II Cô-rinh-tô 12:1-10 Khải Tượng và Cái Dằm Xóc của Phao-lô
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con ở trên các tầng trời!
Con dâng lời tạ ơn Chúa vì con lại tiếp tục được học Lời Chúa trong II Cô-rinh-tô 12:1-10 Khải Tượng và Cái Dằm Xóc của Phao-lô. Nguyện Chúa ban ơn soi dẫn cho con hiểu được sự dạy dỗ của Ngài.
Con xin ghi ra sự suy ngẫm của con như sau:
1 Khoe mình thật chẳng làm thuận lợi gì cho tôi. Nhưng tôi sẽ đề cập tới các khải tượng và các sự mạc khải của Chúa.
Sứ Đồ Phao-lô đã thuật lại nhiều sự khổ nạn trong hành trình truyền giáo của mình, và ông đã khẳng định rằng điều khoe mình đó chẳng ích lợi gì cho ông là một sứ đồ chân thật của Đấng Christ, mà chỉ nên có là để tôn vinh Chúa qua quyền năng, sức mạnh Ngài ban trên sự yếu đuối của ông, và vì lợi ích của Tin Lành cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, để họ phân biệt sự chân thật của người hầu việc Chúa mà không bị dẫn dụ sai lạc. Còn nếu sự khoe mình để tìm vinh quang cho bản thân thì là một sự thất thiệt, dại dột vì tỏ ra là người mang danh hầu việc Chúa. Nên sau khi kể ra biết bao sự khổ nạn đau đớn vì Đấng Christ, thì Sứ Đồ Phao-lô nói về các sự khải tượng và mạc khải Chúa cho ông thấy.
2 Tôi đã biết một người trong Đấng Christ mười bốn năm trước. Hoặc trong thân thể, tôi đã chẳng biết; hoặc ngoài thân thể, tôi đã chẳng biết; có Đức Chúa Trời đã biết; người ấy đã được đem lên tới tầng trời thứ ba.
3 Và tôi đã biết người ấy; hoặc trong thân thể, hoặc ngoài thân thể, tôi đã chẳng biết, nhưng Đức Chúa Trời đã biết;
4 đã được đem lên tới chốn Ba-ra-đi như thế nào; và đã nghe những lời không thể nói; những lời không người nào được phép nói. [Ba-ra-đi có nghĩa là Vườn Vui Thỏa.]
Phao-lô đã kể lại cách đó mười bốn năm trước khi ông viết thư này, ông đã được đem lên tới tầng trời thứ ba, là nơi Đức Chúa Trời ngự, trong sự mạc khải là lúc tâm thần ông tỉnh thức nhưng thân xác thì không biết đang ở trạng thái ngủ hay đang ngất lịm vì bị đòn roi tra tấn. Điều này con không thấy Sứ Đồ Phao-lô nói đến, nhưng con hiểu có thể trong lúc ông bị đánh đập bức hại quá mức chịu đựng của thân xác con người bình thường thì trong tâm thần ông nhận được khải tượng Chúa ban cho để an ủi, thêm sức, khích lệ ông trong lúc gian nan đó, và cũng là phần thưởng Chúa dành cho riêng ông đang khi ông chưa kết thúc sứ mệnh của mình, chính vì vậy mà ông đã không được phép nói khi đã nghe những lời trên chốn Ba-ra-đi là nơi khu vườn vui thỏa. Là nơi mà con dân Chúa sẽ được về đến, sau sự chung cuộc của mỗi người. Con cảm tạ ơn Chúa khi suy ngẫm đến sự này, con càng biết ơn Ngài vì Ngài luôn đồng hành cùng con dân Ngài trong mọi lúc, mọi nơi và Ngài sẽ mở lối cứu giúp khi thấy chúng con đuối sức, nhờ vậy chúng con dạn dĩ bước tiếp những chặng cuối về Nhà Chúa mà không nao núng như Lời Chúa đã dạy trong Thi Thiên 23:4.
5 Về người ấy, tôi sẽ khoe; nhưng về chính mình tôi, tôi sẽ không khoe, ngoại trừ trong những sự đau yếu của tôi.
6 Vì dẫu cho tôi muốn khoe, tôi sẽ không là ngu dại, vì tôi sẽ nói sự thật. Nhưng tôi tránh không khoe, kẻo có ai nghĩ cho tôi vượt quá sự người ấy thấy nơi tôi hoặc nghe điều ra từ tôi.
Sứ Đồ Phao-lô đã không khoe ra sự gì khác ngoài sự yếu đuối của con người xác thịt, nó đang hư hao vì thời gian, vì những di chứng của những sự tra tấn đánh đập, và sự tàn tạ bởi sự thiếu khó ông phải chịu đựng trong hành trình truyền giáo của ông, mặc dù được đưa đến chốn Ba-ra-đi, được nghe những lời Chúa phán riêng, hay trải qua những sự khổ nạn cùng cực thì ông vẫn giữ mình, kể ra những sự ấy để nhấn mạnh ơn quan phòng của Chúa, để tôn vinh Chúa để cho mọi người thấy luôn có sự hiện diện của Ngài trên con dân Ngài, chứ không phải để tôn vinh bản thân mình, đó là điều Phao-lô có và để lại bài học cho con.
7 Và để tôi không tự lên mình kiêu ngạo bởi sự cao trọng lớn của các khải tượng ấy, thì đã cho tôi một cái dằm xóc vào thịt, tức là sứ giả của Sa-tan, để đánh tôi, để tôi không tự lên mình kiêu ngạo.
Khi Sứ Đồ Phao-lô được cất lên chốn tầng trời thứ ba, được nghe những lời không được phép nói. Con hiểu ông được diện kiến và nghe trực tiếp Chúa phán, đó là một vinh dự cao trọng, ông sẽ dễ bị cám dỗ kiêu ngạo, nhưng Chúa đã cho phép sự đánh phá của Sa-tan là cái dằm xóc, nó xuất hiện làm ông khó chịu như một sự nhắc nhớ ông phải luôn trong sự tương giao với Chúa để Chúa thêm sức cho ông chịu đựng.
8 Về sự ấy tôi đã ba lần kêu cầu Chúa, cho nó lìa khỏi tôi.
9 Và Ngài đã phán với tôi: Ân điển của Ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của Ta nên trọn vẹn trong sự đau yếu. Vậy, tôi vui lòng thà sẽ khoe mình trong những sự đau yếu của tôi, để cho sức mạnh của Đấng Christ ngự trên tôi.
Cái dằm xóc ở trên ông hẳn nó đã luôn gây nhiều trở ngại trong đời sống của Phao-lô, cho nên ông đã cầu xin Chúa cho lìa khỏi ông, nhưng Ngài đã lắng nghe lời cầu xin của ông và ban cho theo thánh ý Ngài, và đó là sự trả lời tốt nhất cho ông. Chúa phán với ông: “Ân điển của Ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của Ta nên trọn vẹn trong sự đau yếu”, Ngài nói rằng Ngài không cất khỏi ông cái dằm xóc nhưng Ngài ban cho ông ân điển, để ông chịu đựng được, Chúa ban cho Phao-lô sức mạnh trong sự yếu đuối của ông.
Nên khi thân thể xác thịt của ông yếu đuối thì năng quyền của Đấng Thần Linh hành động trên ông.
10 Vậy nên, tôi thỏa lòng trong những sự đau yếu, trong những sự sỉ nhục, trong những sự túng thiếu, trong những sự bách hại, trong những sự khốn khó vì Đấng Christ. Vì khi tôi yếu đuối thì ấy là lúc tôi mạnh mẽ.
Cảm tạ Chúa, Sứ Đồ Phao-lô đã vui nhận sự trả lời của Chúa trên nan đề của ông, ông đã tiếp nhận ân điển của Chúa với lòng cảm tạ, ông khoe về sự yếu đuối chứ không lên mình khi thấy các khải tượng, ông giữ riêng cho mình với Chúa để không gây vấp phạm cho chính ông cũng như những người nếu được nghe mà thần tượng ông. Để cho thấy Đức Chúa Trời dùng người yếu đuối hầu việc Ngài, vì khi họ yếu đuối thì họ biết nương cậy vào Đức Chúa Trời, để sức mạnh Ngài đầy trọn trong sự yếu đuối của loài người.
Con cảm tạ Chúa vì ân điển của Ngài luôn dư dật và Ngài cũng ban dư dật cho những ai muốn tiếp nhận, nguyện Chúa ban cho con học và áp dụng sự khiêm nhường của Sứ Đồ Phao-lô, để trong những nan đề con dâng trình lên Chúa, con tìm được sự vui thỏa khi Ngài đáp lời kêu cầu của con không theo ý con cầu xin, nhưng theo thánh ý Cha.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Hoàng Thị Hồng
02/08/2023
II Cô-rinh-tô 12:1-10 Khải Tượng và Cái Dằm Xóc của Phao-lô
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con ở trên các tầng trời!
Con dâng lời tạ ơn Chúa vì con lại tiếp tục được học Lời Chúa trong II Cô-rinh-tô 12:1-10 Khải Tượng và Cái Dằm Xóc của Phao-lô. Nguyện Chúa ban ơn soi dẫn cho con hiểu được sự dạy dỗ của Ngài.
Con xin ghi ra sự suy ngẫm của con như sau:
1 Khoe mình thật chẳng làm thuận lợi gì cho tôi. Nhưng tôi sẽ đề cập tới các khải tượng và các sự mạc khải của Chúa.
Sứ Đồ Phao-lô đã thuật lại nhiều sự khổ nạn trong hành trình truyền giáo của mình, và ông đã khẳng định rằng điều khoe mình đó chẳng ích lợi gì cho ông là một sứ đồ chân thật của Đấng Christ, mà chỉ nên có là để tôn vinh Chúa qua quyền năng, sức mạnh Ngài ban trên sự yếu đuối của ông, và vì lợi ích của Tin Lành cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, để họ phân biệt sự chân thật của người hầu việc Chúa mà không bị dẫn dụ sai lạc. Còn nếu sự khoe mình để tìm vinh quang cho bản thân thì là một sự thất thiệt, dại dột vì tỏ ra là người mang danh hầu việc Chúa. Nên sau khi kể ra biết bao sự khổ nạn đau đớn vì Đấng Christ, thì Sứ Đồ Phao-lô nói về các sự khải tượng và mạc khải Chúa cho ông thấy.
2 Tôi đã biết một người trong Đấng Christ mười bốn năm trước. Hoặc trong thân thể, tôi đã chẳng biết; hoặc ngoài thân thể, tôi đã chẳng biết; có Đức Chúa Trời đã biết; người ấy đã được đem lên tới tầng trời thứ ba.
3 Và tôi đã biết người ấy; hoặc trong thân thể, hoặc ngoài thân thể, tôi đã chẳng biết, nhưng Đức Chúa Trời đã biết;
4 đã được đem lên tới chốn Ba-ra-đi như thế nào; và đã nghe những lời không thể nói; những lời không người nào được phép nói. [Ba-ra-đi có nghĩa là Vườn Vui Thỏa.]
Phao-lô đã kể lại cách đó mười bốn năm trước khi ông viết thư này, ông đã được đem lên tới tầng trời thứ ba, là nơi Đức Chúa Trời ngự, trong sự mạc khải là lúc tâm thần ông tỉnh thức nhưng thân xác thì không biết đang ở trạng thái ngủ hay đang ngất lịm vì bị đòn roi tra tấn. Điều này con không thấy Sứ Đồ Phao-lô nói đến, nhưng con hiểu có thể trong lúc ông bị đánh đập bức hại quá mức chịu đựng của thân xác con người bình thường thì trong tâm thần ông nhận được khải tượng Chúa ban cho để an ủi, thêm sức, khích lệ ông trong lúc gian nan đó, và cũng là phần thưởng Chúa dành cho riêng ông đang khi ông chưa kết thúc sứ mệnh của mình, chính vì vậy mà ông đã không được phép nói khi đã nghe những lời trên chốn Ba-ra-đi là nơi khu vườn vui thỏa. Là nơi mà con dân Chúa sẽ được về đến, sau sự chung cuộc của mỗi người. Con cảm tạ ơn Chúa khi suy ngẫm đến sự này, con càng biết ơn Ngài vì Ngài luôn đồng hành cùng con dân Ngài trong mọi lúc, mọi nơi và Ngài sẽ mở lối cứu giúp khi thấy chúng con đuối sức, nhờ vậy chúng con dạn dĩ bước tiếp những chặng cuối về Nhà Chúa mà không nao núng như Lời Chúa đã dạy trong Thi Thiên 23:4.
5 Về người ấy, tôi sẽ khoe; nhưng về chính mình tôi, tôi sẽ không khoe, ngoại trừ trong những sự đau yếu của tôi.
6 Vì dẫu cho tôi muốn khoe, tôi sẽ không là ngu dại, vì tôi sẽ nói sự thật. Nhưng tôi tránh không khoe, kẻo có ai nghĩ cho tôi vượt quá sự người ấy thấy nơi tôi hoặc nghe điều ra từ tôi.
Sứ Đồ Phao-lô đã không khoe ra sự gì khác ngoài sự yếu đuối của con người xác thịt, nó đang hư hao vì thời gian, vì những di chứng của những sự tra tấn đánh đập, và sự tàn tạ bởi sự thiếu khó ông phải chịu đựng trong hành trình truyền giáo của ông, mặc dù được đưa đến chốn Ba-ra-đi, được nghe những lời Chúa phán riêng, hay trải qua những sự khổ nạn cùng cực thì ông vẫn giữ mình, kể ra những sự ấy để nhấn mạnh ơn quan phòng của Chúa, để tôn vinh Chúa để cho mọi người thấy luôn có sự hiện diện của Ngài trên con dân Ngài, chứ không phải để tôn vinh bản thân mình, đó là điều Phao-lô có và để lại bài học cho con.
7 Và để tôi không tự lên mình kiêu ngạo bởi sự cao trọng lớn của các khải tượng ấy, thì đã cho tôi một cái dằm xóc vào thịt, tức là sứ giả của Sa-tan, để đánh tôi, để tôi không tự lên mình kiêu ngạo.
Khi Sứ Đồ Phao-lô được cất lên chốn tầng trời thứ ba, được nghe những lời không được phép nói. Con hiểu ông được diện kiến và nghe trực tiếp Chúa phán, đó là một vinh dự cao trọng, ông sẽ dễ bị cám dỗ kiêu ngạo, nhưng Chúa đã cho phép sự đánh phá của Sa-tan là cái dằm xóc, nó xuất hiện làm ông khó chịu như một sự nhắc nhớ ông phải luôn trong sự tương giao với Chúa để Chúa thêm sức cho ông chịu đựng.
8 Về sự ấy tôi đã ba lần kêu cầu Chúa, cho nó lìa khỏi tôi.
9 Và Ngài đã phán với tôi: Ân điển của Ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của Ta nên trọn vẹn trong sự đau yếu. Vậy, tôi vui lòng thà sẽ khoe mình trong những sự đau yếu của tôi, để cho sức mạnh của Đấng Christ ngự trên tôi.
Cái dằm xóc ở trên ông hẳn nó đã luôn gây nhiều trở ngại trong đời sống của Phao-lô, cho nên ông đã cầu xin Chúa cho lìa khỏi ông, nhưng Ngài đã lắng nghe lời cầu xin của ông và ban cho theo thánh ý Ngài, và đó là sự trả lời tốt nhất cho ông. Chúa phán với ông: “Ân điển của Ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của Ta nên trọn vẹn trong sự đau yếu”, Ngài nói rằng Ngài không cất khỏi ông cái dằm xóc nhưng Ngài ban cho ông ân điển, để ông chịu đựng được, Chúa ban cho Phao-lô sức mạnh trong sự yếu đuối của ông.
Nên khi thân thể xác thịt của ông yếu đuối thì năng quyền của Đấng Thần Linh hành động trên ông.
10 Vậy nên, tôi thỏa lòng trong những sự đau yếu, trong những sự sỉ nhục, trong những sự túng thiếu, trong những sự bách hại, trong những sự khốn khó vì Đấng Christ. Vì khi tôi yếu đuối thì ấy là lúc tôi mạnh mẽ.
Cảm tạ Chúa, Sứ Đồ Phao-lô đã vui nhận sự trả lời của Chúa trên nan đề của ông, ông đã tiếp nhận ân điển của Chúa với lòng cảm tạ, ông khoe về sự yếu đuối chứ không lên mình khi thấy các khải tượng, ông giữ riêng cho mình với Chúa để không gây vấp phạm cho chính ông cũng như những người nếu được nghe mà thần tượng ông. Để cho thấy Đức Chúa Trời dùng người yếu đuối hầu việc Ngài, vì khi họ yếu đuối thì họ biết nương cậy vào Đức Chúa Trời, để sức mạnh Ngài đầy trọn trong sự yếu đuối của loài người.
Con cảm tạ Chúa vì ân điển của Ngài luôn dư dật và Ngài cũng ban dư dật cho những ai muốn tiếp nhận, nguyện Chúa ban cho con học và áp dụng sự khiêm nhường của Sứ Đồ Phao-lô, để trong những nan đề con dâng trình lên Chúa, con tìm được sự vui thỏa khi Ngài đáp lời kêu cầu của con không theo ý con cầu xin, nhưng theo thánh ý Cha.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Hoàng Thị Hồng
02/08/2023