Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22 Bài Giảng của Ê-tiên – Phần 1
Kính lạy Cha Từ Ái! Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho gia đình con một ngày trôi qua được bình an trong sự yêu thương, chăm sóc của Ngài. Cảm tạ ơn Cha đã ban cho con có được thời gian suy ngẫm Lời Ngài trong Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22. Nguyện Lời Ngài thánh hoá con qua bài học hôm nay. Con cảm tạ ơn Cha!
1 Thầy tế lễ thượng phẩm đã hỏi: "Vậy, các điều này có như vậy chăng?" 2 Người đã giãi bày: "Hỡi các người: các anh em và các cha! Xin hãy nghe! Đức Chúa Trời Vinh Quang đã hiện ra với Áp-ra-ham, tổ phụ của chúng ta. Người vốn ở tại Mê-sô-bô-ta-mi, trước khi người đã cư trú tại Cha-ran. 3 Ngài đã phán với người: "Hãy ra khỏi đất của ngươi và khỏi bà con của ngươi! Hãy đi vào đất mà Ta sẽ chỉ cho ngươi!" 4 Bấy giờ, người đã ra khỏi đất Canh-đê, cư trú tại Cha-ran. Sau đó, cha của người đã chết; Ngài đã dời người vào đất này, vào nơi mà giờ đây các ông đang cư trú. 5 Ngài đã chẳng ban cho người cơ nghiệp trong nó, chẳng một mảnh đất để đặt bàn chân. Nhưng Ngài đã hứa sẽ ban nó cho người để sở hữu và cho dòng dõi của người, theo sau người, dù người chưa có con. [Sáng Thế Ký 17:8] 6 Đức Chúa Trời đã phán như thế này: Rằng, dòng dõi của người sẽ kiều ngụ nơi đất khách. Họ sẽ nô lệ hóa chúng nó và hà hiếp chúng nó trong bốn trăm năm. [Sáng Thế Ký 15:13] 7 Đức Chúa Trời đã phán: "Ta sẽ phán xét dân mà chúng nó đã làm nô lệ cho. Sau đó, chúng nó sẽ ra đi và sẽ phụng sự Ta trong nơi này." [Sáng Thế Ký 15:14; Xuất Ê-díp-tô Ký 3:12] 8 Rồi, Ngài đã ban cho người giao ước của sự cắt bì. Vậy, Áp-ra-ham đã sinh I-sác và cắt bì cho người, trong ngày thứ tám. I-sác đã sinh Gia-cốp. Gia-cốp đã sinh mười hai tổ phụ. 9 Các tổ phụ đã ganh ghét, bán Giô-sép vào xứ Ê-díp-tô; nhưng Đức Chúa Trời đã ở với người. 10 Ngài đã giải cứu người khỏi mọi sự khốn khổ của người, cùng ban cho người ân điển và sự khôn sáng trước Pha-ra-ôn, vua của Ê-díp-tô; kẻ đã lập người cai quản trên xứ Ê-díp-tô và cả nhà mình. 11 Bấy giờ, cơn đói kém và sự khốn khổ lớn đã đến trên khắp đất Ê-díp-tô và Ca-na-an. Các tổ phụ của chúng ta đã chẳng tìm được các thức ăn. 12 Gia-cốp nghe có lúa mì trong xứ Ê-díp-tô thì đã sai các tổ phụ của chúng ta qua đó lần thứ nhất. 13 Trong lần thứ nhì, Giô-sép đã được nhận biết bởi các anh em của người; và gia đình của Giô-sép đã được tỏ ra cho Pha-ra-ôn. 14 Giô-sép đã sai người gọi đón Gia-cốp, cha mình và cả nhà mình, gồm bảy mươi lăm linh hồn. [Sáng Thế Ký 46:27 ghi là 70 linh hồn vì không tính các cháu của Giô-sép lúc ấy chưa được sinh ra.] 15 Vậy, Gia-cốp đã đi xuống, vào xứ Ê-díp-tô, rồi chết; người và các tổ phụ của chúng ta. 16 Người đã được đem vào Si-chem, đặt nằm trong mộ mà Áp-ra-ham đã mua của con cháu Hê-mô, thuộc Si-chem, với giá tiền trả bằng bạc. 17 Nhưng, khi thời gian của lời hứa mà Đức Chúa Trời đã thề với Áp-ra-ham đã gần, dân chúng đã gia tăng và thêm nhiều trong xứ Ê-díp-tô; 18 cho tới khi một vua khác dấy lên, người chẳng biết Giô-sép. [Xuất Ê-díp-tô Ký 1:8] 19 Vua này đã dùng mưu hại bộ tộc của chúng ta và hà hiếp các tổ phụ của chúng ta, khiến họ từ bỏ những con sơ sinh của họ, để chúng không thể sống. 20 Trong lúc đó, Môi-se đã được sinh ra. Người đã xinh đẹp vô cùng và đã được nuôi ba tháng trong nhà của cha mình. 21 Khi người bị bỏ, con gái của Pha-ra-ôn đã tiếp nhận người và nuôi người làm con mình. 22 Môi-se đã được huấn luyện mọi sự khôn sáng của người Ê-díp-tô; có năng lực trong những lời nói và trong những việc làm.
Kính Thưa Cha! Qua phân đoạn Thánh Kinh trên con hiểu rằng, khi Áp-ra-ham được Chúa kêu gọi rời bỏ quê hương để đi đến một nơi mà ông không hề biết. Thì khi ấy, ông đã không chần chừ hay thắc mắc vì sao Chúa lại kêu gọi mình như vậy, nhưng ông đã lấy đức tin mà vâng phục cách hoàn toàn để vâng theo Ngài. Kèm theo sự vâng lời, đó là sự trả giá của ông, ông đã phải từ bỏ nhiều điều quý giá như: rời bỏ quê hương là nơi ông đã gắn bó và là nơi sinh sống ổn định, ông rời bỏ bà con, thân tộc của mình và ra khỏi vùng an toàn để bước vào một hành trình mới.
Điều này cho thấy, đức tin của Áp-ra-ham nơi Chúa là tuyệt đối, đáng để con dân Chúa ngày nay noi theo. Tuy nhiên, con thấy cũng có nhiều con dân Chúa đã không hoàn toàn tin cậy nơi Ngài, thậm chí có người còn hành xử ngược lại. Thay vì tin cậy Chúa và vâng phục Ngài, thì họ đã không vâng lời Chúa và làm theo ý riêng của mình, miễn là mình thấy thoải mái và không vi phạm điều răn của Chúa là được. Nhưng họ không biết rằng, nếu họ tin cậy Chúa và vâng theo lời Ngài thì họ sẽ nhận được nhiều sự phước hạnh. Còn nếu họ làm theo ý muốn của họ cho là phải, thì điều họ nhận lại đó là những lo lắng, bất an và những sự thiệt hại. Tuy nhiên, Chúa ban cho mỗi người có sự tự do lựa chọn, để họ chọn tin cậy vâng lời Chúa, hay là chọn chống nghịch Ngài và làm theo ý riêng.
Con học được rằng, Chúa là Đấng thành tín, chân thật và không bao giờ thay đổi. Chính vì điều đó mà con cần phải hết lòng tin cậy và vâng theo Lời Ngài, để vâng theo Ngài mà phải trả giá thì con cũng phải sẵn sàng trả giá. Con biết điều này là khó đối với con, nhưng con cũng nhận biết được sự yếu đuối của mình, để con cần cầu xin Chúa giúp con và ban năng lực cho con để con làm được.
Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con những sự hiểu ở trên. Nguyện kính xin Cha ban năng lực trên con, để những ngày tháng còn lại trên đất này con cứ luôn trung tín, thuần phục Ngài cho đến cuối cùng. Con cảm tạ ơn Cha. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ. Nguyễn Thị Thúy My
Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22 Bài Giảng của Ê-tiên – Phần 1
Kính lạy Cha Từ Ái! Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho gia đình con một ngày trôi qua được bình an trong sự yêu thương, chăm sóc của Ngài. Cảm tạ ơn Cha đã ban cho con có được thời gian suy ngẫm Lời Ngài trong Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22. Nguyện Lời Ngài thánh hoá con qua bài học hôm nay. Con cảm tạ ơn Cha!
1 Thầy tế lễ thượng phẩm đã hỏi: "Vậy, các điều này có như vậy chăng?"
2 Người đã giãi bày: "Hỡi các người: các anh em và các cha! Xin hãy nghe! Đức Chúa Trời Vinh Quang đã hiện ra với Áp-ra-ham, tổ phụ của chúng ta. Người vốn ở tại Mê-sô-bô-ta-mi, trước khi người đã cư trú tại Cha-ran.
3 Ngài đã phán với người: "Hãy ra khỏi đất của ngươi và khỏi bà con của ngươi! Hãy đi vào đất mà Ta sẽ chỉ cho ngươi!"
4 Bấy giờ, người đã ra khỏi đất Canh-đê, cư trú tại Cha-ran. Sau đó, cha của người đã chết; Ngài đã dời người vào đất này, vào nơi mà giờ đây các ông đang cư trú.
5 Ngài đã chẳng ban cho người cơ nghiệp trong nó, chẳng một mảnh đất để đặt bàn chân. Nhưng Ngài đã hứa sẽ ban nó cho người để sở hữu và cho dòng dõi của người, theo sau người, dù người chưa có con. [Sáng Thế Ký 17:8]
6 Đức Chúa Trời đã phán như thế này: Rằng, dòng dõi của người sẽ kiều ngụ nơi đất khách. Họ sẽ nô lệ hóa chúng nó và hà hiếp chúng nó trong bốn trăm năm. [Sáng Thế Ký 15:13]
7 Đức Chúa Trời đã phán: "Ta sẽ phán xét dân mà chúng nó đã làm nô lệ cho. Sau đó, chúng nó sẽ ra đi và sẽ phụng sự Ta trong nơi này." [Sáng Thế Ký 15:14; Xuất Ê-díp-tô Ký 3:12]
8 Rồi, Ngài đã ban cho người giao ước của sự cắt bì. Vậy, Áp-ra-ham đã sinh I-sác và cắt bì cho người, trong ngày thứ tám. I-sác đã sinh Gia-cốp. Gia-cốp đã sinh mười hai tổ phụ.
9 Các tổ phụ đã ganh ghét, bán Giô-sép vào xứ Ê-díp-tô; nhưng Đức Chúa Trời đã ở với người.
10 Ngài đã giải cứu người khỏi mọi sự khốn khổ của người, cùng ban cho người ân điển và sự khôn sáng trước Pha-ra-ôn, vua của Ê-díp-tô; kẻ đã lập người cai quản trên xứ Ê-díp-tô và cả nhà mình.
11 Bấy giờ, cơn đói kém và sự khốn khổ lớn đã đến trên khắp đất Ê-díp-tô và Ca-na-an. Các tổ phụ của chúng ta đã chẳng tìm được các thức ăn.
12 Gia-cốp nghe có lúa mì trong xứ Ê-díp-tô thì đã sai các tổ phụ của chúng ta qua đó lần thứ nhất.
13 Trong lần thứ nhì, Giô-sép đã được nhận biết bởi các anh em của người; và gia đình của Giô-sép đã được tỏ ra cho Pha-ra-ôn.
14 Giô-sép đã sai người gọi đón Gia-cốp, cha mình và cả nhà mình, gồm bảy mươi lăm linh hồn. [Sáng Thế Ký 46:27 ghi là 70 linh hồn vì không tính các cháu của Giô-sép lúc ấy chưa được sinh ra.]
15 Vậy, Gia-cốp đã đi xuống, vào xứ Ê-díp-tô, rồi chết; người và các tổ phụ của chúng ta.
16 Người đã được đem vào Si-chem, đặt nằm trong mộ mà Áp-ra-ham đã mua của con cháu Hê-mô, thuộc Si-chem, với giá tiền trả bằng bạc.
17 Nhưng, khi thời gian của lời hứa mà Đức Chúa Trời đã thề với Áp-ra-ham đã gần, dân chúng đã gia tăng và thêm nhiều trong xứ Ê-díp-tô;
18 cho tới khi một vua khác dấy lên, người chẳng biết Giô-sép. [Xuất Ê-díp-tô Ký 1:8]
19 Vua này đã dùng mưu hại bộ tộc của chúng ta và hà hiếp các tổ phụ của chúng ta, khiến họ từ bỏ những con sơ sinh của họ, để chúng không thể sống.
20 Trong lúc đó, Môi-se đã được sinh ra. Người đã xinh đẹp vô cùng và đã được nuôi ba tháng trong nhà của cha mình.
21 Khi người bị bỏ, con gái của Pha-ra-ôn đã tiếp nhận người và nuôi người làm con mình.
22 Môi-se đã được huấn luyện mọi sự khôn sáng của người Ê-díp-tô; có năng lực trong những lời nói và trong những việc làm.
Kính Thưa Cha! Qua phân đoạn Thánh Kinh trên con hiểu rằng, khi Áp-ra-ham được Chúa kêu gọi rời bỏ quê hương để đi đến một nơi mà ông không hề biết. Thì khi ấy, ông đã không chần chừ hay thắc mắc vì sao Chúa lại kêu gọi mình như vậy, nhưng ông đã lấy đức tin mà vâng phục cách hoàn toàn để vâng theo Ngài. Kèm theo sự vâng lời, đó là sự trả giá của ông, ông đã phải từ bỏ nhiều điều quý giá như: rời bỏ quê hương là nơi ông đã gắn bó và là nơi sinh sống ổn định, ông rời bỏ bà con, thân tộc của mình và ra khỏi vùng an toàn để bước vào một hành trình mới.
Điều này cho thấy, đức tin của Áp-ra-ham nơi Chúa là tuyệt đối, đáng để con dân Chúa ngày nay noi theo. Tuy nhiên, con thấy cũng có nhiều con dân Chúa đã không hoàn toàn tin cậy nơi Ngài, thậm chí có người còn hành xử ngược lại. Thay vì tin cậy Chúa và vâng phục Ngài, thì họ đã không vâng lời Chúa và làm theo ý riêng của mình, miễn là mình thấy thoải mái và không vi phạm điều răn của Chúa là được. Nhưng họ không biết rằng, nếu họ tin cậy Chúa và vâng theo lời Ngài thì họ sẽ nhận được nhiều sự phước hạnh. Còn nếu họ làm theo ý muốn của họ cho là phải, thì điều họ nhận lại đó là những lo lắng, bất an và những sự thiệt hại. Tuy nhiên, Chúa ban cho mỗi người có sự tự do lựa chọn, để họ chọn tin cậy vâng lời Chúa, hay là chọn chống nghịch Ngài và làm theo ý riêng.
Con học được rằng, Chúa là Đấng thành tín, chân thật và không bao giờ thay đổi. Chính vì điều đó mà con cần phải hết lòng tin cậy và vâng theo Lời Ngài, để vâng theo Ngài mà phải trả giá thì con cũng phải sẵn sàng trả giá. Con biết điều này là khó đối với con, nhưng con cũng nhận biết được sự yếu đuối của mình, để con cần cầu xin Chúa giúp con và ban năng lực cho con để con làm được.
Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con những sự hiểu ở trên. Nguyện kính xin Cha ban năng lực trên con, để những ngày tháng còn lại trên đất này con cứ luôn trung tín, thuần phục Ngài cho đến cuối cùng. Con cảm tạ ơn Cha. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thúy My