Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Nhân Từ của chúng con, chúng con dâng lời cảm tạ ơn Ngài đã quan phòng, gìn giữ chúng con trong đêm ngủ nghỉ bình an và ban cho chúng con phước hạnh được học hỏi Lời Hằng Sống mỗi ngày. Chúng con tạ ơn Ngài vì ân điển dư dật, giúp chúng con vững vàng trong đức tin. Nguyện xin Ngài tha thứ những thiếu sót, sai phạm của chúng con và giúp chúng con tránh xa mọi cám dỗ phạm tội. Sau đây, chúng con xin trình bày sự suy ngẫm của mình về phân đoạn Thánh Kinh trong sách Công Vụ Các Sứ Đồ 17:16-34.
16 Phao-lô đã đợi họ tại Thành A-thên. Tâm thần của người đã tức giận trong người, khi người thấy thành phố đầy những thần tượng.
Câu 16: Chúng con hiểu rằng, tại A-thên, Phao-lô thấy thành phố đầy thần tượng, khiến tâm thần ông kích động. Điều này cho thấy lòng sốt sắng của Phao-lô đối với Lẽ Thật và sự đau lòng trước sự thờ hình tượng, trái với Tin Lành Cứu Rỗi của Đấng Christ. Chúng con học được rằng: Chúng con cần sốt sắng cho Lẽ Thật, đau lòng trước sự thờ lạy sai lầm.
17 Vậy, thực tế, người đã biện luận trong nhà hội với những người Do-thái và những người thờ phượng tại đó; lại cứ mỗi ngày, biện luận với những người đã gặp trong chợ.
Câu 17: Chúng con nhận thấy rằng, Phao-lô rao giảng Tin Lành trong nhà hội với người Do-thái và người tin kính, đồng thời biện luận tại chợ với mọi người. Điều này cho thấy sự tận tụy và linh hoạt của Phao-lô, mang Lời Chúa đến mọi nơi, từ nơi sinh hoạt tôn giáo đến nơi công cộng, chỉ cần có người cần được nghe là ông hết lòng, tận dụng mọi thời cơ rao giảng. Chúng con học được rằng: Chúng con cần rao giảng Tin Lành mọi lúc, mọi nơi, với mọi người, như Lời Ngài phán: “Hãy đi đến khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người!” (Mác 16:15).
18 Có mấy nhà triết học về phái Ê-pi-cố-rai-ốt và phái Stôi-cót cũng cãi lẽ với người. Kẻ thì hỏi: “Người già mồm này muốn nói gì?” Kẻ khác nói: “Người dường như giảng về các thần ngoại quốc.” Vì người đã giảng cho chúng về Đức Chúa Jesus và sự sống lại.
Câu 18: Chúng con thấy rằng, các triết gia Ê-pi-cố-rai-ốt và Stôi-cót tranh luận với Phao-lô, một số chế nhạo, số khác hiểu lầm và vu khống ông giảng về “thần ngoại quốc” khi nói về Đức Chúa Jesus và sự sống lại. Điều này cho thấy sự đối lập giữa triết lý thế gian và Tin Lành, nhưng Phao-lô vẫn kiên định. Chúng con học được rằng: Tin Lành có thể bị chế nhạo, nhưng chúng con cần trung tín rao giảng Lẽ Thật.
19 Chúng đã bắt người, đem đến A-rê-ô-ba, mà hỏi: “Chúng tôi có thể biết giáo lý mới mà ông dạy là gì chăng? 20 Vì ông đem một số sự lạ đến lỗ tai của chúng tôi, vậy, chúng tôi muốn biết, các sự ấy có nghĩa gì.”
Câu 19-20: Chúng con hiểu rằng, người A-thên mời Phao-lô đến A-rê-ô-ba để nghe về “giáo lý mới” vì tò mò. Điều này cho thấy sự cởi mở nhưng nông cạn của họ, quan tâm đến điều mới lạ hơn là Lẽ Thật. Chúng con học được rằng: Chúng con cần rao giảng Tin Lành cách rõ ràng, dù người nghe chỉ tò mò, như Lời Ngài phán: “Hãy luôn sẵn sàng để trả lời bất cứ ai hỏi các anh chị em, về nguyên cớ của sự trông cậy trong các anh chị em, cách nhu mì và kính sợ.” (I Phi-e-rơ 3:15).
21 Hết thảy người A-thên và những người ngoại quốc tạm cư không tốn thời gian cho việc gì khác, hơn là kể và nghe chuyện gì mới.
Câu 21: Chúng con nhận thấy rằng, người A-thên thích nghe và tranh luận điều mới lạ, nhưng thiết tìm kiếm Lẽ Thật. Điều này cho thấy sự nông cạn của tri thức thế gian khi thiếu sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Chúng con học được rằng: Tri thức thế gian không thể thay thế Lẽ Thật của Tin Lành.
22 Phao-lô đã đứng tại giữa A-rê-ô-ba, nói rằng: “Hỡi những người của A-thên! Ta thấy, trong mọi sự các ngươi rất sùng tín. 23 Vì khi ta trải qua, xem những sự thờ phượng của các ngươi, thì thấy một bàn thờ, trên nó được chạm chữ: Thần Không Biết. Vậy, Đấng các ngươi thờ phượng mà không biết đó, ta đang rao truyền cho các ngươi.”
Câu 22-23: Chúng con thấy rằng, Phao-lô khôn ngoan khen người A-thên sùng tín, dùng bàn thờ “Thần Không Biết” để giới thiệu Đức Chúa Trời thật. Điều này cho thấy sự khôn ngoan và linh hoạt của Phao-lô, kết nối văn hóa địa phương với Tin Lành để rao giảng Lẽ Thật. Chúng con học được rằng: Chúng con cần khôn ngoan dùng hoàn cảnh xung quanh để rao giảng Tin Lành.
24 Đức Chúa Trời đã dựng nên thế giới và mọi vật trong nó. Ấy là Chúa của trời và đất. Ngài chẳng ngự trong các đền thờ được làm bằng tay. 25 Ngài cũng chẳng được phụng sự bởi bàn tay của loài người như là Ngài cần điều gì. Chính Ngài ban từng sự sống và hơi thở đến cho tất cả.
Câu 24-25: Chúng con hiểu rằng, Phao-lô công bố Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, không ngự trong đền thờ nhân tạo hay cần con người phục vụ, vì Ngài ban sự sống cho muôn loài. Điều này đối lập với sự thờ hình tượng, khẳng định sự tối cao của Chúa. Chúng con học được rằng: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, đáng được thờ phượng duy nhất, như Lời Ngài phán: “Trước mặt Ta, ngươi sẽ không có các thần khác” (Xuất Ê-díp-tô 20:3).
26 Ngài cũng đã làm ra mỗi dân tộc của loài người từ một dòng máu, để ở khắp trên mặt đất. Ngài xác định thời gian đã được định sẵn cùng các biên giới chỗ ở của họ; 27 để cho họ tìm kiếm Chúa. Nếu như họ thật lòng cảm nhận Ngài và tìm kiếm Ngài, dù Ngài chẳng ở xa khỏi mỗi một người trong chúng ta.
Câu 26-27: Chúng con nhận thấy rằng, Phao-lô dạy rằng Chúa tạo mọi dân tộc từ một dòng máu, tức mọi người trên khắp thế gian đều chung một huyết thống từ lúc ban đầu, định sẵn thời kỳ và nơi ở để họ tìm kiếm Ngài. Điều này cho thấy kế hoạch cứu rỗi của Chúa dành cho mọi người, và Ngài luôn gần gũi. Chúng con học được rằng: Chúa muốn mọi người tìm kiếm Ngài, và Ngài luôn gần gũi, lắng nghe và sẵn sàng ban sự cứu rỗi cho bất cứ ai có tấm lòng.
28 Vì trong Ngài, chúng ta sống, động, và thực hữu; theo như có lần một vài thi nhân của các ngươi đã nói: “Vì chúng ta cũng là dòng dõi của Ngài.”
Câu 28: Chúng con thấy rằng, Phao-lô trích dẫn thi nhân A-thên để khẳng định con người sống và hiện hữu trong Chúa, là dòng dõi của Ngài. Điều này cho thấy sự khôn ngoan của Phao-lô, dùng văn hóa địa phương để chỉ về Đức Chúa Trời thật. Chúng con học được rằng: Chúng con cần khôn ngoan kết nối Lẽ Thật với người chưa biết Chúa, như Lời Ngài phán: “Tôi đã trở nên mọi sự cho mọi [người], để bằng mọi cách, tôi cứu được một số người." (I Cô-rinh-tô 9:22).
29 Vậy, chúng ta là dòng dõi của Đức Chúa Trời, thì chớ nên nghĩ, bản thể của Thiên Chúa giống như là hình tượng chạm đúc bằng vàng, bạc, hay đá, bởi tài nghệ và ý tưởng của loài người.
Câu 29: Chúng con hiểu rằng, Phao-lô kêu gọi người A-thên từ bỏ việc thờ hình tượng, vì con người là dòng dõi của Chúa, không thể so sánh Ngài với vật chất. Điều này nhấn mạnh sự thánh khiết và siêu việt tuyệt đối trên vũ trụ của Đức Chúa Trời. Chúng con học được rằng: Chúng con phải thờ phượng Đức Chúa Trời bằng tâm linh và lẽ thật, tránh mọi hình thức thờ hình tượng không đúng Lẽ Thật.
30 Vậy, thực tế, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các thời ngu muội đó, mà nay, truyền cho tất cả mọi người trong mọi nơi hãy ăn năn. 31 Vì Ngài đã chỉ định một ngày, trong ngày đó, Ngài sẽ phán xét thế gian trong sự công chính, bởi Người mà Ngài đã lập. Ngài đã ban sự chắc chắn về điều ấy cho hết thảy mọi người. Ngài đã khiến Người sống lại từ trong những kẻ chết.
Câu 30-31: Chúng con nhận thấy rằng, Phao-lô kêu gọi sự ăn năn, vì Chúa đã bỏ qua thời kỳ ngu muội và sẽ đoán xét thế gian qua Đấng Christ, Đấng đã sống lại. Điều này nhấn mạnh sự cấp bách của Tin Lành và sự sống lại là bằng chứng cho sự sống đời đời. Chúng con học được rằng: Sự ăn năn và tin nhận Đức Chúa Jesus là con đường duy nhất dẫn đến sự cứu rỗi, như Lời Ngài phán: "Hãy tin nơi Đức Chúa Jesus Christ! Thì ngươi và người nhà của ngươi sẽ được cứu rỗi." (Công Vụ 16:31).
32 Khi chúng đã nghe về sự sống lại của những kẻ chết, thực tế, kẻ thì nhạo báng, kẻ thì nói: “Chúng ta sẽ nghe ngươi lần sau, về việc đó.”
Câu 32: Chúng con thấy rằng, khi Phao-lô nói về sự sống lại, một số người nhạo báng, số khác trì hoãn muốn nghe thêm. Điều này cho thấy sự chia rẽ trong phản ứng trước Tin Lành: một số từ chối, số khác chần chừ. Chúng con học được rằng: Tin Lành có thể bị nhạo báng hoặc trì hoãn, nhưng chúng con cần kiên nhẫn rao giảng.
33 Vậy, Phao-lô đã đi khỏi giữa chúng. 34 Nhưng có mấy kẻ đã bám theo người và tin. Trong số đó có Đê-ni, là một quan tòa nơi A-rê-ô-ba, và một người đàn bà tên là Đa-ma-ri, cùng các người khác với họ.
Câu 33-34: Chúng con hiểu rằng, sau khi đã rao giảng Đấng Christ cho mọi người, Phao-lô rời A-rê-ô-ba, và một số người, bao gồm Đê-ni và Đa-ma-ri, tin nhận Tin Lành. Điều này cho thấy, dù gặp chống đối, Tin Lành vẫn kết quả, mang người về với Chúa. Chúng con học được rằng: Chúa khiến Tin Lành kết quả, dù chỉ một vài người tin, như Lời Ngài phán: “Phước thay cho các ngươi gieo giống ở bên mọi dòng nước” (Ê-sai 32:20).
Kính thưa Cha Nhân Từ của chúng con! Chúng con cảm tạ Ngài vì Lời Ngài trong Công Vụ 17:16-34 dạy chúng con về sự khôn ngoan, lòng sốt sắng, và quyền năng của Tin Lành. Qua lời giảng của Phao-lô, chúng con thấy sự khôn ngoan, linh hoạt trong việc rao giảng Lẽ Thật. Qua sự tin nhận của Đê-ni và Đa-ma-ri, chúng con nhận biết Ngài mở lòng những người sẵn sàng tìm kiếm Ngài để tiếp nhận Tin Lành Cứu Rỗi của Đấng Christ.
Nguyện Đức Thánh Linh dẫn chúng con vào trong mọi lẽ thật của Lời Chúa (Giăng 16:13). Nguyện Lời Chúa thánh hóa chúng con (Giăng 17:17). Nguyện Đức Chúa Trời Thành Tín của Sự Bình An giữ cho tâm thần, linh hồn, và thân thể xác thịt của mỗi một chúng con đều được nên thánh trọn vẹn, không chỗ trách được (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:23), sẵn sàng cho sự đến của Đức Chúa Jesus Christ, Cứu Chúa Yêu Dấu của chúng con. A-men! Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ. Nguyễn Công Hải - Trần Thị Tâm
Công Vụ Các Sứ Đồ 17:16-34 – Phao-lô tại A-thên
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Nhân Từ của chúng con, chúng con dâng lời cảm tạ ơn Ngài đã quan phòng, gìn giữ chúng con trong đêm ngủ nghỉ bình an và ban cho chúng con phước hạnh được học hỏi Lời Hằng Sống mỗi ngày. Chúng con tạ ơn Ngài vì ân điển dư dật, giúp chúng con vững vàng trong đức tin. Nguyện xin Ngài tha thứ những thiếu sót, sai phạm của chúng con và giúp chúng con tránh xa mọi cám dỗ phạm tội. Sau đây, chúng con xin trình bày sự suy ngẫm của mình về phân đoạn Thánh Kinh trong sách Công Vụ Các Sứ Đồ 17:16-34.
16 Phao-lô đã đợi họ tại Thành A-thên. Tâm thần của người đã tức giận trong người, khi người thấy thành phố đầy những thần tượng.
Câu 16: Chúng con hiểu rằng, tại A-thên, Phao-lô thấy thành phố đầy thần tượng, khiến tâm thần ông kích động. Điều này cho thấy lòng sốt sắng của Phao-lô đối với Lẽ Thật và sự đau lòng trước sự thờ hình tượng, trái với Tin Lành Cứu Rỗi của Đấng Christ.
Chúng con học được rằng: Chúng con cần sốt sắng cho Lẽ Thật, đau lòng trước sự thờ lạy sai lầm.
17 Vậy, thực tế, người đã biện luận trong nhà hội với những người Do-thái và những người thờ phượng tại đó; lại cứ mỗi ngày, biện luận với những người đã gặp trong chợ.
Câu 17: Chúng con nhận thấy rằng, Phao-lô rao giảng Tin Lành trong nhà hội với người Do-thái và người tin kính, đồng thời biện luận tại chợ với mọi người. Điều này cho thấy sự tận tụy và linh hoạt của Phao-lô, mang Lời Chúa đến mọi nơi, từ nơi sinh hoạt tôn giáo đến nơi công cộng, chỉ cần có người cần được nghe là ông hết lòng, tận dụng mọi thời cơ rao giảng.
Chúng con học được rằng: Chúng con cần rao giảng Tin Lành mọi lúc, mọi nơi, với mọi người, như Lời Ngài phán: “Hãy đi đến khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người!” (Mác 16:15).
18 Có mấy nhà triết học về phái Ê-pi-cố-rai-ốt và phái Stôi-cót cũng cãi lẽ với người. Kẻ thì hỏi: “Người già mồm này muốn nói gì?” Kẻ khác nói: “Người dường như giảng về các thần ngoại quốc.” Vì người đã giảng cho chúng về Đức Chúa Jesus và sự sống lại.
Câu 18: Chúng con thấy rằng, các triết gia Ê-pi-cố-rai-ốt và Stôi-cót tranh luận với Phao-lô, một số chế nhạo, số khác hiểu lầm và vu khống ông giảng về “thần ngoại quốc” khi nói về Đức Chúa Jesus và sự sống lại. Điều này cho thấy sự đối lập giữa triết lý thế gian và Tin Lành, nhưng Phao-lô vẫn kiên định.
Chúng con học được rằng: Tin Lành có thể bị chế nhạo, nhưng chúng con cần trung tín rao giảng Lẽ Thật.
19 Chúng đã bắt người, đem đến A-rê-ô-ba, mà hỏi: “Chúng tôi có thể biết giáo lý mới mà ông dạy là gì chăng?
20 Vì ông đem một số sự lạ đến lỗ tai của chúng tôi, vậy, chúng tôi muốn biết, các sự ấy có nghĩa gì.”
Câu 19-20: Chúng con hiểu rằng, người A-thên mời Phao-lô đến A-rê-ô-ba để nghe về “giáo lý mới” vì tò mò. Điều này cho thấy sự cởi mở nhưng nông cạn của họ, quan tâm đến điều mới lạ hơn là Lẽ Thật.
Chúng con học được rằng: Chúng con cần rao giảng Tin Lành cách rõ ràng, dù người nghe chỉ tò mò, như Lời Ngài phán: “Hãy luôn sẵn sàng để trả lời bất cứ ai hỏi các anh chị em, về nguyên cớ của sự trông cậy trong các anh chị em, cách nhu mì và kính sợ.” (I Phi-e-rơ 3:15).
21 Hết thảy người A-thên và những người ngoại quốc tạm cư không tốn thời gian cho việc gì khác, hơn là kể và nghe chuyện gì mới.
Câu 21: Chúng con nhận thấy rằng, người A-thên thích nghe và tranh luận điều mới lạ, nhưng thiết tìm kiếm Lẽ Thật. Điều này cho thấy sự nông cạn của tri thức thế gian khi thiếu sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh.
Chúng con học được rằng: Tri thức thế gian không thể thay thế Lẽ Thật của Tin Lành.
22 Phao-lô đã đứng tại giữa A-rê-ô-ba, nói rằng: “Hỡi những người của A-thên! Ta thấy, trong mọi sự các ngươi rất sùng tín.
23 Vì khi ta trải qua, xem những sự thờ phượng của các ngươi, thì thấy một bàn thờ, trên nó được chạm chữ: Thần Không Biết. Vậy, Đấng các ngươi thờ phượng mà không biết đó, ta đang rao truyền cho các ngươi.”
Câu 22-23: Chúng con thấy rằng, Phao-lô khôn ngoan khen người A-thên sùng tín, dùng bàn thờ “Thần Không Biết” để giới thiệu Đức Chúa Trời thật. Điều này cho thấy sự khôn ngoan và linh hoạt của Phao-lô, kết nối văn hóa địa phương với Tin Lành để rao giảng Lẽ Thật.
Chúng con học được rằng: Chúng con cần khôn ngoan dùng hoàn cảnh xung quanh để rao giảng Tin Lành.
24 Đức Chúa Trời đã dựng nên thế giới và mọi vật trong nó. Ấy là Chúa của trời và đất. Ngài chẳng ngự trong các đền thờ được làm bằng tay.
25 Ngài cũng chẳng được phụng sự bởi bàn tay của loài người như là Ngài cần điều gì. Chính Ngài ban từng sự sống và hơi thở đến cho tất cả.
Câu 24-25: Chúng con hiểu rằng, Phao-lô công bố Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, không ngự trong đền thờ nhân tạo hay cần con người phục vụ, vì Ngài ban sự sống cho muôn loài. Điều này đối lập với sự thờ hình tượng, khẳng định sự tối cao của Chúa.
Chúng con học được rằng: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, đáng được thờ phượng duy nhất, như Lời Ngài phán: “Trước mặt Ta, ngươi sẽ không có các thần khác” (Xuất Ê-díp-tô 20:3).
26 Ngài cũng đã làm ra mỗi dân tộc của loài người từ một dòng máu, để ở khắp trên mặt đất. Ngài xác định thời gian đã được định sẵn cùng các biên giới chỗ ở của họ;
27 để cho họ tìm kiếm Chúa. Nếu như họ thật lòng cảm nhận Ngài và tìm kiếm Ngài, dù Ngài chẳng ở xa khỏi mỗi một người trong chúng ta.
Câu 26-27: Chúng con nhận thấy rằng, Phao-lô dạy rằng Chúa tạo mọi dân tộc từ một dòng máu, tức mọi người trên khắp thế gian đều chung một huyết thống từ lúc ban đầu, định sẵn thời kỳ và nơi ở để họ tìm kiếm Ngài. Điều này cho thấy kế hoạch cứu rỗi của Chúa dành cho mọi người, và Ngài luôn gần gũi.
Chúng con học được rằng: Chúa muốn mọi người tìm kiếm Ngài, và Ngài luôn gần gũi, lắng nghe và sẵn sàng ban sự cứu rỗi cho bất cứ ai có tấm lòng.
28 Vì trong Ngài, chúng ta sống, động, và thực hữu; theo như có lần một vài thi nhân của các ngươi đã nói: “Vì chúng ta cũng là dòng dõi của Ngài.”
Câu 28: Chúng con thấy rằng, Phao-lô trích dẫn thi nhân A-thên để khẳng định con người sống và hiện hữu trong Chúa, là dòng dõi của Ngài. Điều này cho thấy sự khôn ngoan của Phao-lô, dùng văn hóa địa phương để chỉ về Đức Chúa Trời thật.
Chúng con học được rằng: Chúng con cần khôn ngoan kết nối Lẽ Thật với người chưa biết Chúa, như Lời Ngài phán: “Tôi đã trở nên mọi sự cho mọi [người], để bằng mọi cách, tôi cứu được một số người." (I Cô-rinh-tô 9:22).
29 Vậy, chúng ta là dòng dõi của Đức Chúa Trời, thì chớ nên nghĩ, bản thể của Thiên Chúa giống như là hình tượng chạm đúc bằng vàng, bạc, hay đá, bởi tài nghệ và ý tưởng của loài người.
Câu 29: Chúng con hiểu rằng, Phao-lô kêu gọi người A-thên từ bỏ việc thờ hình tượng, vì con người là dòng dõi của Chúa, không thể so sánh Ngài với vật chất. Điều này nhấn mạnh sự thánh khiết và siêu việt tuyệt đối trên vũ trụ của Đức Chúa Trời.
Chúng con học được rằng: Chúng con phải thờ phượng Đức Chúa Trời bằng tâm linh và lẽ thật, tránh mọi hình thức thờ hình tượng không đúng Lẽ Thật.
30 Vậy, thực tế, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các thời ngu muội đó, mà nay, truyền cho tất cả mọi người trong mọi nơi hãy ăn năn.
31 Vì Ngài đã chỉ định một ngày, trong ngày đó, Ngài sẽ phán xét thế gian trong sự công chính, bởi Người mà Ngài đã lập. Ngài đã ban sự chắc chắn về điều ấy cho hết thảy mọi người. Ngài đã khiến Người sống lại từ trong những kẻ chết.
Câu 30-31: Chúng con nhận thấy rằng, Phao-lô kêu gọi sự ăn năn, vì Chúa đã bỏ qua thời kỳ ngu muội và sẽ đoán xét thế gian qua Đấng Christ, Đấng đã sống lại. Điều này nhấn mạnh sự cấp bách của Tin Lành và sự sống lại là bằng chứng cho sự sống đời đời.
Chúng con học được rằng: Sự ăn năn và tin nhận Đức Chúa Jesus là con đường duy nhất dẫn đến sự cứu rỗi, như Lời Ngài phán: "Hãy tin nơi Đức Chúa Jesus Christ! Thì ngươi và người nhà của ngươi sẽ được cứu rỗi." (Công Vụ 16:31).
32 Khi chúng đã nghe về sự sống lại của những kẻ chết, thực tế, kẻ thì nhạo báng, kẻ thì nói: “Chúng ta sẽ nghe ngươi lần sau, về việc đó.”
Câu 32: Chúng con thấy rằng, khi Phao-lô nói về sự sống lại, một số người nhạo báng, số khác trì hoãn muốn nghe thêm. Điều này cho thấy sự chia rẽ trong phản ứng trước Tin Lành: một số từ chối, số khác chần chừ.
Chúng con học được rằng: Tin Lành có thể bị nhạo báng hoặc trì hoãn, nhưng chúng con cần kiên nhẫn rao giảng.
33 Vậy, Phao-lô đã đi khỏi giữa chúng.
34 Nhưng có mấy kẻ đã bám theo người và tin. Trong số đó có Đê-ni, là một quan tòa nơi A-rê-ô-ba, và một người đàn bà tên là Đa-ma-ri, cùng các người khác với họ.
Câu 33-34: Chúng con hiểu rằng, sau khi đã rao giảng Đấng Christ cho mọi người, Phao-lô rời A-rê-ô-ba, và một số người, bao gồm Đê-ni và Đa-ma-ri, tin nhận Tin Lành. Điều này cho thấy, dù gặp chống đối, Tin Lành vẫn kết quả, mang người về với Chúa.
Chúng con học được rằng: Chúa khiến Tin Lành kết quả, dù chỉ một vài người tin, như Lời Ngài phán: “Phước thay cho các ngươi gieo giống ở bên mọi dòng nước” (Ê-sai 32:20).
Kính thưa Cha Nhân Từ của chúng con!
Chúng con cảm tạ Ngài vì Lời Ngài trong Công Vụ 17:16-34 dạy chúng con về sự khôn ngoan, lòng sốt sắng, và quyền năng của Tin Lành. Qua lời giảng của Phao-lô, chúng con thấy sự khôn ngoan, linh hoạt trong việc rao giảng Lẽ Thật. Qua sự tin nhận của Đê-ni và Đa-ma-ri, chúng con nhận biết Ngài mở lòng những người sẵn sàng tìm kiếm Ngài để tiếp nhận Tin Lành Cứu Rỗi của Đấng Christ.
Nguyện Đức Thánh Linh dẫn chúng con vào trong mọi lẽ thật của Lời Chúa (Giăng 16:13). Nguyện Lời Chúa thánh hóa chúng con (Giăng 17:17). Nguyện Đức Chúa Trời Thành Tín của Sự Bình An giữ cho tâm thần, linh hồn, và thân thể xác thịt của mỗi một chúng con đều được nên thánh trọn vẹn, không chỗ trách được (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:23), sẵn sàng cho sự đến của Đức Chúa Jesus Christ, Cứu Chúa Yêu Dấu của chúng con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Công Hải - Trần Thị Tâm