Kính lạy Thiên Chúa Toàn Năng là Cha đời đời của con ở trên trời!
Con cảm ơn Chúa cho con lại được học Lời Chúa ở trong sách II Cô-rinh-tô 7:8-16. Con xin Chúa hướng dẫn cho con hiểu được sự dạy dỗ của Ngài. Con xin ghi ra sự hiểu của con như sau:
Kính thưa Chúa! Con hiểu:
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Phao-lô đã nói lên nỗi lòng của mình không hối tiếc khi viết thư thứ nhất cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô để chỉ ra những sự dung túng tội lỗi, sự phân rẽ, bè phái, nếp sống không thánh khiết và thiếu vắng tình yêu của anh chị em trong thân thể của Đấng Christ, vì nếu họ có buồn rầu thì sẽ sinh ra sự hối cải, tức là họ đã nhận biết sự sai phạm của mình là không đẹp ý Chúa và có thể dẫn đến sự hư mất linh hồn, nếu họ không lập tức ăn năn cải hối khi được Phao-lô nhắc nhở, và đó là một sự buồn rầu theo ý Chúa, mang lại cho họ sự mau chóng cải hối. Tuy nhiên khi chạm lại vào vết thương nó cũng gây nên sự đau đớn, nhưng rồi nó sẽ qua đi bởi sự liền da khỏi bệnh, Phao-lô cũng có sự hối tiếc vì sự phạm tội của họ khiến cho ông phải nhắc lại, những sự đó chẳng làm thiệt hại gì đến họ mà còn giúp cho họ tra xét lại đời sống của mình sao cho đẹp ý Chúa, đem lại sự cứu rỗi, thì lại là điều không nên hối tiếc. Vì khi tội lỗi được tra xét xưng ra, và xin sự tha thứ của Chúa, chính là khẳng định đức tin vào sự đổ huyết của Đấng Christ thanh tẩy tội lỗi của mình, người ấy được xưng công chính trước Ngài, và được bước vào trong sự sống đời đời với Ngài.
Sự buồn rầu theo thế gian là khi nghe sự chỉ ra những sai phạm, tội lỗi của mình mà không tiếp nhận, tra xét, lại lấy làm buồn rầu và để yên trong lòng thì đó là sự hối tiếc! Và sự buồn rầu của thế gian đó, không có thánh linh của Chúa dắt dẫn, sẽ không khiến cho họ xưng nhận trước Thiên Chúa, thì không nhận được tha thứ, sự xưng công chính cho họ, sẽ làm thành sự chết.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Vì lòng sốt sắng, lo lắng cho đức tin của con dân Chúa, vì trách nhiệm của người canh giữ thuộc linh cho bầy mà Chúa đã giao phó, mà Phao-lô và các bạn đã viết thư để nhắc nhở quở trách những sự sai phạm của con dân Chúa để đời sống của họ đẹp ý Chúa. Qua đó, mà ông và các bạn được an ủi về sự đã hết lòng trong trách nhiệm của mình, nhưng niềm vui sẽ nhân lên quá bội khi có sự hợp tác của mọi người được nhắc khuyên. Và ông đã chẳng hổ thẹn khi tự hào nói lời chứng tốt đẹp về nếp sống đã được đổi mới trong Chúa của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô trước Tit, là người đồng công được ông giới thiệu đến với họ.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Phao-lô nhận thấy rất nhiều cảm xúc đặc biệt mà Tít dành cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, trong khi nói những lời chứng tốt đẹp về sự vâng phục trong Lẽ Thật mà con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã tiếp nhận qua sự giảng dạy của Phao-lô, và đó cũng là niềm vui, sự khích lệ trong chức vụ cho Tít và Phao-lô trong sự phụng sự Tin Lành của Đức Chúa Trời.
Con cảm tạ ơn Chúa đã cho con học và suy ngẫm Lời Ngài. Nguyện rằng những Lẽ Thật Lời Chúa cứ thêm lên trong sự học hỏi của con qua sự hướng dẫn của người chăn của chúng con, xin Cha thêm ơn, bổ sức cho anh chị trong chức vụ và trong mọi sự của đời sống. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Con: Hoàng Thị Hồng 06/07/2023
II Cô-rinh-tô 7:8-16 Nỗi Buồn Theo Ý Chúa
Kính lạy Thiên Chúa Toàn Năng là Cha đời đời của con ở trên trời!
Con cảm ơn Chúa cho con lại được học Lời Chúa ở trong sách II Cô-rinh-tô 7:8-16. Con xin Chúa hướng dẫn cho con hiểu được sự dạy dỗ của Ngài. Con xin ghi ra sự hiểu của con như sau:
Kính thưa Chúa! Con hiểu:
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Phao-lô đã nói lên nỗi lòng của mình không hối tiếc khi viết thư thứ nhất cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô để chỉ ra những sự dung túng tội lỗi, sự phân rẽ, bè phái, nếp sống không thánh khiết và thiếu vắng tình yêu của anh chị em trong thân thể của Đấng Christ, vì nếu họ có buồn rầu thì sẽ sinh ra sự hối cải, tức là họ đã nhận biết sự sai phạm của mình là không đẹp ý Chúa và có thể dẫn đến sự hư mất linh hồn, nếu họ không lập tức ăn năn cải hối khi được Phao-lô nhắc nhở, và đó là một sự buồn rầu theo ý Chúa, mang lại cho họ sự mau chóng cải hối. Tuy nhiên khi chạm lại vào vết thương nó cũng gây nên sự đau đớn, nhưng rồi nó sẽ qua đi bởi sự liền da khỏi bệnh, Phao-lô cũng có sự hối tiếc vì sự phạm tội của họ khiến cho ông phải nhắc lại, những sự đó chẳng làm thiệt hại gì đến họ mà còn giúp cho họ tra xét lại đời sống của mình sao cho đẹp ý Chúa, đem lại sự cứu rỗi, thì lại là điều không nên hối tiếc. Vì khi tội lỗi được tra xét xưng ra, và xin sự tha thứ của Chúa, chính là khẳng định đức tin vào sự đổ huyết của Đấng Christ thanh tẩy tội lỗi của mình, người ấy được xưng công chính trước Ngài, và được bước vào trong sự sống đời đời với Ngài.
Sự buồn rầu theo thế gian là khi nghe sự chỉ ra những sai phạm, tội lỗi của mình mà không tiếp nhận, tra xét, lại lấy làm buồn rầu và để yên trong lòng thì đó là sự hối tiếc! Và sự buồn rầu của thế gian đó, không có thánh linh của Chúa dắt dẫn, sẽ không khiến cho họ xưng nhận trước Thiên Chúa, thì không nhận được tha thứ, sự xưng công chính cho họ, sẽ làm thành sự chết.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Vì lòng sốt sắng, lo lắng cho đức tin của con dân Chúa, vì trách nhiệm của người canh giữ thuộc linh cho bầy mà Chúa đã giao phó, mà Phao-lô và các bạn đã viết thư để nhắc nhở quở trách những sự sai phạm của con dân Chúa để đời sống của họ đẹp ý Chúa. Qua đó, mà ông và các bạn được an ủi về sự đã hết lòng trong trách nhiệm của mình, nhưng niềm vui sẽ nhân lên quá bội khi có sự hợp tác của mọi người được nhắc khuyên. Và ông đã chẳng hổ thẹn khi tự hào nói lời chứng tốt đẹp về nếp sống đã được đổi mới trong Chúa của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô trước Tit, là người đồng công được ông giới thiệu đến với họ.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Phao-lô nhận thấy rất nhiều cảm xúc đặc biệt mà Tít dành cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, trong khi nói những lời chứng tốt đẹp về sự vâng phục trong Lẽ Thật mà con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã tiếp nhận qua sự giảng dạy của Phao-lô, và đó cũng là niềm vui, sự khích lệ trong chức vụ cho Tít và Phao-lô trong sự phụng sự Tin Lành của Đức Chúa Trời.
Con cảm tạ ơn Chúa đã cho con học và suy ngẫm Lời Ngài. Nguyện rằng những Lẽ Thật Lời Chúa cứ thêm lên trong sự học hỏi của con qua sự hướng dẫn của người chăn của chúng con, xin Cha thêm ơn, bổ sức cho anh chị trong chức vụ và trong mọi sự của đời sống. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Con: Hoàng Thị Hồng
06/07/2023