Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18 Tin Lành Được Rao Giảng tại Lít-trơ
Hôm nay, ngày 09/04/2025, trong ân điển của Thiên Chúa, chúng ta hãy vui mừng, cùng nhau đọc và suy ngẫm Lời Chúa trong Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18.
8 Có một người kia chân bị yếu, ngồi trong Thành Lít-trơ. Người đã bị què từ trong lòng mẹ của mình nên không hề bước đi.
9 Người ấy đã nghe Phao-lô giảng. Ông chăm chú nhìn người, thấy rằng, người có đức tin để được chữa lành.
10 Ông đã nói lớn tiếng: "Hãy đứng thẳng trên chân ngươi!" Người đã nhảy và bước đi.
11 Dân chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì cất tiếng của họ trong tiếng Li-cao-ni, rằng: "Các thần đã lấy hình giống như loài người, xuống cùng chúng ta."
12 Thực tế, họ đã gọi Ba-na-ba là Giu-bi-tê, còn Phao-lô là Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu sự rao giảng. {Jupiter và Mercurius; sao Mộc và sao Thủy, được tôn làm thần linh trong tín ngưỡng Hy-lạp.}
13 Thầy tế lễ của đền thờ Giu-bi-tê ở trước thành của họ, đã đem bò đực và các tràng hoa đến các cổng, muốn dâng sinh tế với dân chúng.
14 Nhưng các sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô đã nghe vậy, thì xé áo của họ, sấn vào trong dân chúng, kêu to,
15 rằng: "Hỡi các bạn! Sao làm các sự đó? Chúng ta chỉ là loài người giống như các ngươi. Chúng ta giảng Tin Lành cho các ngươi, để cho các ngươi xoay khỏi các sự hư không kia, mà hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng.
16 Đấng, trong các đời đã qua, đã cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ.
17 Dù vậy, Ngài đã chẳng để chính mình làm lành không chứng cớ, ban cho chúng ta mưa từ trời và các mùa kết quả, đổ đầy lòng của chúng ta thức ăn và sự vui mừng."
18 Những lời ấy chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế cho họ.
Câu Hỏi Gợi Ý:
1. Chúng ta có nhận ra đức tin của người nào đó có thể mang đến sự chữa lành như cách Phao-lô đã nhận ra đức tin của người què không?
2. Chúng ta có xu hướng tôn sùng con người thay vì Đức Chúa Trời như thế nào trong thời đại ngày nay?
3. Khi được khen ngợi quá mức, chúng ta phản ứng như thế nào? Chúng ta có khiêm nhường chối bỏ và hướng sự vinh hiển về Chúa như Phao-lô và Ba-na-ba không?
4. Chúng ta có thấy được cách Đức Chúa Trời để lại chứng cớ về sự hiện diện của Ngài trong thiên nhiên và các ơn phước hàng ngày không?
5. Làm sao chúng ta có thể giúp người khác chuyển từ niềm tin vào "các sự hư không" sang niềm tin vào Đức Chúa Trời Hằng Sống?
6. Chúng ta phản ứng như thế nào khi thấy người khác hiểu sai về Đức Chúa Trời hoặc về sứ điệp Tin Lành?
7. Chúng ta có thấy được sự kiên nhẫn của Đức Chúa Trời khi Ngài "cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ" không?
Gợi Ý Áp Dụng:
1. Bạn có thể cầu nguyện xin Chúa ban cho bạn nhạy bén thuộc linh để nhận ra nhu cầu và đức tin nơi người khác, như Phao-lô đã nhìn thấy đức tin nơi người què.
2. Bạn hãy cẩn thận không để sự khen ngợi hay thành công khiến mình quên đi rằng, mọi khả năng và thành quả đều đến từ Đức Chúa Trời.
3. Bạn có thể tạo thói quen nhận ra và biết ơn "các chứng cớ" về sự hiện diện của Đức Chúa Trời trong cuộc sống hàng ngày, từ những điều nhỏ nhất như thức ăn, mưa, và niềm vui.
4. Bạn hãy xem xét những "thần tượng hiện đại" hoặc "các sự hư không" mà mình có thể đang đặt niềm tin vào thay vì Đức Chúa Trời Hằng Sống.
5. Bạn có thể học cách chia sẻ về Đức Chúa Trời Hằng Sống với người khác bằng cách chỉ ra những bằng chứng về sự hiện diện và lòng từ ái của Ngài trong thế giới tự nhiên và trong cuộc sống hàng ngày, như Phao-lô đã làm.
Tham Khảo:
Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18 Tin Lành Được Rao Giảng tại Lít-trơ
Kính lạy Cha Toàn Năng của con ở trên trời!
Con dâng lời cảm tạ ơn Cha về ơn phước Ngài ban, cho con được tiếp tục học, suy ngẫm Lời Ngài. Nguyện Đức Thánh Linh hướng dẫn con vào sự hiểu biết và áp dụng bài học hôm nay cách kết quả vào đời sống hằng ngày theo thánh ý Ngài!
8 Có một người kia chân bị yếu, ngồi trong Thành Lít-trơ. Người đã bị què từ trong lòng mẹ của mình nên không hề bước đi.
9 Người ấy đã nghe Phao-lô giảng. Ông chăm chú nhìn người, thấy rằng, người có đức tin để được chữa lành.
10 Ông đã nói lớn tiếng: "Hãy đứng thẳng trên chân ngươi!" Người đã nhảy và bước đi.
Nơi Phao-lô và Ba-na-ba rao giảng tại Thành Lít-trơ, có một người bị què bẩm sinh, không thể bước đi được. Người què này ngồi trong thành, nghe Phao-lô giảng. Ông chăm chú nhìn người què, nhận thấy rằng, người có đức tin để được chữa lành. Đây là một phép lạ sắp xảy ra đối với người què chưa từng tự bước đi được. Điều này cho thấy tình trạng nghiêm trọng của người bệnh, mà Phao-lô đã nhận ra đức tin của người bởi sự thần cảm của Đức Thánh Linh. Phao-lô đã nói lớn tiếng, truyền cho người què, hãy đứng thẳng trên chân người, thì bất chợt người què đã nhảy lên và bước đi. Đức tin của người què là điều kiện chính yếu dẫn đến phép lạ, mà Chúa ban cho Phao-lô khả năng nhận biết, khiến phép lạ xảy ra ngay lập tức, sau khi ông hành động, là bởi quyền năng của Đức Chúa Trời.
11 Dân chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì cất tiếng của họ trong tiếng Li-cao-ni, rằng: "Các thần đã lấy hình giống như loài người, xuống cùng chúng ta."
Trước phép lạ phi thường mà dân chúng đã chứng kiến, là bởi Đức Chúa Trời đã làm ra qua Phao-lô, khiến họ cất tiếng của mình trong tiếng Li-cao-ni, rằng: “Các thần đã lấy hình giống như loài người, xuống cùng chúng ta.” Sự nhận thức của dân chúng trước phép lạ siêu nhiên là bời họ không hiểu biết nguồn gốc thật sự của phép lạ, khiến họ hiểu theo tín ngưỡng của loài người, cho rằng các thần đã hiện thân làm người. Điều này phản ánh sự không hiểu biết, dẫn đến đức tin sai lạc, như hầu hết người thế gian ngày nay đang đắm chìm trong sự tối tăm.
12 Thực tế, họ đã gọi Ba-na-ba là Giu-bi-tê, còn Phao-lô là Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu sự rao giảng. {Jupiter và Mercurius; sao Mộc và sao Thủy, được tôn làm thần linh trong tín ngưỡng Hy-lạp.}
Trước phép lạ đó, dân chúng đã gọi Ba-na-ba là Giu-bi-tê, còn Phao-lô là Mẹt-cu-rơ, vì hai ông đứng đầu sự rao giảng. Sự dân chúng gán tên Ba-na-ba và Phao-lô thành tên các thần cao siêu trong thần thoại Hy-lạp, thể hiện sự mê tín theo thói tục thế gian.
13 Thầy tế lễ của đền thờ Giu-bi-tê ở trước thành của họ, đã đem bò đực và các tràng hoa đến các cổng, muốn dâng sinh tế với dân chúng.
14 Nhưng các sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô đã nghe vậy, thì xé áo của họ, sấn vào trong dân chúng, kêu to,
15 rằng: "Hỡi các bạn! Sao làm các sự đó? Chúng ta chỉ là loài người giống như các ngươi. Chúng ta giảng Tin Lành cho các ngươi, để cho các ngươi xoay khỏi các sự hư không kia, mà hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng.
Tại thời điểm đó, thầy tế lễ của đền thờ Giu-bi-tê ở trước thành của họ, đã đem bò đực và các tràng hoa đến các cổng, muốn cùng dân chúng dâng cho Ba-na-ba và Phao-lô. Nhưng hai ông thấy vậy, thì liền xé áo của mình, sấn vào trong dân chúng, kêu lớn tiếng rằng: "Hỡi các bạn! Sao làm các sự đó? Chúng ta chỉ là loài người giống như các ngươi. Chúng ta giảng Tin Lành cho các ngươi, để cho các ngươi xoay khỏi các sự hư không kia, mà hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng." Từ phép lạ Đức Chúa Trời làm ra qua Phao-lô, khiến dân chúng quay sang hành động tôn thờ theo truyền thống dân gian, do họ thiếu sự hiểu biết Lẽ Thật. Hành động xé áo của Ba-na-ba và Phao-lô thể hiện sự buồn rầu và bị sốc trước hành động tôn thờ của dân chúng, nên Phao-lô đã nói lên sự bình đẳng giữa ông và dân chúng, cho họ biết rằng, hai ông đều làm bạn của họ, chứ không phải thần thánh. Ba-na-ba và Phao-lô cũng công bố cho dân chúng biết rằng, hai ông là người giảng Tin Lành cho họ, giúp họ xoay khỏi các sự hư không theo thói tục loài người, mà hướng lòng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng, Đấng mà họ đáng phải tôn thờ.
16 Đấng, trong các đời đã qua, đã cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ.
Ba-na-ba và Phao-lô giải thích cho dân chúng về một Đấng, mà các đời đã qua, Ngài cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ, là bởi lòng thương xót, nhẫn nại. Đây là cách giải thích của hai ông, cho dân chúng biết vì sao mà họ chưa biết đến Ngài.
17 Dù vậy, Ngài đã chẳng để chính mình làm lành không chứng cớ, ban cho chúng ta mưa từ trời và các mùa đầy kết quả, đổ đầy lòng của chúng ta thức ăn và sự vui mừng."
Ba-na-ba và Phao-lô tiếp tục giải thích cho dân chúng biết rằng, Đức Chúa Trời đã chẳng để chính mình làm lành không chứng cớ, ban cho loài người mưa từ trời xuống và các mùa kết quả, đổ đầy lòng nhân loại thức ăn và sự vui mừng. Điều này chứng minh cho dân chúng hiểu rằng, dù họ không biết Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã bày tỏ quyền năng của chính Ngài qua mọi tạo vật và các ơn phước mà Ngài đã, đang, và sẽ luôn ban trên muôn loài, vạn vật do Ngài sáng tạo ra. Đây là những lời đánh thức tâm linh của dân chúng, giúp họ nhận biết Ngài.
18 Những lời ấy chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế cho họ.
Tuy nhiên, những lời gảng dạy của Ba-na-ba và Phao-lô chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế cho hai ông, dù hai ông đã giảng giải và từ chối sự tôn thờ của dân chúng. Điều này phản ánh sự ảnh hưởng lớn bởi tín ngưỡng của thế gian, ràng buộc họ đến với Tin Lành Cứu Rỗi của Ngài.
Kính lạy Chúa!
Phân đoạn Thánh Kinh này nói về sự kiện Phao-lô và Ba-na-ba rao giảng Tin Lành tại Thành Lít-trơ, nơi mà Chúa đã dùng hai ông, chữa lành một người què bẩm sinh, khiến dân chúng lầm tưởng, gán cho Ba-na-ba và Phao-lô là các vị thần. Sự dân chúng tôn thờ khiến Ba-na-ba và Phao-lô phản ứng mạnh mẽ qua hành động xé áo, giải thích cho dân chúng hiểu biết Đức Chúa Trời, Đấng tạo nên trời, đất, biển, và muôn loài vạn vật, duy Ngài đáng được tôn thờ mà thôi. Mục đích Ba-na-ba và Phao-lô ở lại Thành Lít-trơ là để kêu gọi dân chúng từ bỏ sự tôn thờ các thần tượng hư không, và rao giảng cho họ về Tin Lành Cứu Rỗi của Đức Chúa Trời, dù có phải đối diện với mọi nghịch cảnh.
Qua bài học Thánh Kinh hôm nay, con lại được học thêm về sự trung tín của các sứ đồ trong chức vụ rao giảng Tin Lành, với lòng trung kiên, nóng cháy hầu việc Ngài trước sự chống đối của thế gian. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Con, Đặng Thái Học
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18 Tin Lành Được Rao Giảng tại Lít-trơ
Kính lạy Cha Toàn Năng đời đời yêu kính của chúng con. Con dâng lời cảm tạ ơn Cha đã ban cho con có cơ hội được đọc, học Lời của Ngài trong sách Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18.
Con cầu xin Đức Thánh Linh soi sáng, mở mắt con, xin cho con thấy được sự lạ lùng, kỳ diệu trong luật pháp của Ngài, sức mạnh, quyền năng trong Lời Ngài, xin giúp con áp dụng Lời Ngài vào đời sống con, để con được trở nên con cái đích thực của Ngài.
“Xin Ngài mở rộng lòng con, thì con sẽ chạy theo con đường của các điều răn Ngài. Xin ban cho con sự thông sáng, thì con sẽ vâng theo luật pháp Chúa, ắt sẽ hết lòng giữ lấy”. Con cảm tạ ơn Ngài và thành kính cầu xin trong danh Đức Chúa Jesus Christ. A-men!
8 Có một người kia chân bị yếu, ngồi trong Thành Lít-trơ. Người đã bị què từ trong lòng mẹ của mình nên không hề bước đi.
9 Người ấy đã nghe Phao-lô giảng. Ông chăm chú nhìn người, thấy rằng, người có đức tin để được chữa lành.
10 Ông đã nói lớn tiếng: "Hãy đứng thẳng trên chân ngươi!" Người đã nhảy và bước đi.
11 Dân chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì cất tiếng của họ trong tiếng Li-cao-ni, rằng: "Các thần đã lấy hình giống như loài người, xuống cùng chúng ta."
12 Thực tế, họ đã gọi Ba-na-ba là Giu-bi-tê, còn Phao-lô là Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu sự rao giảng. {Jupiter và Mercurius; sao Mộc và sao Thủy, được tôn làm thần linh trong tín ngưỡng Hy-lạp.}
13 Thầy tế lễ của đền thờ Giu-bi-tê ở trước thành của họ, đã đem bò đực và các tràng hoa đến các cổng, muốn dâng sinh tế với dân chúng.
14 Nhưng các sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô đã nghe vậy, thì xé áo của họ, sấn vào trong dân chúng, kêu to,
15 rằng: "Hỡi các bạn! Sao làm các sự đó? Chúng ta chỉ là loài người giống như các ngươi. Chúng ta giảng Tin Lành cho các ngươi, để cho các ngươi xoay khỏi các sự hư không kia, mà hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng.
16 Đấng, trong các đời đã qua, đã cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ.
17 Dù vậy, Ngài đã chẳng để chính mình làm lành không chứng cớ, ban cho chúng ta mưa từ trời và các mùa kết quả, đổ đầy lòng của chúng ta thức ăn và sự vui mừng."
18 Những lời ấy chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế cho họ.
Kính thưa Chúa,
Đây là những điều con học được:
1. Chúng ta có nhận ra đức tin của người nào đó có thể mang đến sự chữa lành như cách Phao-lô đã nhận ra đức tin của người què không? Để có thể nhận ra, cảm nhận được như Phao-lô, con nghĩ ông được thần cảm bởi Đức Thánh Linh; hoặc ông có con mắt tinh tường, nhạy cảm, để nhìn ra đức tin của người què.
2. Chúng ta có xu hướng tôn sùng con người thay vì Đức Chúa Trời như thế nào trong thời đại ngày nay?
Xu hướng tôn sùng người đời, chỉ có người ngoại, không biết về Chúa. Con dân Chúa thì không như vậy.
3. Khi được khen ngợi quá mức, con dân Chúa khiêm nhường chối bỏ và hướng sự vinh hiển về Chúa như Phao-lô và Ba-na-ba đã làm.
4. Con dân Chúa thấy được cách Đức Chúa Trời để lại chứng cớ về sự hiện diện của Ngài trong thiên nhiên và các ơn phước hàng ngày cho loài người. Cảm tạ Chúa.
5. Con dân Chúa, khi có cơ hội sẽ giúp người khác chuyển từ niềm tin vào "các sự hư không" sang niềm tin vào Đức Chúa Trời Hằng Sống.
6. Con dân Chúa khi thấy người khác hiểu sai về Đức Chúa Trời hoặc về sứ điệp Tin Lành thì đó là cơ hội để làm chứng về những ơn mà Chúa đã ban cho loài người.
7. Con dân Chúa thấy được sự kiên nhẫn của Đức Chúa Trời khi Ngài "cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ".
Phần con áp dụng:
Kính thưa Chúa,
1. Con sẽ cầu nguyện xin Chúa ban cho nhạy bén thuộc linh để nhận ra nhu cầu và đức tin nơi người khác, như Phao-lô đã nhìn thấy đức tin nơi người què.
2. Con cẩn thận không để sự khen ngợi hay thành công khiến mình quên đi rằng, mọi khả năng và thành quả đều đến từ Đức Chúa Trời.
3. Con sẽ tạo thói quen nhận ra và biết ơn "các chứng cớ" về sự hiện diện của Đức Chúa Trời trong cuộc sống hàng ngày, từ những điều nhỏ nhất như thức ăn, mưa, và niềm vui.
4. Con không bao giờ coi những "thần tượng hiện đại" hoặc "các sự hư không" để mình đặt niềm tin vào thay vì Đức Chúa Trời Hằng Sống.
5. Con sẽ chia sẻ về Đức Chúa Trời Hằng Sống với người khác bằng cách chỉ ra những bằng chứng về sự hiện diện và lòng từ ái của Ngài trong thế giới tự nhiên và trong cuộc sống hàng ngày, như Phao-lô đã làm.
Con cảm tạ ơn Chúa đã soi sáng con bài hôm nay. Nguyện mọi vinh quang, tôn quý, năng lực đều thuộc về Thiên Chúa đời đời vô cùng. Nguyện xin ân điển của Thiên Chúa, sự hiểu biết về Ngài, được đầy dẫy trong con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Con, Dương Quang Trung
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18 Tin Lành Được Rao Giảng tại Lít-trơ
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con cảm tạ Cha ban cho con Lời của Ngài mỗi ngày. Nguyện Lời Chúa soi sáng và dẫn dắt con trong mọi sự.
Thưa Cha, con xin trình bày những điều con được hiểu và học được trong Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18.
8 Có một người kia chân bị yếu, ngồi trong Thành Lít-trơ. Người đã bị què từ trong lòng mẹ của mình nên không hề bước đi.
9 Người ấy đã nghe Phao-lô giảng. Ông chăm chú nhìn người, thấy rằng, người có đức tin để được chữa lành.
10 Ông đã nói lớn tiếng: "Hãy đứng thẳng trên chân ngươi!" Người đã nhảy và bước đi.
Thưa Cha, con hiểu rằng khi bị bắt bớ thì các sứ đồ đã theo lời Chúa dạy, trốn từ thành này sang thành khác, nhưng họ vẫn tiếp tục giảng Tin Lành. Trong khi Phao-lô giảng tại Thành Lít-trơ, thì có người bị què từ trong lòng mẹ đã nghe và tin vào sự giảng dạy của ông. Bởi sự nhạy bén thuộc linh mà Phao-lô nhận biết người què có đức tin đủ để được chữa lành. Ông đã chữa lành cho người bởi ân tứ Chúa ban cho ông, và bởi chính đức tin của người què.
Qua đó, con học được rằng khi nói về Chúa cho người khác, thì con cần tập trung chú ý vào họ, quan tâm đến họ để nhận biết được nhu cầu thuộc linh của người mà mình đang nói chuyện. Chứ không phải chỉ nói theo bài có sẵn, mà không quan tâm gì đến người mình đang trò chuyện. Con hiểu rằng bởi lòng yêu thương và quan tâm đến người khác, chúng con sẽ dẫn họ đến đúng lẽ thật mà họ đang cần.
11 Dân chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì cất tiếng của họ trong tiếng Li-cao-ni, rằng: "Các thần đã lấy hình giống như loài người, xuống cùng chúng ta."
12 Thực tế, họ đã gọi Ba-na-ba là Giu-bi-tê, còn Phao-lô là Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu sự rao giảng. {Jupiter và Mercurius; sao Mộc và sao Thủy, được tôn làm thần linh trong tín ngưỡng Hy-lạp.}
13 Thầy tế lễ của đền thờ Giu-bi-tê ở trước thành của họ, đã đem bò đực và các tràng hoa đến các cổng, muốn dâng sinh tế với dân chúng.
Thưa Cha, qua sự kiện dân chúng tung hô xưng thần hai vị sứ đồ, muốn đem sinh tế đến dâng, con thấy loài người đến nay vẫn có khuynh hướng tôn vinh những người có năng lực vượt trội, và nhiều khi xem họ như thần thánh. Như giới trẻ ngày nay chạy theo vô số thần tượng, không chỉ dừng ở mức học hỏi hay thưởng thức tài năng, mà trở thành mê muội, đắm chìm, thậm chí bị điều khiển bởi hình ảnh mà người ta tô vẽ về những thần tượng ấy. Sẵn sàng đổ tiền bạc, thời gian, và cả cảm xúc để tôn thờ một con người chỉ vì người đó đẹp trai, xinh gái, hát hay, nhảy giỏi, giàu có,... Đây là một sự thay thế vị trí của Chúa trong lòng người, "họ đã đổi vinh quang của Đức Chúa Trời không hề hư nát lấy hình tượng của loài người hay hư nát." (Rô-ma 1:23). Thật, người không có Lẽ Thật, sẽ "cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm."
14 Nhưng các sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô đã nghe vậy, thì xé áo của họ, sấn vào trong dân chúng, kêu to,
15 rằng: "Hỡi các bạn! Sao làm các sự đó? Chúng ta chỉ là loài người giống như các ngươi. Chúng ta giảng Tin Lành cho các ngươi, để cho các ngươi xoay khỏi các sự hư không kia, mà hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng.
16 Đấng, trong các đời đã qua, đã cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ.
17 Dù vậy, Ngài đã chẳng để chính mình làm lành không chứng cớ, ban cho chúng ta mưa từ trời và các mùa kết quả, đổ đầy lòng của chúng ta thức ăn và sự vui mừng."
18 Những lời ấy chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế cho họ.
Thưa Cha, phản ứng của các sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô khi nghe biết việc dân chúng tôn vinh mình như thần, khiến con nhớ đến sự kiện dân chúng cũng đã tung hô Vua Hê-rốt như thần, và "ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đã đánh vua, vì người chẳng trao cho Đức Chúa Trời sự vinh quang." (Công Vụ 12:23). Trong khi Vua Hê-rốt có thể đã tỏ ra sự vui mừng, hay có thể chỉ im lặng đón nhận lời tung hô của dân chúng, thì hai sứ đồ đã xé áo của mình, thể hiện sự ghê tởm trước việc phạm thượng của dân chúng. Hai ông khẳng định mình chỉ là người như họ, đồng thời dạy dân chúng "hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống", chỉ cho họ thấy những việc làm tốt lành của Ngài cho loài người. Dù dân chúng không dâng sinh tế cho hai ông nữa vì hai ông thẳng thắng và mạnh mẽ khước từ, nhưng họ vẫn nghĩ rằng hai ông là "các thần đã lấy hình giống như loài người".
Qua phản ứng và lời nói của hai sứ đồ, con học được tấm lòng kính sợ Chúa của họ. Họ không tôn cao mình, cũng không cho phép người khác tôn mình lên ngang hàng với Chúa. Hết lòng bảo vệ sự quang của Đức Chúa Trời, và tận dụng cơ hội để giảng về Đấng Tạo Hóa và ơn lành của Ngài qua "mưa từ trời và các mùa kết quả".
Con cảm tạ Chúa ban cho con những sự hiểu trên. Nguyện kính xin Chúa gìn giữ lòng và mọi ý tưởng của con, để con luôn tỉnh thức, nhận biết mọi điều con có đều bởi ơn Ngài ban, mà dâng mọi vinh quang lên Ngài. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Phạm Trịnh Minh Anh
10/04/2025
***
Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18 Tin Lành Được Rao Giảng tại Lít-trơ
Kính lạy Chúa! Con cảm tạ Ngài đã ban cho chúng con ngày Sa-bát bình an và phước hạnh trong sự nhóm hiệp thờ phượng Chúa, cũng như sự thông công với anh chị em cùng Cha. Thì giờ này, Chúa lại ban cho con được học, suy ngẫm Lời Ngài và ghi lại sự hiểu của mình. Nguyện xin Chúa dẫn dắt và ban ơn cho con trong sự suy ngẫm Lời Chúa! Con cảm tạ Ngài!
8 Có một người kia chân bị yếu, ngồi trong Thành Lít-trơ. Người đã bị què từ trong lòng mẹ của mình nên không hề bước đi.
9 Người ấy đã nghe Phao-lô giảng. Ông chăm chú nhìn người, thấy rằng, người có đức tin để được chữa lành.
10 Ông đã nói lớn tiếng: "Hãy đứng thẳng trên chân ngươi!" Người đã nhảy và bước đi.
11 Dân chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì cất tiếng của họ trong tiếng Li-cao-ni, rằng: "Các thần đã lấy hình giống như loài người, xuống cùng chúng ta."
12 Thực tế, họ đã gọi Ba-na-ba là Giu-bi-tê, còn Phao-lô là Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu sự rao giảng. {Jupiter và Mercurius; sao Mộc và sao Thủy, được tôn làm thần linh trong tín ngưỡng Hy-lạp.}
13 Thầy tế lễ của đền thờ Giu-bi-tê ở trước thành của họ, đã đem bò đực và các tràng hoa đến các cổng, muốn dâng sinh tế với dân chúng.
14 Nhưng các sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô đã nghe vậy, thì xé áo của họ, sấn vào trong dân chúng, kêu to,
15 rằng: "Hỡi các bạn! Sao làm các sự đó? Chúng ta chỉ là loài người giống như các ngươi. Chúng ta giảng Tin Lành cho các ngươi, để cho các ngươi xoay khỏi các sự hư không kia, mà hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng.
16 Đấng, trong các đời đã qua, đã cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ.
17 Dù vậy, Ngài đã chẳng để chính mình làm lành không chứng cớ, ban cho chúng ta mưa từ trời và các mùa kết quả, đổ đầy lòng của chúng ta thức ăn và sự vui mừng."
18 Những lời ấy chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế cho họ.
Thưa Chúa, khi con đọc chi tiết người què từ trong lòng mẹ, nên không hề bước đi thì con thấy cảm thương cho người què đó. Ai từng mang bệnh thì mới hiểu, sự bệnh tật khiến cho cuộc sống rất khó khăn và vất vả. Con nghĩ niềm ao ước lớn nhất của một người bệnh là được chữa lành. Cũng vậy, người nhận biết mình bệnh thuộc linh, mình tội lỗi thì sẽ ao ước được tha thứ, được ơn cứu rỗi.
Thưa Chúa, con nghĩ ngưòi què đó đã nghe Phao-lô giảng thì đặt đức tin mình nơi Chúa, Đấng Quyền Năng làm được mọi sự, Đấng Cứu Rỗi tha thứ mọi tội lỗi. Con cũng hiểu rằng, qua đôi mắt, nét mặt của người què và sự bày tỏ của Đức Thánh Linh, Phao-lô nhận biết người què tin Chúa là Đấng làm được mọi sự. Vậy nên Phao-lô đã trong danh Chúa làm phép lạ chữa lành cho người què, khiến người què đã có thể nhảy và bước đi cách bình thường.
Thưa Chúa, con suy ngẫm điều này thì nhận thấy rằng, đúng là trong những sự trò chuyện, thông công, thì khi để ý, quan sát nét mặt, ánh mắt, thái độ, lời nói thì Chúa Thánh Linh cũng bày tỏ cho chúng con nhận biết đức tin nơi Chúa của một người ra sao.
Thưa Chúa, qua sự kiện dân chúng thấy phép lạ Phao-lô làm thì tung hô, tôn thờ thần của họ, điều đó cho con hiểu rằng họ nghe mà không tiếp nhận điều Phao-lô giảng. Họ thấy việc làm trong danh Chúa, từ tôi tớ rao giảng về Chúa, nhưng họ lại tôn vinh tà thần của họ. Họ khác xa với người bị què.
Thưa Chúa, con hiểu hành động xé áo, nhanh chóng giải thích của Phao-lô và Ba-na-ba cho thấy hai ông thật lòng kính sợ Chúa, nhận biết việc làm đó là hoàn toàn không đúng nên ngăn cản. Đứng trước lời khen ngợi của người khác hai ông đã mau chóng chỉ ra điều sai, rồi lại nói về Chúa cho họ nghe. Con thấy thật hai ông có lòng kính sợ Chúa, bởi vì luôn nói lời tôn vinh Chúa, rao giảng về Chúa. Tuy nhiên dân chúng cũng chẳng hiểu, có lẽ họ dừng lại không dâng sinh tế để thờ phượng Phao-lô và Ba-na-ba vì nghĩ các thần không đồng ý nhận. Qua đây, con thấy sự tối tăm thuộc linh bao trùm cách dày đặc trên những người thờ phượng tà thần. Tuy nhiên chính họ lại không nghe, hoặc nghe nhưng không muốn tiếp nhận lẽ thật, nên sự sáng chẳng chiếu soi tâm trí họ.
Con cảm tạ Chúa ban cho con bài học hôm nay. Nguyện xin Chúa ban cho chúng con một đêm ngủ nghỉ bình an ngon giấc. Con cảm tạ Ngài!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thu Thủy
12/04/2025
***
Nguyễn Ngọc Tú: Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18 Tin Lành Được Rao Giảng tại Lít-trơ
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con,
Con cảm tạ Cha đã ban cho gia đình con một ngày bình an. Con cảm tạ Cha vì Ngài vẫn luôn ban ơn trên mọi việc tay con làm. Con cảm tạ Cha vì sự suy ngẫm Lời Ngài mỗi ngày khiến con được vui thỏa. Con cảm tạ Cha vì giờ này Ngài ban cho con có thời gian yên tĩnh để cầu nguyện và viết bài suy ngẫm. Con xin ghi lại sự suy ngẫm của con về phân đoạn Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18.
8 Có một người kia chân bị yếu, ngồi trong Thành Lít-trơ. Người đã bị què từ trong lòng mẹ của mình nên không hề bước đi.
9 Người ấy đã nghe Phao-lô giảng. Ông chăm chú nhìn người, thấy rằng, người có đức tin để được chữa lành.
10 Ông đã nói lớn tiếng: "Hãy đứng thẳng trên chân ngươi!" Người đã nhảy và bước đi.
Từ câu 8 đến 10: Thưa cha, con hiểu rằng, theo câu 13 thì có thể vị trí Phao-lô và Ba-na-ba đang đứng giảng là gần cổng thành và ở bên trong thành, là nơi nhiều người qua lại thuận tiện cho việc rao giảng. Có lẽ người què đã ngồi ở khu vực đó từ trước khi Phao-lô và Ba-na-ba bắt đầu rao giảng.
Có thể hình dung ra khung cảnh: Phao-lô lớn tiếng kêu gọi mọi người đang đi qua lại lắng nghe ông nói, một vài người đứng lại, rồi ông bắt đầu công bố Tin Lành. Trong đám đông có người nghe một lúc rồi rời đi, có người nán lại lâu hơn. Nhưng người què từ đầu đến cuối đều chăm chú lắng nghe lời Phao-lô giảng. Phao-lô cũng nhận ra sự chăm chú của người què và khuôn mặt của ông biểu lộ một nét vui tươi rạng ngời. Đồng thời Đức Thánh Linh cũng ấn chứng cho Phao-lô biết người què này thật sự có đức tin nơi Chúa và thúc giục Phao-lô công bố sự chữa lành cho ông.
11 Dân chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì cất tiếng của họ trong tiếng Li-cao-ni, rằng: "Các thần đã lấy hình giống như loài người, xuống cùng chúng ta."
12 Thực tế, họ đã gọi Ba-na-ba là Giu-bi-tê, còn Phao-lô là Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu sự rao giảng. {Jupiter và Mercurius; sao Mộc và sao Thủy, được tôn làm thần linh trong tín ngưỡng Hy-lạp.}
13 Thầy tế lễ của đền thờ Giu-bi-tê ở trước thành của họ, đã đem bò đực và các tràng hoa đến các cổng, muốn dâng sinh tế với dân chúng.
Từ câu 11 đến 13: Con hiểu rằng, sự kiện dân Thành Lít-trơ tôn sùng Phao-lô và Ba-na-ba cũng là một hiện tượng phổ biến ngày nay. Ngày nay, nhiều người cũng dễ bị cuốn hút bởi các hiện tượng siêu nhiên, những lời tuyên bố chữa lành, lời tiên tri về tương lai... Ma quỷ cũng tận dụng điều đó để tung ra các dấu kỳ, phép lạ đánh lừa loài người, khiến người ta tôn sùng một cá nhân, giáo hội, hay một tư tưởng sai lạc thay vì thờ phượng Đức Chúa Trời chân thật. Mục đích là dẫn dắt con người đi vào sự hư mất.
Sự kiện này nhắc nhở rằng, nếu một người không có nền tảng vững chắc về Lời Chúa thì rất dễ bị cuốn vào sự mê hoặc, lừa dối của ma quỷ.
14 Nhưng các sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô đã nghe vậy, thì xé áo của họ, sấn vào trong dân chúng, kêu to,
15 rằng: "Hỡi các bạn! Sao làm các sự đó? Chúng ta chỉ là loài người giống như các ngươi. Chúng ta giảng Tin Lành cho các ngươi, để cho các ngươi xoay khỏi các sự hư không kia, mà hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng.
Câu 14 và 15: Con hiểu rằng, cách hành xử của Phao-lô và Ba-na-ba là tấm gương để con dân Chúa noi theo về việc lập tức từ chối bất cứ sự tôn thánh nào của người khác dành cho mình. Câu 15 là lời khẳng định chỉ có một đời sống đúng nghĩa và phước hạnh là đời sống đặt Đức Chúa Trời làm trung tâm. Ngoài Chúa, mọi sự được tôn cao trong thế gian như danh vọng, quyền lực, tiền tài, hay một ai đó, đều là hư không.
16 Đấng, trong các đời đã qua, đã cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ.
17 Dù vậy, Ngài đã chẳng để chính mình làm lành không chứng cớ, ban cho chúng ta mưa từ trời và các mùa kết quả, đổ đầy lòng của chúng ta thức ăn và sự vui mừng."
Câu 16 và 17: Con hiểu rằng, hai câu này Phao-lô và Ba-na-ba tiếp tục giãi bày với dân chúng về một chân thần là Đức Chúa Trời, về cách Ngài bày tỏ mình với thế gian qua sự sắp đặt mưa từ trời, các mùa cho sự gieo trồng, và qua đó ban thức ăn cho loài người.
Trong khi "mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ", Đức Chúa Trời vẫn kiên nhẫn bày tỏ chính mình Ngài với họ để họ nhận ra và quay về với Ngài. Tuy nhiên, sự kiên nhẫn ấy có giới hạn, và ngày phán xét của Ngài đang đến gần.
18 Những lời ấy chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế cho họ.
Câu 18: Con hiểu rằng, phản ứng mạnh mẽ của Phao-lô và Ba-na-ba cũng chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế, nhưng họ không tiếp nhận Tin Lành. Họ vẫn bị trói buộc bởi niềm tin vào các thần thoại của ngoại giáo. Như vậy, tại Thành Lít-trơ lúc này mới chỉ có người què là thật sự có đức tin nơi Chúa.
Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Nguyện xin Cha giờ này cũng ban ơn cho buổi làm việc tối nay của con. Con cảm tạ Cha. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Ngọc Tú
Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18 Tin Lành Được Rao Giảng tại Lít-trơ
Kính lạy Đức Chúa Trời Toàn Năng là Cha kính yêu của con ở trên trời. Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con một ngày bình an. Cảm tạ ơn Cha ban cho con có thời gian để viết lên sự suy ngẫm của mình trong Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-18.
8 Có một người kia chân bị yếu, ngồi trong Thành Lít-trơ. Người đã bị què từ trong lòng mẹ của mình nên không hề bước đi.
9 Người ấy đã nghe Phao-lô giảng. Ông chăm chú nhìn người, thấy rằng, người có đức tin để được chữa lành.
10 Ông đã nói lớn tiếng: "Hãy đứng thẳng trên chân ngươi!" Người đã nhảy và bước đi.
11 Dân chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì cất tiếng của họ trong tiếng Li-cao-ni, rằng: "Các thần đã lấy hình giống như loài người, xuống cùng chúng ta."
12 Thực tế, họ đã gọi Ba-na-ba là Giu-bi-tê, còn Phao-lô là Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu sự rao giảng. {Jupiter và Mercurius; sao Mộc và sao Thủy, được tôn làm thần linh trong tín ngưỡng Hy-lạp.}
13 Thầy tế lễ của đền thờ Giu-bi-tê ở trước thành của họ, đã đem bò đực và các tràng hoa đến các cổng, muốn dâng sinh tế với dân chúng.
14 Nhưng các sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô đã nghe vậy, thì xé áo của họ, sấn vào trong dân chúng, kêu to,
15 rằng: "Hỡi các bạn! Sao làm các sự đó? Chúng ta chỉ là loài người giống như các ngươi. Chúng ta giảng Tin Lành cho các ngươi, để cho các ngươi xoay khỏi các sự hư không kia, mà hướng về Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong chúng.
16 Đấng, trong các đời đã qua, đã cho phép mọi dân tộc bước đi theo các đường lối của họ.
17 Dù vậy, Ngài đã chẳng để chính mình làm lành không chứng cớ, ban cho chúng ta mưa từ trời và các mùa kết quả, đổ đầy lòng của chúng ta thức ăn và sự vui mừng."
18 Những lời ấy chỉ vừa đủ ngăn trở dân chúng không dâng sinh tế cho họ.
Lạy Cha, con xin được hiểu như sau:
Sau khi Phao-lô và Ba-na-ba bị những người Do-thái và nhà cầm quyền bắt bớ, thì hai ông đã trốn xuống các thành của xứ Li-cao-ni, Thành Lít-trơ. Trong khi Phao-lô rao giảng Tin Lành ở Thành Lít-trơ, thì có một người què từ trong lòng mẹ đã lắng nghe Phao-lô giảng. Sau đó Phao-lô chăm chú nhìn và thấy người què có đức tin chữa lành được, nên ông đã nói lớn tiếng chữa lành cho người què. Con hiểu rằng, sự Phao-lô chăm chú nhìn người què đó là sự tác động bởi Đức Thánh Linh, vì khi đó có nhiều người vẫn đang nghe ông giảng, nhưng có một người què đang nghe ông giảng bằng cả tấm lòng. Con hiểu rằng, một người hết lòng sống theo Lời Chúa, thì sẽ luôn nhạy bén với sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Nhiều khi chỉ qua những việc nhỏ mà Đức Thánh Linh bày tỏ cho người đó về tình trạng thuộc linh của anh chị em mình. Câu: “người có đức tin để được chữa lành” con hiểu rằng, ngoài việc Đức Thánh Linh ban cho Phao-lô có sự nhận định đó, thì với kinh nhiệm và sự khôn sáng của Phao-lô cũng có thể biết được người què đó có đức tin nơi Chúa hay không. Về người què, con hiểu rằng, sau khi nghe Phao-lô giảng Tin Lành thì đức tin nơi Thiên Chúa đã đến với ông và đức tin đó nảy sinh khiến ông hy vọng vào sự chữa lành nơi Thiên Chúa.
Con hiểu rằng, Chúa là Đấng biết rõ mọi tấm lòng và không tây vị bất cứ ai. Chỉ cần một người có tấm lòng với Chúa và khao khát muốn được sống theo Lời Ngài, thì dù họ là ai, ở trong hoàn cảnh nào, họ sẽ không bị bỏ quên và một ngày nào đó Chúa sẽ vực họ dậy, đứng cách vững vàng và bước đi theo Chúa.
Cảm tạ ơn Cha ban ơn cho con viết lên sự suy ngẫm của mình trong bài học này. Nguyện Lời Ngài thánh hóa và thêm lên trong con sự hiểu biết và niềm yêu thích suy ngẫm Lời Ngài. Con cảm tạ ơn Cha. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Vũ Triệu Hùng
15/04/2025