đặc biệt là những mối quan hệ phụ thuộc, để đảm bảo rằng bạn đang đối xử với người khác bằng sự công bằng và nhân từ.
4. Bạn có thể đầu tư vào việc phát triển Lời Chúa trong cuộc sống của mình bằng cách học hỏi Thánh Kinh đều đặn và chia sẻ với người khác.
5. Bạn có thể suy ngẫm về cách mà bạn phản ứng với lời khen ngợi, để đảm bảo rằng bạn luôn hướng người khác đến với Đức Chúa Trời là nguồn gốc của mọi ân điển và khả năng.
Tham Khảo:
https://timhieuthanhkinh.com/chu-giai-cong-vu-cac-su-do-1220-25-vua-he-rot-bi-thien-su-danh-chet/
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Chúa! Con cảm tạ Ngài ban cho con hôm nay được một ngày bình an và phước hạnh! Thì giờ này con được đọc, học và suy ngẫm Lời Ngài. Nguyện xin Chúa ở cùng và dạy dỗ con học biết thánh ý Chúa! Con cảm tạ Ngài!
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Thưa Chúa, con hiểu rằng trước sự việc dân Thành Ti-rơ và Si-đôn đến xin hòa với vua, rồi lại tung hô ca ngợi vua là thần linh; thì vua Hê-rốt đã nổi lên lòng kiêu ngạo. Có lẽ khi vua ra phán quyết đồng ý hòa bình, không dùng quyền lực để khiến họ gặp khó khăn, thì trước sự tung hộ ca ngợi của họ, vua đã nghĩ rằng mình có quyền cho họ sống cũng như có quyền khiến họ chết. Vậy nên khi họ ca ngợi vua là thần linh, thì vua đã bằng lòng để họ tôn vinh mình, có lẽ cũng đã mỉm cười, hãnh diện khi mình được ca ngợi như vậy, có tầm ảnh hưởng như vậy. Hậu quả là vua đã bị thiên sứ của Chúa đánh, bị trùng ăn mà chết.
Thưa Chúa, Chúa là Đấng biết rõ lòng mỗi người, Ngài biết ai có lòng khiêm nhường hạ mình trước Chúa, và Ngài cũng biết ai có lòng kiêu ngạo. Chúa phán xét chẳng phải chỉ là lời nói, hành động, mà Ngài còn phán xét cả tấm lòng mỗi người. Con hiểu rằng ngay từ tấm lòng thì chúng con phải nhận biết mọi sự mình đang có đều là từ nơi Chúa ban cho, và khi nhận được lời khen thì mau chóng biết cảm tạ Chúa từ tận đáy lòng mình. Con hiểu người thật sự kính sợ Chúa thì luôn khiêm nhường và ý thức rằng mình quá nhỏ bé và yếu đuối. Vậy nên khi có được thành quả, nhận được lời khen thì từ trong lòng đã dâng lời cảm tạ Chúa, tôn vinh Chúa.
Con cũng học được rằng, Chúa là Đấng Thánh Khiết, Ngài không chấp nhận tội lỗi, nhất là với những người được ban cho sự hiểu biết về Chúa, được ban cho quyền cai trị. Bởi vì sự ảnh hưởng của họ đến người khác là lớn.
Thưa Chúa, sự phạm tội thì kết quả là sự chết. Nhưng ai vâng lời Chúa, kết quả trong Chúa thì cứ được tấn tới, được thêm lên. Con nghĩ sự sửa phạt của Chúa cũng là để chấm dứt sự phạm tội, chấm dứt sự tác động, cản trở của chúng đến công việc nhà Chúa. Con cũng liên tưởng đến việc muốn phát triển các công việc Chúa giao phó, thì Hội Thánh cũng cần chấm dứt sự phạm tội, không để sự ô uế lây lan. Khi đó thì mọi linh vụ mới mau chóng được hoàn thành bởi sự tuôn đổ ơn phước của Chúa trên những người thật lòng tin kính Ngài.
Con cảm tạ Chúa đã ban cho con bài học hôm nay. Con nguyện xin Chúa ban cho con sự khôn sáng để cẩn thận làm theo Lời Chúa! A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thu Thủy
02/04/2025
***
Nguyễn Ngọc Tú: Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con,
Con cảm tạ Cha vì một ngày bình an Ngài ban cho gia đình con. Con cảm tạ Cha vì sự suy ngẫm Lời của Ngài mỗi ngày khiến con được khôn sáng, vui thỏa. Con cảm tạ Cha mỗi ngày vẫn ban ơn cho mọi việc tay chúng con làm. Cảm tạ Cha vì giờ này Ngài ban cho con có thời gian yên tĩnh để cầu nguyện và viết bài suy ngẫm. Con xin ghi lại sự suy ngẫm của con về phân đoạn Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25.
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
Từ câu 20 đến 23: Thưa Cha, con hiểu rằng, vì Vua Hê-rốt Ạc-ríp-ba Đệ Nhất là người Do-thái và quen thuộc với Lời Chúa qua Thánh Kinh Cựu Ước, nên ông nhận thức được việc một người bình thường mà chấp nhận lời tung hô như thần thánh là phạm thượng. Vì vậy mà ông bị Đức Chúa Trời hình phạt vì chấp nhận lời tung hô của dân chúng mà không trao vinh quang cho Ngài.
Sự kiện Đức Chúa Trời đánh chết Vua Hê-rốt nhắc lại một lẽ thật xuyên suốt dòng lịch sử của loài người, đó là, sự hưng thịnh hay suy vong của một vị vua hoặc một triều đại đều nằm trong sự kiểm soát của Đức Chúa Trời. Với Vua Hê-rốt, ông đang ở đỉnh cao quyền lực và vừa có một chiến thắng chính trị lớn trên dân thành Ti-rơ và Si-đôn, nhưng cũng mau chóng bị lấy lại hết vì không nhường sự vinh quang cho Chúa.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Câu 24 và 25: Con hiểu rằng, dường như ở đây, Chúa tạo ra hai sự tương phản rõ rệt:
- Số phận bi thảm và kết thúc nhanh chóng của Vua Hê-rốt, người đại diện cho những kẻ chống đối Ngài, đối lập với Lời của Ngài, vốn tiếp tục phát triển mạnh mẽ trong lòng những người kính sợ Ngài và lan rộng không ngừng.
- Sự hình phạt nghiêm khắc trên những người biết Chúa mà kiêu ngạo, đối lập với sự ban ơn càng hơn trên những người biết kính sợ Ngài, hết lòng phụng sự Ngài, như Ba-na-ba, Phao-lô, và Mác.
Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Nguyện xin Cha giờ này cũng ban ơn cho buổi làm việc tối nay của con. Con cảm tạ Cha. A-men.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Ngọc Tú
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con cảm tạ Cha ban cho con có Lời của Ngài.
Thưa Cha, con xin trình bày những điều con được hiểu và học được qua Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25.
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: "Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!"
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
Thưa Cha, con hiểu rằng, dù Vua Hê-rốt có thế lực, địa vị cao trọng như thế nào trên đất, quyền lực chính trị của vua có lớn đến đâu, dẫu dân hai thành giàu có là Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn cũng phải phụ thuộc kinh tế vào vua, thì vua vẫn không bao giờ được quên rằng Đức Chúa Trời mới là Đấng Tể Trị. Qua sự kiện Chúa sai thiên sứ đánh chết vua Hê-rốt bởi chứng bệnh bị trùng ăn, vì người chẳng trao cho sự vinh quang cho Ngài, con thấy vua Hê-rốt thật đáng tội. Vua hà hiếp Hội Thánh, giết Sứ Đồ Gia-cơ, cầm tù và muốn giết tiếp Sứ Đồ Phi-e-rơ để tiếp tục được đẹp lòng dân Do-thái, nhưng Chúa vẫn giữ lòng thương xót, nhẫn nhịn trên vua, ban cho vua được chứng kiến việc Chúa làm qua sự giải cứu Phi-e-rơ, ban thêm thời gian để vua có cơ hội ăn năn. Tiếc thay, vì lòng kiêu ngạo quá lớn đã khiến vua nghĩ rằng lời tôn vinh của dân chúng dành cho vua là xứng đáng, vua chấp nhận dân chúng tôn vinh vua như một vị thần, mà quên rằng họ là dân thuộc về Đức Chúa Trời, sự thờ phượng của họ chỉ nên hướng về Ngài mà thôi. Điều vua nhận lãnh là xứng với những việc vua đã làm vì “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu vốn chậm nóng giận và đầy ơn; hay xá điều gian ác và tội lỗi; nhưng không kể kẻ có tội là vô tội.” (Dân Số Ký 14:18).
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Thưa Cha, con hiểu rằng, Lời của Đức Chúa Trời đã ra từ miệng Ngài thì sẽ chẳng trở về cùng Ngài cách vô ích, nhưng cứ tấn tới và thêm ra cho dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, dẫu có gặp thời hay không, vì đó là ý muốn của Ngài (Ê-sai 55:11). Ba-na-ba, Sau-lơ hoàn thành việc giao tiền tiếp trợ cho các trưởng lão ở Giê-ru-sa-lem thì trở về lại An-ti-ốt, đem theo Giăng, còn gọi là Mác để cùng nhau tiếp tục các linh vụ mà Chúa kêu gọi họ, mang Lời của Đức Chúa Trời đến với nhiều người.
Con cảm tạ Chúa ban cho con những sự hiểu trên. Nguyện xin Chúa gìn giữ lòng con, giúp con luôn ở trong sự vâng phục Ngài, không tìm kiếm chính mình, nhưng trong mọi sự đều nhìn biết ơn của Ngài trên con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Phạm Trịnh Minh Anh
03/04/2024
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Cha Yêu Thương của con ở trên trời!
Con dâng lời cảm tạ ơn Cha về ơn phước Ngài ban, cho con được tiếp tục học, suy ngẫm Lời Ngài. Nguyện Đức Thánh Linh hướng dẫn con vào sự hiểu biết và áp dụng bài học hôm nay cách kết quả vào đời sống hằng ngày theo thánh ý Ngài!
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
Hê-rốt vốn rất căm giận dân thành Ti-rơ và dân thành Si-đôn, bởi họ đã nhận biết các phép lạ Chúa làm, đầu phục Ngài, không còn hoàn toàn hướng theo Hê-rốt. Vì vậy, họ đã tìm cách làm hòa với vua qua Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng đồng lòng xin được phục hòa với vua, vì trong thời ấy, xứ của họ lệ thuộc vào lương thực bởi xứ của vua. Điều này nói lên nhu cầu đời sống vật chất của loài người, khiến họ hướng về Chúa, hoặc sẵn sàng thỏa hiệp với thế lực tối tăm, nhằm đáp ứng thỏa đáng mưu cầu thuộc thể.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!
Hê-rốt đã định một ngày đặc biệt, mặc trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho dân chúng về quyền lực của mình và ban hành sắc lệnh, nhằm tôn cao địa vị của ông, khiến dân chúng ca tụng ông như một vị thần, mà kêu lên rằng, ấy là tiếng của thần linh, chứ không phải của loài người. Tinh thần dân chúng tán dương vua như một vị thần là không nên, bởi vua có thể đắc chí, dẫn đến sự kiêu ngạo càng hơn.
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
Bởi Hê-rốt thỏa lòng trước lời tôn vinh của dân chúng, coi ông như một vị thần, thay vì đáng phải dâng vinh quang lên Đức Chúa Trời, mà Chúa đã đánh phạt ông cách đau đớn, bị giòi bọ hành hại cho đến chết. Đây cũng là điều cảnh báo con dân Chúa về sự kiêu ngạo, nhắc nhớ chúng con về mọi vinh quang duy thuộc về Ba Ngôi Thiên Chúa Đời Đời mà thôi.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
Khi Hê-rốt đã bị thiên sứ của Chúa đánh chết, Tin Lành của Ngài vẫn tiếp tục được rao truyền rộng khắp và không ngừng phát triển. Bài học dành cho chúng con là hãy luôn tin cậy vào quyền năng của Tin Lành trước mọi thế lực thế gian, trung tín rao truyền tình yêu, Lẽ Thật của Chúa cho đến cuối cùng.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Sự kiện Ba-na-ba và Sau-lơ, hai sứ đồ trung tín của Chúa, đã hoàn thành linh vụ tại Giê-ru-sa-lem, trở về thành An-ti-ốt, đem theo Giăng, tiếp tục đồng hành trong các linh trình truyền giáo theo mệnh lệnh của Đấng Christ. Nhưng trong hành trình truyền giáo thứ nhất, Giăng đã rời bỏ Phao-lô và Ba-na-ba giữa chừng. Đây là tấm gương về sự tận tụy theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh trong công việc Nhà Chúa, nhắc nhớ chúng con hãy luôn cậy nhờ năng lực của Ngài, tận hiến cho chương trình cứu rỗi của Đưc Chúa Trời trong mọi hoàn cảnh.
Kính lạy Chúa!
Phân đoạn Thánh Kinh này nói về Hê-rốt bị thiên sứ của Chúa đánh chết, vì cơn thịnh nộ của Ngài giáng trên ông. Bài học dạy con về sự khiêm nhường, hết sức hạ mình trước mặt Chúa, tôn vinh Ngài làm Chúa của cuộc đời con, tin cậy vào quyền năng của Chúa trên mọi quyền lực của loài người, dù Hội Thánh của Chúa có bị bách hại đến đâu, nhưng Tin Lành cứu rỗi của Ngài vẫn luôn được mở rộng theo chương trình của Ngài.
Con nguyện luôn tin cậy vào sự công chính của Ngài trước mỗi nan đề Ngài cho phép xảy ra, và tin vào sự đắc thắng cuối cùng của Ngài, là nguồn gốc của mọi ân điển và khả năng. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Con, Đặng Thái Học
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Thiên Chúa Từ Ái của con!
Con tôn vinh Thiên Chúa Hằng Sống, Đấng có phán rằng: Bất cứ ai kiêu ngạo trong lòng là sự gớm ghiếc cho Đấng Tự Hữu Hằng Hữu. Dù tay trong tay, nó sẽ chẳng không bị phạt. Con tôn vinh danh thánh Ngài cho tới đời đời vô cùng. A-men!
Con cảm tạ ơn Chúa về ngày mới Ngài ban, cho con được tiếp tục suy ngẫm Lời của Ngài. Cầu xin Chúa Thánh Linh ở cùng ban ơn soi dẫn, cho con hiểu được lẽ mầu nhiệm trong bài học. Con cảm tạ ơn Chúa và kính dâng lên Ngài những bài học con học được trong Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25.
Kính thưa Chúa!
Lời Chúa chép trong Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 ghi lại sự kiện Vua Hê-rốt, mà cụ thể ở đây là Hê-rốt Ạc-ríp-ba, vị vua ra sức bách hại Hội Thánh. Vua căm giận dân Thành Ti-rơ và Thành Si-đôn, hai thành này phụ thuộc vào vùng lãnh thổ của vua nên họ nhờ quan phụ trách phòng ngủ của vua dàn xếp để cho họ được làm hòa. Trong ngày gặp gỡ để dân Thành Ti-rơ và Thành Si-đôn giảng hòa với vua, họ tôn vinh Hê-rốt như một vị thần, vua không quy vinh hiển cho Đức Chúa Trời và bị thiên sứ của Chúa đánh chết trong sự đau đớn. Trong khi đó, Ba-na-ba và Sau-lơ hoàn thành linh vụ và từ Giê-ru-sa-lem trở về Thành An-ti-ốt, đem theo Giăng còn gọi là Mác. Tin Lành của Chúa tiếp tục lan rộng và phát triển. Sự kiện được chép trong đoạn Thánh Kinh mang lại cho con những bài học sau:
SỰ KIÊU NGẠO DẪN TỚI SỰ HỦY DIỆT
Loài người được Thiên Chúa tạo dựng, bởi vậy cho dù có được địa vị cao nhất là làm vua đi nữa thì cũng không được kiêu ngạo, tự tôn mình lên nhưng là một thái độ khiêm nhường, dâng mọi vinh hiển lên Chúa, là Đấng Quyền Năng tạo dựng muôn loài. Người thế gian không có Chúa còn luôn nhắc nhở, dạy cho nhau biết cái giá phải trả cho sự kiêu ngạo và khuyên nhủ nhau phải hạ mình. Là con dân Chúa, học theo Chúa là Đấng Nhu Mì, lại càng phải khiêm nhu hơn bao giờ hết, vì nhận biết Chúa mà mình thờ phượng là Đấng gớm ghét kẻ kiêu ngạo. Người kiêu ngạo không sớm thì muộn sẽ bị Ngài hủy diệt như Lời Chúa đã nhiều lần phán trong Thánh Kinh.
TIN CẬY TUYỆT ĐỐI VÀO QUYỀN TỂ TRỊ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Cho dù thế gian có những kẻ cai trị độc ác mà Vua Hê-rốt là một minh chứng, vua đàn áp bách hại Hội Thánh, nhưng Thiên Chúa, Đấng Tối Cao vẫn kiểm soát mọi sự và làm thành kế hoạch của Ngài. Là con của Chúa, con luôn nhủ lòng rằng, cho dù có bất kỳ điều gì xảy đến cho con, cho anh chị em của con thì Chúa Ngài đã biết hết mọi sự, chỉ cần chúng con trung tín, vâng phục thì cho dù kẻ ác dẫu có quyền lực tới đâu cũng không qua khỏi sự đoán phạt trong thời điểm của Chúa và Ngài sẽ giải cứu chúng con.
Suy ngẫm tới đây, con dâng lời cảm tạ ơn Chúa về sự ban ơn thêm sức của Ngài trên người chị em mới của con. Thật chỉ có ơn Chúa ở cùng mới giúp cho em vượt qua được sự bắt bớ vây quanh em. Tối qua, em lén ra gặp con, em nói: Con trai em về, nó nói em ghê lắm, nói sẽ ra gặp chị, la mắng một hồi xong nó lại bảo em, bà không ra chùa nữa cũng được, nhưng không được bỏ thờ cúng các cụ, mẹ chồng em cũng bảo không ra chùa nữa thì thôi. Chúng con vui mừng lắm vì trong sự can thiệp của Ngài, gia đình em đã phải lui một bước, mới vài ngày trước, chồng em bắt em phải ra chùa tháng ít nhất hai lần vào đầu và giữa tháng. Con nói với em, mình đứng vững thì Chúa bênh vực mình và ma quỷ nó phải lui. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, chúng con được Chúa tiếp thêm sức mạnh trong Lời của Ngài, em vội vã ra về, không quên nhắc con nhắn cảm ơn người chăn cùng anh chị em đã cầu thay và xin cứ tiếp tục cầu thay cho em. Con nói với em rằng, anh chị em vẫn chiến đấu cùng em trong sự cầu nguyện và Chúa Ngài là Đấng tể trị mọi sự vẫn đang ở cùng em. Đưa em ra cổng, nhìn dáng em lụi cụi đạp xe khuất dần trên con đường tối thui nhưng con rất bình an vì biết rằng, Ngài vẫn đang đồng hành cùng chúng con, Ngài đang dắt đưa em đi, ánh sáng thiên thượng đang soi sáng trong lòng em, giúp em bước đi giữa thế gian tăm tối này cách vững vàng. Con cảm tạ ơn Chúa!
TIẾP TỤC HÀNH ĐỘNG TRONG THỬ THÁCH
Hội Thánh ban đầu ở trong cơn bách hại khốc liệt nhưng các môn đồ của Chúa vẫn vững vàng rao truyền danh Chúa và hoàn thành các linh vụ được giao. Lời Chúa trong câu 24 cho biết "Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra." Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về từ Giê-ru-sa-lem đem theo Mác, hoàn thành chuyến giao tiền tiếp trợ của con dân Chúa trong Hội Thánh tại An-ti-ốt, cứu trợ con dân Chúa tại Giê-ru-sa-lem trong cơn đói kém xảy ra. Đây là tấm gương cho con dân Chúa trải mọi thời đại về lòng trung tín với Chúa, không nao núng trong thử thách, một lòng tận hiến trong công việc nhà Chúa, sẵn sàng rao truyền danh Chúa cho dù thuận cảnh hay nghịch cảnh, cũng bởi vậy mà dưới quyền năng và sự tể trị của Chúa, Tin Lành của Ngài cứ lan truyền rộng rãi và cắm rễ trong lòng người tin mà không một thế lực nào có thể ngăn cản.
Kính thưa Chúa!
Con kính dâng lên Chúa lời cảm tạ về tất cả mọi điều Ngài ban cho con, cuộc đời con từ khi biết Chúa, con nhận ra rằng, tất cả những gì con có được, đều đến từ Ngài, ngay cả những gì ngày nay con có thể làm được cũng đều từ sự ban ơn của Ngài. Cầu xin Chúa giúp con mỗi ngày sống xứng đáng với tình yêu Ngài đối cùng con. A-men!
Con cảm tạ ơn Chúa!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Con, Nguyễn Thị Mơ
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Cha Toàn Năng Đời Đời Yêu Kính của chúng con. Con dâng lời cảm tạ ơn Cha đã ban cho con có cơ hội được đọc, học Lời của Ngài trong sách Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết.
Con cầu xin Đức Thánh Linh soi sáng, mở mắt con, xin cho con thấy được sự lạ lùng, kỳ diệu trong luật pháp của Ngài, sức mạnh, quyền năng trong Lời Ngài, xin giúp con áp dụng Lời Ngài vào đời sống con, để con được trở nên con cái đích thực của Ngài.
“Xin Ngài mở rộng lòng con, thì con sẽ chạy theo con đường của các điều răn Ngài. Xin ban cho con sự thông sáng, thì con sẽ vâng theo luật pháp Chúa, ắt sẽ hết lòng giữ lấy”. Con cảm tạ ơn Ngài và thành kính cầu xin trong Danh Đức Chúa Jesus Christ. A-men!
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: "Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!"
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Kính thưa Cha,
Đây là những điều con học được:
1. Mọi loài thọ tạo có trách nhiệm dâng vinh quang lên Đấng Tạo Hóa (Ê-sai 42:8; 48:11). Nếu không sẽ bị hình phạt thích đáng.
2. Qua đoạn Thánh Kinh trên, con thấy được sự can thiệp trực tiếp của Đức Chúa Trời trong lịch sử như đã được minh họa.
3. Khi kinh tế bị lệ thuộc, thì quyền lực chính trị, cũng bị áp đặt. Dân cư hai thành trên buộc phải ca ngợi Vua Hê-rốt.
4. Không gì ngăn cản được quyền năng của Đức Chúa Trời, khi Vua Hê-rốt bị chết và Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
5. Trong công việc Chúa, sự liên kết với nhau là rất quan trọng. Dường như sức mạnh được tăng lên so với khi làm việc đơn lẻ. Cảm tạ Chúa.
6. Khi con người tôn vinh con người như thần linh thì bày tỏ sự thiếu hiểu biết của những người tôn vinh. Người được tôn vinh mà chấp nhận thì sẽ lãnh hậu quả tai hại nhãn tiền.
7. Con thấy được mọi sự kiêu ngạo đều phải trả giá qua câu chuyện này (Châm Ngôn 11:12; 14:3; 16:5; 16:18…). Cảm tạ Chúa.
Phần con áp dụng:
Kính thưa Chúa,
1. Nhìn lại bản thân con, mỗi khi con đi theo ý riêng mà không theo Lời Chúa là con đã mắc tội kiêu ngạo (Ê-sai 2:22). Con xin Chúa giúp con, để con luôn nương dựa, cậy trông, đi theo ý Chúa, chứ không theo ý riêng mình. A-men! Con cảm tạ Chúa.
2. Con cảm tạ Chúa vì khi con nương dựa nơi quyền năng và tình yêu của Ngài thì con nhận được sự che chở, bảo vệ của Ngài, đã nhiều lần con bỏ quên xe ngoài đường, không khóa mà không bị mất.
3. Con thực hiện Giô-suê 1:8, để Lời Chúa được thấm nhuần trong con và khi có cơ hội, con sẽ dâng vinh quang lên Chúa cho mọi người với các anh chị em trong Chúa, hoặc với người ngoại.
4. Mọi lời khen về con, con đều dâng vinh quang lên Chúa, vì mọi sự con có được đều bởi ân điển, bởi tình yêu, bởi quyền năng, bởi lòng thương xót từ Chúa mà đến. Con cảm tạ Chúa.
Con cảm tạ ơn Chúa đã soi sáng con bài hôm nay. Nguyện mọi vinh quang, tôn quý, năng lực đều thuộc về Thiên Chúa đời đời vô cùng. Nguyện xin ân điển của Thiên Chúa, sự hiểu biết về Ngài, được đầy dẫy trong con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Con, Dương Quang Trung
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Đức Chúa Trời Toàn Năng là Cha Kính Yêu của con ở trên trời. Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con một ngày bình an và vui thỏa trong sự làm việc và ăn uống thông công với anh chị em mình. Cảm tạ ơn Cha ban cho con có thời gian để viết lên sự suy ngẫm của mình trong Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25.
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: "Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!"
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Lạy Cha, con xin được hiểu như sau:
Theo bài giảng của người chăn thì vua Hê-rốt là người biết Lời Chúa và xưng mình là một I-sơ-ra-ên tin kính Chúa, nên khi ông tiếp nhận lời khen xưng thần của những người dân thành Ty-rơ và Si-đôn thì Chúa đã đánh ông chết. Lúc trước khi đọc đến phân đoạn này, con thắc mắc sao vua Hê-rốt tiếp nhận những lời khen của dân chúng như một vị thần linh, mà Chúa lại đánh chết ông. Nhưng qua bài giảng người chăn thì con đã biết nguyên nhân vì sao. Thật đúng như người chăn đã từng nói: sự kiêu ngạo của loài người là một huyền nhiệm. Khi một người không có lòng kính sợ Chúa thì đời sống của họ từ trong suy nghĩ, lời nói và việc làm cũng chỉ phục vụ cho sự kiêu ngạo, cho cái tôi rất lớn của họ. Qua sự chết của vua Hê-rốt, con học được bài học là, con thật sự sống động và được sự sống đời đời khi con luôn sống vì sự vinh quang của Thiên Chúa. Nhưng nếu con sống để tìm kiếm sự vinh quang cho mình thì con sẽ bị hư mất, vì trong Vương Quốc Trời không có chỗ cho những người kiêu ngạo. Xin Cha ban cho con tấm lòng vui mừng và khao khát sống theo Lời Chúa, sống vì sự vinh quang của Thiên Chúa và hướng người khác đến với sự nhận biết đến tình yêu và ân điển của Ngài. Nguyện Cha uốn nắn và biến đổi con mỗi ngày để con được đẹp lòng Chúa và đẹp lòng người. Con cảm tạ ơn Cha.
Con cảm tạ ơn Cha ban ơn cho con viết lên sự suy ngẫm của mình. Xin Cha ban cho vợ chồng con có một giấc ngủ ngon và được bổ lại sức của mình. Con cảm tạ ơn Cha. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Vũ Triệu Hùng
06/04/2025
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Cảm tạ ơn Ngài đã ban cho con một ngày hôm nay, và ban ơn gìn giữ con mọi sự được bình an trong tình yêu của Ngài. Thưa Cha! Giờ này con suy ngẫm Lời Ngài. Con xin trình bày ý hiểu của con về đoạn Thánh Kinh trong Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 như sau:
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Thưa Cha! Đoạn Thánh Kinh hôm nay nói về sự việc Vua Hê-rốt Ạc-ríp-ba Đệ Nhất đã bị Chúa đánh chết bởi trùng ăn, sau khi những người dân thành Si-đôn và Ti-rơ tôn ông ngang với Đức Chúa Trời.
Theo bài giảng của người chăn, con hiểu rằng, Vua Hê-rốt vốn là một người hiểu biết Lời Chúa, ông xưng là một người I-sơ-ra-ên tin kính Chúa, ông đã từng bằng mọi giá ngăn cản Sê-sa Gai-út dựng tượng Gai-út trong Đền Thờ vì có lẽ ông biết điều đó là phạm tội với Chúa và sẽ bị Chúa phạt. Nhưng khi ông trở nên quyền lực, có tầm ảnh hưởng lớn, thì ông lại quên mất rằng mọi sự vinh quang đều thuộc Đức Chúa Trời và chính ông cướp mất sự vinh quang của Ngài, khi ông để cho người dân tôn ông lên ngang bằng với Chúa mà ông không có ý kiến gì. Điều đó đã khiến ông bị Đức Chúa Trời sửa phạt và bị chết bởi trùng ăn, có lẽ ông đã chết một cách đau đớn trong thân thể mình.
Thưa Cha! Khi áp dụng vào con dân Chúa, con hiểu rằng, đời sống mỗi con dân Chúa là chiếu ra sự vinh quang của Chúa bởi sự công chính, thánh khiết, yêu thương. Chính vì vậy, con dân Chúa thường nhận được những sự khen ngợi từ người lân cận, khi ấy, chúng con cần ý thức một cách rõ ràng mọi điều chúng con làm được đều bởi Chúa ban ơn, chúng con cần dâng sự vinh quang lên Ngài, bằng cách cảm tạ Ngài, tôn vinh Ngài.
Thưa Cha! người dân Si-đôn và Ti-rơ, để được ơn trước mặt vua mà họ đã nịnh bợ vua bằng những lời lẽ chỉ dành cho Đức Chúa Trời, điều đó không những không ích lợi cho vua mà họ còn góp phần vào sự phạm tội của vua.
Con hiểu rằng, khi anh chị em con được Chúa ban ơn và làm được điều gì đó đẹp lòng Chúa. Chúng con cũng cần cảm tạ Chúa, dâng sự vinh quang lên Chúa trước khi khích lệ anh em mình. Điều đó giúp anh em mình không vấp phạm với Chúa mà được khích lệ vì sự ban ơn của Chúa dành họ.
Thưa Cha! Khi vua Hê-rốt bị Chúa đánh chết thì Tin Lành của Chúa được phát triển. Con hiểu rằng, khi còn sống, Hê-rốt đã bách hại con dân Chúa. Tuy vậy, Chúa đã thương xót mà nhiều lần cho ông cơ hội để nhận biết đâu là Hội Thánh Chúa qua các phép lạ mà Chúa đã làm ra qua con dân của Ngài. Tuy vậy ông đã không kính sợ Chúa để nhận biết Chúa mà lại vì bảo vệ quyền lực để rồi hướng theo Do-thái giáo bách hại Hội Thánh Chúa.
Con hiểu rằng, khi con dân Chúa còn ở thế gian thì mỗi ngày đều trong một cuộc chiến khốc liệt, Sa-tan luôn dùng những người không tin Chúa, không kính sợ Chúa để bách hại con dân Ngài, ngăn cản đường lối của Ngài. Khi thế lực của Sa-tan bị đánh hạ thì sự phát triển của Tin Lành sẽ càng được mạnh mẽ hơn. Khi con dân Chúa vững vàng trong đức tin sẽ đắc thắng những âm mưu của ma quỷ.
Thưa Cha! Con cảm tạ Ngài đã ban cho con những sự hiểu biết trên. Nguyện xin Ngài ban cho con có sự hiểu biết Lời Ngài ngày càng hơn và ban cho con sự thông sáng trong việc áp dụng Lời Ngài vào đời sống của con. Con cảm tạ ơn Ngài.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Bùi Văn Vũ
15/04/2025
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con ở trên trời, con xin dâng lên Cha lời tôn vinh và cảm tạ. Nguyện xin mọi vinh quang, tôn quý đều thuộc về Cha cho đến đời đời. A-men! Con nguyện xin Đức Thánh Linh cảm động lòng con luôn vừa muốn vừa làm theo ý Chúa. Con nguyện xin Đức Chúa Jesus Christ ở cùng con, làm việc cùng con, ban sức thiêng của Ngài cho con. Con cảm tạ ơn Ngài. Con nguyện xin giờ phút này Đức Thánh Linh và Đức Chúa Jesus Christ học Lời Chúa cùng con, dạy dỗ con. Con cảm tạ ơn Ngài. Con thành kính cầu nguyện trong danh của Đức Chúa Jesus Christ. A-men!
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
Câu 20: Kính thưa Chúa, con hiểu rằng, khi mà tà linh tấn công một người thì nó tấn công vào điểm yếu của người ấy. Có thể nó không đồng thời tấn công các phương diện khác nhưng chỗ nào là điểm yếu của một người thì nó tấn công thường xuyên vào điều ấy cho người ấy gục ngã. Ma quỷ cũng biết vợ chồng trong Chúa thì yêu thương nhau. Nó cũng lập mưu cám dỗ để vợ sập bẫy mà qua đó tấn công chồng hoặc ngược lại. Trong thế gian có câu không đi đường thẳng được thì đi đường vòng. Dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn khó thể tâu trực tiếp lên vua và họ đã thuyết phục quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến vua mà xin hòa. Đó là sự khôn sáng của dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Trong thuộc linh cũng vậy, Chúa cũng dùng những điều gần gũi trong cuộc sống con dân Chúa để dạy bảo con dân Chúa thay vì phán với họ trực tiếp khi mà họ chưa đủ đức tin hay chưa hết lòng để mà tiếp nhận được.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: "Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!"
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
Câu 21 đến 23: Kính thưa Chúa, qua bài giảng người chăn, con hiểu rằng, sự tôn vinh của người dân đối với vua, xem vua như Đức Chúa Trời. Vua đã chẳng từ chối sự tôn vinh ấy, liền bị thiên sứ của Chúa đánh chết. Bởi vì vua là người có biết đến Chúa, không như người ngoại. Con đã run sợ, bị tác động trong lòng mình, và tự nhủ mình luôn ghi khắc bài học này, không bao giờ được kiêu ngạo, luôn dâng mọi vinh quang cho Chúa. Hơi thở của con trong bàn tay Chúa, Chúa có thể cất đi bất cứ lúc nào. Ngài là Đấng biết mọi sự từ trong tấm lòng. Con nhìn thấy sự nghiêm khắc của Đức Chúa Trời qua bài học này. Con cảm tạ ơn Chúa về mọi sự quan phòng Chúa ban cho gia đình con. Con nguyện xin dâng lên Chúa mọi sự và cả cuộc đời con. Nguyện xin Chúa vui lòng sử dụng. Con cảm tạ ơn Ngài.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Câu 24 và câu 25: Kính thưa Chúa, con hiểu rằng những sự thanh tẩy của Chúa trong Hội Thánh, những sự kiện khiến cho rúng động Hội Thánh cũng khiến cho những anh chị em thật lòng tin Chúa thêm lên đức tin vì được tác động trong lòng. Nhưng có những lần sự nghiêm khắc của Chúa không khiến cho những người không tấm lòng với Chúa biết run sợ, họ vẫn dửng dưng, không biết sợ. Con hiểu rằng, bởi vì họ chẳng có tấm lòng gì với Chúa.
Kính thưa Chúa, con cảm tạ ơn Chúa đã ban cho con bài học sáng nay. Con nguyện xin Ngài nhớ đến con, ban cho con một tấm lòng yêu Chúa càng hơn. Con cảm tạ ơn Ngài. Con thành kính cầu nguyện trong danh của Đức Chúa Jesus Christ. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Trần Thị Thu Hương
***
Nguyễn Thị Thùy Linh: Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của chúng con. Con dâng lời tạ ơn Cha đã ban cho con hôm nay một ngày nữa được sức khỏe và được cơ hội suy ngẫm Lời Ngài. Kính xin Cha tha thứ cho sự lâm vấp của con và giúp biến đổi con. Xin sáng tạo trong con một lòng trong sạch và làm mới lại trong con một thần trí ngay thẳng. Xin Lời Ngài thánh hóa con mỗi ngày. Con cảm tạ Cha.
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: "Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!"
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Thưa Cha, con xin ghi lại sự suy ngẫm của con về bài học hôm nay như sau.
Sự chết của vua Hê-rốt con có hai sự hiểu là.
Con hiểu rằng vua Hê-rốt lúc bấy giờ ông ấy ra sức bách hại con dân Chúa đặt biệt là những thánh đồ của Ngài. Ông đã giết Gia-cơ và còn bắt bỏ tù Phi-e-rơ. Ông đang phạm tội chống nghịch Thiên Chúa, cho nên Chúa là Đấng công chính Ngài sẽ cứu giúp con dân Ngài và qua sự ông hãnh diện, vui lòng về lời ca ngợi của dân chúng thêm một điều kiện nữa khiến cho Chúa đánh phạt ông. Con cũng thấy rằng kẻ ác con đường cuối cùng dẫn đến sự chết và hư mất, nhưng làm theo ý muốn của Chúa thì ngày càng tấn tới và phát triển theo thánh ý tốt lành của Ngài. Kể cả kẻ ác có thành công trong một số việc nhưng cũng không thể nào ngăn cản được chương trình và ý định của Thiên Chúa.
Con học được rằng:
- Khi một người chống đối Hội Thánh, hay con dân Chúa, bách hại hay làm khó là người ấy làm ra với chính Chúa. Kể cả từng lời nói hay hành động cách cư xử khi làm ra với con dân Chúa là làm với Chúa. Mỗi một việc làm Chúa nhìn thấy và ghi nhận kể cả trong suy nghĩ hay tấm lòng người đó Chúa cũng nhìn thấy. Con học được rằng con phải ý thức điều này để không làm tổn hại anh chị em cùng Cha của mình bất cứ hình thức nào. Chúa sẽ có thưởng và phạt tùy theo việc làm của con.
- Con hiểu khi mình làm tốt thì nhận được tiếng khen đó là điều bình thường. Nhưng nếu mình vui thích và tìm kiếm nó để mình hưởng điều đó là sai, là phạm tội, cướp vinh quang của Chúa. Sự tìm kiếm ấy là sự kiêu ngạo và phạm thượng. Con phải ý thức rằng con chẳng có gì và được gì. Mọi sự là đến từ Chúa. Kể cả sự sống, sự chết của con còn nằm trong tay Chúa thì huống hồ gì những lời khen ngợi con không xứng đáng nhận. Khi có ai khen ngợi khích lệ con thì con phải dâng lên Chúa và nói cho người ấy biết chính Chúa đã làm cho con, Chúa giúp con và con tôn vinh Chúa. Con cũng phải cẩn thận canh giữ tấm lòng con rằng con phải thật thà dâng sự đó lên Chúa chứ không phải nói bằng môi miệng và con phải hiểu rằng Chúa mới là Đấng đáng nhận vinh quang.
- Bản thân con phải luôn ghi nhớ rằng con chỉ thờ phượng và tôn vinh một mình Đức Chúa Trời và chỉ sợ Ngài thôi. Con không được vì lợi nhuận, vì lấy lòng hay vì sợ, vì lý do nào khác mà đặt để những sự đó lên trên Chúa. Con phải sống ngay thẳng trước mặt Chúa dù phải trả giá như thế nào. Thưa Cha, con biết điều này không dễ dàng thực hiện, xin Cha giúp con.
Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con bài học hôm nay. Nguyện xin Cha giúp con ghi nhớ và làm theo vì con cũng đã từng vấp phạm vào điều này, sự kiêu ngạo, sự tìm kiếm tiếng khen cho mình. Con thật là khờ dại. Con tạ ơn Cha đã thương xót, chậm giận trên con. Xin Cha giúp con từ nay chỉ sống cho Ngài và hướng về Ngài. Dâng lên Chúa mọi sự con có trong đời này. Con cảm tạ Cha.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thùy Linh
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Toàn Năng và Kính Yêu của chúng con. Sau đây, chúng con tiếp tục xin trình bày sự suy ngẫm về phân đoạn Thánh Kinh trong sách Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25.
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
Câu 20: Chúng con hiểu rằng, Vua Hê-rốt đang có mâu thuẫn với dân chúng ở hai thành Ti-rơ và Si-đôn, có thể liên quan đến các vấn đề kinh tế hoặc chính trị. Vì các thành này phụ thuộc vào lương thực từ vùng đất của Hê-rốt, họ đã khéo léo thuyết phục Ba-la-tút, một quan chức thân cận của vua, để hòa giải với ông. Điều này cho thấy sự phụ thuộc của các thành lân cận vào quyền lực của Hê-rốt và sự khôn khéo của họ trong việc tìm cách làm hòa.
Qua đây, chúng con nhận thấy rằng: Thế gian thường dựa vào các mối quan hệ và mưu lược để giải quyết khó khăn, nhưng chỉ có Đức Chúa Trời là Đấng tể trị mọi sự. Chúng con được nhắc nhở phải đặt niềm tin nơi Chúa, vì “Phước thay cho người tin cậy Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, và [là] người mà nơi nương náu của người ấy là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu.” (Giê-rê-mi 17:7).
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: “Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!”
Câu 21-22: Chúng con hiểu rằng, vào ngày được sắp xếp, Hê-rốt xuất hiện trong trang phục hoàng gia, ngồi trên ngai, và truyền phán với dân chúng. Sự xuất hiện uy nghi của ông khiến dân chúng kinh ngạc, đến mức họ tôn vinh ông như thần linh, thay vì chỉ là con người. Điều này cho thấy sự kiêu ngạo của Hê-rốt, khi ông chấp nhận lời tung hô vượt quá giới hạn của một con người, và sự mê muội của dân chúng khi đặt vinh quang thuộc về Chúa lên một con người.
Chúng con học được rằng: Sự kiêu ngạo và việc cướp lấy vinh quang của Đức Chúa Trời là tội nghiêm trọng. Lời Chúa phán: “Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu; ấy là danh Ta. Ta chẳng nhường sự vinh quang của Ta cho một ai khác, cũng không nhường sự tôn vinh của Ta cho những tượng chạm!” (Ê-sai 42:8). Chúng con được nhắc nhở phải luôn khiêm nhường và luôn dâng vinh quang cho Ngài, vì duy Đức Chúa Trời là Đấng đáng được tôn cao.
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
Câu 23: Chúng con hiểu rằng, ngay khi Hê-rốt chấp nhận lời tung hô như thần linh mà không đính chính hay dâng vinh quang cho Đức Chúa Trời, thiên sứ của Chúa đã đánh ông. Ông bị một căn bệnh kinh hoàng, “bị trùng ăn mà chết”, như một hình phạt trực tiếp từ Chúa vì tội kiêu ngạo và báng bổ. Điều này cho thấy sự công chính và thánh khiết của Đức Chúa Trời, Đấng không dung thứ việc con người chiếm đoạt vinh quang của Ngài.
Qua đây, chúng con học được rằng: Đức Chúa Trời là Đấng công bình, và Ngài sẽ phán xét những ai kiêu ngạo, chống nghịch Ngài. “Nhưng Ngài lại ban ân điển càng hơn. Chính vì vậy mà Ngài phán rằng: Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ân điển cho người khiêm nhường.” (Gia-cơ 4:6). Chúng con được cảnh tỉnh để sống khiêm nhường, luôn tôn kính và dâng vinh quang cho Ngài trong mọi việc.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
Câu 24: Chúng con hiểu rằng, dù Hê-rốt, kẻ bách hại Hội Thánh, đã chết, Lời của Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục lan rộng và phát triển mạnh mẽ. Sự phán xét trên Hê-rốt không chỉ là sự kết thúc của một kẻ chống nghịch, mà còn là minh chứng rằng không ai có thể ngăn cản công việc của Chúa. Hội Thánh tiếp tục lớn mạnh bất chấp sự bách hại.
Chúng con học được rằng: Công việc của Đức Chúa Trời luôn chiến thắng mọi trở ngại. Dù kẻ thù có mạnh mẽ đến đâu, Lời Ngài vẫn “như búa đập vỡ đá” (Giê-rê-mi 23:29). Chúng con được khích lệ để tiếp tục rao truyền Tin Lành, tin rằng Chúa sẽ khiến công việc Ngài tấn tới.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Câu 25: Chúng con hiểu rằng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ tại Giê-ru-sa-lem, Ba-na-ba và Sau-lơ (tức Phao-lô) trở về An-ti-ốt, mang theo Giăng, còn gọi là Mác, người sau này trở thành một đồng công quan trọng trong công việc Chúa. Điều này cho thấy sự tiếp nối của công việc truyền giáo và sự chuẩn bị cho các sứ mạng tiếp theo của Hội Thánh.
Qua đây, chúng con học được rằng: Đức Chúa Trời luôn kêu gọi và chuẩn bị những người trung thành để tiếp tục công việc Ngài. Sự hiện diện của Giăng, Mác nhắc nhở chúng con rằng mỗi người đều có vai trò trong thân thể của Đấng Christ, và Chúa sử dụng chúng con theo ý định tốt lành của Ngài. “Chúng ta đã biết rằng, mọi sự hiệp lại [làm] ích cho những ai yêu Đức Chúa Trời, [là những người] được gọi theo một mục đích [của Ngài].” (Rô-ma 8:28).
Kính thưa Cha!
Chúng con cảm tạ Ngài vì Lời Ngài trong Công Vụ 12:20-25 dạy chúng con về sự thánh khiết, công chính, và quyền năng tể trị của Ngài. Qua sự phán xét trên Hê-rốt, chúng con nhận biết rằng không ai có thể cướp vinh quang của Ngài mà không bị đoán phạt. Qua sự lan rộng của Lời Ngài, chúng con thấy rằng công việc của Ngài không thể bị ngăn cản. Qua sự trở lại của Ba-na-ba, Sau-lơ, và Giăng, Mác, chúng con được khích lệ để trung thành trong linh vụ mà Ngài giao phó.
Nguyện xin Chúa giúp chúng con sống khiêm nhường, luôn dâng vinh quang cho Ngài, và trung tín trong việc rao truyền Lời Ngài.
Nguyện Đức Thánh Linh dẫn chúng con vào trong mọi lẽ thật của Lời Chúa (Giăng 16:13). Nguyện Lời Chúa thánh hóa chúng con (Giăng 17:17). Nguyện Đức Chúa Trời Thành Tín của Sự Bình An giữ cho tâm thần, linh hồn, và thân thể xác thịt của mỗi một chúng con đều được nên thánh trọn vẹn, không chỗ trách được (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:23), sẵn sàng cho sự đến của Đức Chúa Jesus Christ, Cứu Chúa Yêu Dấu của chúng con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Công Hải - Trần Thị Tâm
Công Vụ Các Sứ Đồ 12:20-25 Vua Hê-rốt Bị Thiên Sứ Đánh Chết
20 Hê-rốt vốn rất căm giận dân Thành Ti-rơ và dân Thành Si-đôn. Nhưng họ đã thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua, cùng một lòng đến với vua mà xin hòa, vì xứ của họ được nuôi bởi xứ của vua.
21 Tới ngày đã định, Hê-rốt đã vận trang phục của vua, ngồi trên ngai, truyền phán cho họ.
22 Dân chúng đã kêu lên rằng: "Ấy là tiếng của thần linh, chẳng phải của loài người!"
23 Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang. Người đã bị trùng ăn mà chết.
24 Bấy giờ, Lời của Đức Chúa Trời đã tấn tới và thêm ra.
25 Ba-na-ba và Sau-lơ đã trở về Thành An-ti-ốt từ Giê-ru-sa-lem, hoàn thành linh vụ; và đem theo Giăng, gọi là Mác.
Kính lạy Cha Từ Ái của con ở trên trời! Con cảm tạ ơn Cha lại ban cho con được suy ngẫm Lời của Ngài. Nguyện Lời Cha thánh hóa con qua phân đoạn Thánh Kinh ngày hôm nay. Nguyện xin Đức Thánh Linh dạy dỗ con khi con viết bài chia sẻ. Con cảm tạ Chúa!
Thưa Cha, qua phân đoạn Thánh Kinh trên con hiểu rằng Vua Hê-rốt, là người đã bắt bớ Hội Thánh, đã giết Gia-cơ và bắt Phi-e-rơ, rất căm giận dân Thành Si-đôn và dân Thành Ty-rơ. Nên dân của hai thành ấy phải thuyết phục Ba-la-tút, quan phụ trách phòng ngủ của vua để xin vua làm hòa, vì xứ của họ bị phụ thuộc lương thực xứ của vua.
Thưa Cha, con hiểu rằng trong ngày họ đến cầu xin vua thì họ đã tôn vinh Vua Hê-rốt giống như một vị thần, vua đã nhận lấy sự vinh quang đó và đã bị thiên sứ của Chúa đánh. Người đã bị chết vì bị trùng ăn.
Thưa Cha, qua đó mà con cũng rút ra được hai bài học từ Vua Hê-rốt và bài học từ dân của hai Thành Sy-đôn và Ty-rơ. Bài học về dân của hai Thành Sy-đôn và Ty-rơ là con không được vì một sự khó khăn nào của mình mà tôn vinh người khác để lấy lòng họ. Vì điều đó khiến cho họ vấp phạm, dành lấy vinh quang về mình mà phạm tội với Chúa. Khi đó con là người khiến cho người khác vấp phạm. Bài học về Vua Hê-rốt là con không được nhận bất kỳ sự vinh quang nào thuộc về mình vì đó là sự kiêu ngạo, mọi vinh quang đều thuộc về Chúa.
Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con hai bài học ngày hôm nay. Xin Chúa giúp con luôn nhớ rằng mọi vinh quang đều thuộc về Ngài. Con cảm tạ Chúa!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Trần Hữu Tường