Kính lạy Cha, con xin Cha dạy dỗ và cho con được tiếp tục suy ngẫm phân đoạn tiếp theo trong II Cô-rinh-tô 7:8-16, về Nỗi Buồn Theo Ý Chúa.
Thưa Cha, con hiểu như sau ạ:
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Con hiểu nỗi buồn trong Chúa là nỗi buồn dẫn đến sự ăn năn thật, đem lại sự cứu rỗi. Đó là: Đau buồn, hối tiếc về sự mình đã phạm tội, không còn muốn lặp lại như vậy nữa. Cũng cả đau buồn cho người anh chị em mình đã phạm tội, tha thiết cầu xin Chúa cho người anh chị em mình thật lòng ăn năn.
Buồn rầu trong thần trí theo ý Chúa thì đem lại sự sống. Còn buồn rầu trong cảm xúc, lý trí theo thế gian dẫn đến sự chết.
Thưa Cha, con hiểu được cảm giác này, mỗi khi con nhớ lại sự con phạm tội, con không muốn cứ tiếp tục phạm, Chúa và Hội Thánh buồn vì con, con cũng buồn.
Chúa cũng cho con kinh nghiệm được hậu quả của sự buồn theo ý riêng, theo cách rầu rĩ của thế gian, chỉ dẫn con đến đau khổ càng hơn và là sự chết. Con xin Cha cất khỏi con những sự buồn rầu như thế ạ.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
Con hiểu Phao-lô khẳng định ông đã viết thư gửi các anh chị em, không có ý để định tội, phân xử quy chụp tội, lên án hay an ủi người này người kia, mà là vì chính các anh chị em. Yêu tội nhân, quan tâm tội nhân, chứ chăm chăm xét nét tội. Mặc dù trong thư có những lời quở trách, chỉ ra tội, cùng những lời an ủi, khuyên bảo, thì cuối cùng vẫn là nhằm giúp cho chính anh chị em nhận ra và ăn năn để được cứu.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
Tâm thần của Tít đã được tươi mới khi nhìn thấy các anh chị em có được kết quả, khiến cho Phao-lô và các bạn ông có được sự vui mừng vượt trội càng hơn, cứ lan tỏa lẫn nhau.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Sự kết quả của các anh chị em là chứng cớ sống động cho lẽ thật mà Phao-lô rao giảng, sự khoe mình của ông và các bạn ông là khoe ra lẽ thật.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
Tít có lòng thương cảm rất lớn trước những tấm lòng hạ mình, mềm mại tiếp nhận, với sự kính sợ và run rẩy trước Chúa, cũng như trong sự vâng phục mọi sự của các anh chị em.
Kính thưa Cha, con thật cảm động, khi con hạ mình vâng phục, yên lặng lắng nghe và làm theo mọi điều Chúa và anh chị em khuyên bảo phải lẽ, thì con được Chúa, người chăn, và hết thảy anh chị em trong Hội Thánh tỏ lòng thương cảm.
Chúa thương cảm tội nhân, khi tội nhân ăn năn trở lại.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Phao-lô vui mừng và tin cậy các anh chị em mình trong mọi sự. Vì họ đã ăn năn, được Chúa tái sinh, trở nên đáng tin và vui mừng.
Bài học con ghi nhớ: Xin Chúa cho con học thuộc câu 10.
Con cũng nhớ đến sự Chúa và anh chị em thương cảm cho con khi con trở nên vâng phục, làm theo Lời Chúa. Con cũng cần có lòng thương cảm đến anh chị em con như vậy.
Chúa, anh chị em con cũng vui mừng khi nhìn thấy con vâng lời, qua đó mà được tin cậy. Con cũng vui mừng khi nhìn thấy anh chị em con vâng phục sốt sắng làm theo ý Chúa. Chúng con hãy cứ cùng nhau sống đẹp ý Chúa, tin cậy Chúa và tin cậy lẫn nhau. Tin cậy vào sự quan phòng của Chúa. Tin cậy vào Chúa sẽ gìn giữ hết thảy anh chị em mà anh chị em trở nên đáng tin cậy, tức là: Tin rằng anh chị em mình đã thật lòng ăn năn và đang ngày càng kết quả.
Con cảm tạ Cha đã dạy dỗ con bài học hôm nay.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Lan
II Cô-rinh-tô 7:8-16 Nỗi Buồn Theo Ý Chúa
Kính lạy Cha, con xin Cha dạy dỗ và cho con được tiếp tục suy ngẫm phân đoạn tiếp theo trong II Cô-rinh-tô 7:8-16, về Nỗi Buồn Theo Ý Chúa.
Thưa Cha, con hiểu như sau ạ:
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Con hiểu nỗi buồn trong Chúa là nỗi buồn dẫn đến sự ăn năn thật, đem lại sự cứu rỗi. Đó là: Đau buồn, hối tiếc về sự mình đã phạm tội, không còn muốn lặp lại như vậy nữa. Cũng cả đau buồn cho người anh chị em mình đã phạm tội, tha thiết cầu xin Chúa cho người anh chị em mình thật lòng ăn năn.
Buồn rầu trong thần trí theo ý Chúa thì đem lại sự sống. Còn buồn rầu trong cảm xúc, lý trí theo thế gian dẫn đến sự chết.
Thưa Cha, con hiểu được cảm giác này, mỗi khi con nhớ lại sự con phạm tội, con không muốn cứ tiếp tục phạm, Chúa và Hội Thánh buồn vì con, con cũng buồn.
Chúa cũng cho con kinh nghiệm được hậu quả của sự buồn theo ý riêng, theo cách rầu rĩ của thế gian, chỉ dẫn con đến đau khổ càng hơn và là sự chết. Con xin Cha cất khỏi con những sự buồn rầu như thế ạ.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
Con hiểu Phao-lô khẳng định ông đã viết thư gửi các anh chị em, không có ý để định tội, phân xử quy chụp tội, lên án hay an ủi người này người kia, mà là vì chính các anh chị em. Yêu tội nhân, quan tâm tội nhân, chứ chăm chăm xét nét tội. Mặc dù trong thư có những lời quở trách, chỉ ra tội, cùng những lời an ủi, khuyên bảo, thì cuối cùng vẫn là nhằm giúp cho chính anh chị em nhận ra và ăn năn để được cứu.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
Tâm thần của Tít đã được tươi mới khi nhìn thấy các anh chị em có được kết quả, khiến cho Phao-lô và các bạn ông có được sự vui mừng vượt trội càng hơn, cứ lan tỏa lẫn nhau.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Sự kết quả của các anh chị em là chứng cớ sống động cho lẽ thật mà Phao-lô rao giảng, sự khoe mình của ông và các bạn ông là khoe ra lẽ thật.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
Tít có lòng thương cảm rất lớn trước những tấm lòng hạ mình, mềm mại tiếp nhận, với sự kính sợ và run rẩy trước Chúa, cũng như trong sự vâng phục mọi sự của các anh chị em.
Kính thưa Cha, con thật cảm động, khi con hạ mình vâng phục, yên lặng lắng nghe và làm theo mọi điều Chúa và anh chị em khuyên bảo phải lẽ, thì con được Chúa, người chăn, và hết thảy anh chị em trong Hội Thánh tỏ lòng thương cảm.
Chúa thương cảm tội nhân, khi tội nhân ăn năn trở lại.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Phao-lô vui mừng và tin cậy các anh chị em mình trong mọi sự. Vì họ đã ăn năn, được Chúa tái sinh, trở nên đáng tin và vui mừng.
Bài học con ghi nhớ: Xin Chúa cho con học thuộc câu 10.
Con cũng nhớ đến sự Chúa và anh chị em thương cảm cho con khi con trở nên vâng phục, làm theo Lời Chúa. Con cũng cần có lòng thương cảm đến anh chị em con như vậy.
Chúa, anh chị em con cũng vui mừng khi nhìn thấy con vâng lời, qua đó mà được tin cậy. Con cũng vui mừng khi nhìn thấy anh chị em con vâng phục sốt sắng làm theo ý Chúa. Chúng con hãy cứ cùng nhau sống đẹp ý Chúa, tin cậy Chúa và tin cậy lẫn nhau. Tin cậy vào sự quan phòng của Chúa. Tin cậy vào Chúa sẽ gìn giữ hết thảy anh chị em mà anh chị em trở nên đáng tin cậy, tức là: Tin rằng anh chị em mình đã thật lòng ăn năn và đang ngày càng kết quả.
Con cảm tạ Cha đã dạy dỗ con bài học hôm nay.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Lan