Công Vụ Các Sứ Đồ 16:25-40 Người Cai Tù và Cả Nhà Tin Nhận Tin Lành
Kính lạy Đức Chúa Trời toàn năng là Cha kính yêu của con ở trên trời. Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con một ngày bình an và được làm cùng với các anh em mình. Cảm tạ ơn Cha ban cho con có thời gian để viết lên sự suy ngẫm của mình trong Công Vụ Các Sứ Đồ 16:25-40.
25 Cho tới giữa đêm, Phao-lô và Si-la vẫn cầu nguyện và tôn vinh Đức Chúa Trời. Những tù nhân đều đã nghe họ. 26 Thình lình, đã có cơn động đất lớn, đến nỗi các nền của nhà tù rúng động. Cũng ngay lúc đó, hết thảy các cửa được mở ra, xiềng xích của mỗi người đều được tháo ra. 27 Người cai tù đã thức dậy, thấy các cửa nhà tù đã được mở, tưởng các tù nhân đã trốn, ông rút gươm, định tự sát. 28 Nhưng Phao-lô đã lớn tiếng kêu rằng: "Đừng làm hại chính mình! Vì hết thảy chúng ta đều ở đây." 29 Người đã gọi lấy đèn, run sợ, chạy đến, gieo mình trước Phao-lô và Si-la. 30 Rồi, đưa họ ra ngoài, hỏi rằng: "Các chúa ơi! Tôi phải làm gì để được cứu rỗi?" 31 Họ đã nói: "Hãy tin nơi Đức Chúa Jesus Christ! Thì ngươi và người nhà của ngươi sẽ được cứu rỗi." 32 Họ đã truyền Lời của Chúa cho người và cho hết thảy những kẻ trong nhà của người. 33 Trong ban đêm, chính giờ đó, người đã đem họ ra, rửa các lằn đòn. Rồi, lập tức, người và hết thảy những kẻ thuộc về người đều chịu báp-tem. 34 Người cũng đã đem họ vào trong nhà của người, đặt bàn ăn cho họ. Người với cả nhà mình đã vui mừng, vì đã tin Đức Chúa Trời. 35 Khi ban ngày đến, các thượng quan đã sai các lính phụ trách đánh đòn đến, nói: "Hãy thả các người ấy!" 36 Người cai tù đã thông báo lời ấy cho Phao-lô: "Các thượng quan đã truyền để thả các ông tự do. Vậy, bây giờ, hãy ra và đi trong bình an!" 37 Nhưng Phao-lô đã nói với chúng: "Họ đã đánh đòn chúng tôi, là các công dân La-mã chưa bị định tội, trước công chúng, rồi ném vào nhà tù; nay họ lén ném chúng tôi ra? Thật sự không được, mà chính họ hãy đến để thả chúng tôi!" 38 Các lính phụ trách đánh đòn đã thuật lại các lời ấy cho các thượng quan. Khi đã nghe rằng, họ là dân La-mã, thì chúng sợ hãi. 39 Chúng đã đến, gọi họ, đem ra ngoài, xin họ lìa khỏi thành. 40 Họ đã ra khỏi nhà tù, vào trong nhà của Li-đi. Họ đã gặp và khích lệ các anh chị em cùng Cha; rồi, lên đường.
Lạy Cha, con xin được hiểu như sau:
Con hiểu rằng, từ lúc Phao-lô và Si-la bị bắt ném vào tù thì họ vẫn luôn cầu nguyện và hát tôn vinh Chúa cho đến giữa đêm hôm đó. Trong hoàn cảnh bị bắt bớ, đánh đập và bị ném vào tù, nhưng Phao-lô và Si-la vẫn luôn bày tỏ đời sống đức tin sống động của mình. Một đức tin không thể bị vùi dập dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. “Những tù nhân đều đã nghe họ” con hiểu rằng, Phao-lô và Si-la cứ cầu nguyện và hát tôn vinh Chúa cách dạn dĩ nên những tù nhân đều nghe được. Cũng chính vì những lời cầu nguyện và hát tôn vinh Chúa của hai ông, nên khi có sự động đất lớn xảy ra, hết thảy các cửa được mở và xiềng xích mỗi tù nhân được tháo ra mà không ai nhân cơ hội đó bỏ đi. Con nghĩ có ba nguyên nhân khiến những tù nhân đó không có ý rời đi. Thứ nhất là kinh sợ trước những điều đã xảy ra. Thứ hai là sự quan phòng quyền năng của Đức Chúa Trời. Thứ ba là đời sống đức tin chiếu sáng sự vinh quang Thiên Chúa của Phao-lô và Si-la. Nhưng nguyên nhân thứ ba con thấy là hợp lý hơn cả. Vì Phao-lô và Si-la thật sự đã làm sáng danh Chúa, chiếu sáng sự vinh quang Chúa cho những người tù qua đức tin của các ông. Chính bởi sự sáng được chiếu soi cách mạnh mẽ đã lan tỏa đến những tù nhân, khiến trong họ không nảy sinh suy nghĩ trốn đi khi thời cơ tới. Qua đó, con học được rằng, khi con dân Chúa sống nếp sống đúng theo Lời Chúa, chiếu sáng sự vinh quang Chúa qua đời sống, thì sẽ tác động tích cực khiến những người ngoại có sự kính sợ, có thể dẹp bỏ đi những ý định và suy nghĩ xấu.
Cảm tạ ơn Cha ban ơn cho con viết lên sự suy ngẫm của mình trong bài học này. Nguyện rằng, đời sống con những ngày còn lại sống được đẹp lòng Chúa và chiếu sáng sự vinh quang Ngài. Con cảm tạ ơn Cha. Amen!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ. Vũ Triệu Hùng 01/05/2025
Công Vụ Các Sứ Đồ 16:25-40 Người Cai Tù và Cả Nhà Tin Nhận Tin Lành
Kính lạy Đức Chúa Trời toàn năng là Cha kính yêu của con ở trên trời. Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con một ngày bình an và được làm cùng với các anh em mình. Cảm tạ ơn Cha ban cho con có thời gian để viết lên sự suy ngẫm của mình trong Công Vụ Các Sứ Đồ 16:25-40.
25 Cho tới giữa đêm, Phao-lô và Si-la vẫn cầu nguyện và tôn vinh Đức Chúa Trời. Những tù nhân đều đã nghe họ.
26 Thình lình, đã có cơn động đất lớn, đến nỗi các nền của nhà tù rúng động. Cũng ngay lúc đó, hết thảy các cửa được mở ra, xiềng xích của mỗi người đều được tháo ra.
27 Người cai tù đã thức dậy, thấy các cửa nhà tù đã được mở, tưởng các tù nhân đã trốn, ông rút gươm, định tự sát.
28 Nhưng Phao-lô đã lớn tiếng kêu rằng: "Đừng làm hại chính mình! Vì hết thảy chúng ta đều ở đây."
29 Người đã gọi lấy đèn, run sợ, chạy đến, gieo mình trước Phao-lô và Si-la.
30 Rồi, đưa họ ra ngoài, hỏi rằng: "Các chúa ơi! Tôi phải làm gì để được cứu rỗi?"
31 Họ đã nói: "Hãy tin nơi Đức Chúa Jesus Christ! Thì ngươi và người nhà của ngươi sẽ được cứu rỗi."
32 Họ đã truyền Lời của Chúa cho người và cho hết thảy những kẻ trong nhà của người.
33 Trong ban đêm, chính giờ đó, người đã đem họ ra, rửa các lằn đòn. Rồi, lập tức, người và hết thảy những kẻ thuộc về người đều chịu báp-tem.
34 Người cũng đã đem họ vào trong nhà của người, đặt bàn ăn cho họ. Người với cả nhà mình đã vui mừng, vì đã tin Đức Chúa Trời.
35 Khi ban ngày đến, các thượng quan đã sai các lính phụ trách đánh đòn đến, nói: "Hãy thả các người ấy!"
36 Người cai tù đã thông báo lời ấy cho Phao-lô: "Các thượng quan đã truyền để thả các ông tự do. Vậy, bây giờ, hãy ra và đi trong bình an!"
37 Nhưng Phao-lô đã nói với chúng: "Họ đã đánh đòn chúng tôi, là các công dân La-mã chưa bị định tội, trước công chúng, rồi ném vào nhà tù; nay họ lén ném chúng tôi ra? Thật sự không được, mà chính họ hãy đến để thả chúng tôi!"
38 Các lính phụ trách đánh đòn đã thuật lại các lời ấy cho các thượng quan. Khi đã nghe rằng, họ là dân La-mã, thì chúng sợ hãi.
39 Chúng đã đến, gọi họ, đem ra ngoài, xin họ lìa khỏi thành.
40 Họ đã ra khỏi nhà tù, vào trong nhà của Li-đi. Họ đã gặp và khích lệ các anh chị em cùng Cha; rồi, lên đường.
Lạy Cha, con xin được hiểu như sau:
Con hiểu rằng, từ lúc Phao-lô và Si-la bị bắt ném vào tù thì họ vẫn luôn cầu nguyện và hát tôn vinh Chúa cho đến giữa đêm hôm đó. Trong hoàn cảnh bị bắt bớ, đánh đập và bị ném vào tù, nhưng Phao-lô và Si-la vẫn luôn bày tỏ đời sống đức tin sống động của mình. Một đức tin không thể bị vùi dập dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. “Những tù nhân đều đã nghe họ” con hiểu rằng, Phao-lô và Si-la cứ cầu nguyện và hát tôn vinh Chúa cách dạn dĩ nên những tù nhân đều nghe được. Cũng chính vì những lời cầu nguyện và hát tôn vinh Chúa của hai ông, nên khi có sự động đất lớn xảy ra, hết thảy các cửa được mở và xiềng xích mỗi tù nhân được tháo ra mà không ai nhân cơ hội đó bỏ đi. Con nghĩ có ba nguyên nhân khiến những tù nhân đó không có ý rời đi. Thứ nhất là kinh sợ trước những điều đã xảy ra. Thứ hai là sự quan phòng quyền năng của Đức Chúa Trời. Thứ ba là đời sống đức tin chiếu sáng sự vinh quang Thiên Chúa của Phao-lô và Si-la. Nhưng nguyên nhân thứ ba con thấy là hợp lý hơn cả. Vì Phao-lô và Si-la thật sự đã làm sáng danh Chúa, chiếu sáng sự vinh quang Chúa cho những người tù qua đức tin của các ông. Chính bởi sự sáng được chiếu soi cách mạnh mẽ đã lan tỏa đến những tù nhân, khiến trong họ không nảy sinh suy nghĩ trốn đi khi thời cơ tới. Qua đó, con học được rằng, khi con dân Chúa sống nếp sống đúng theo Lời Chúa, chiếu sáng sự vinh quang Chúa qua đời sống, thì sẽ tác động tích cực khiến những người ngoại có sự kính sợ, có thể dẹp bỏ đi những ý định và suy nghĩ xấu.
Cảm tạ ơn Cha ban ơn cho con viết lên sự suy ngẫm của mình trong bài học này. Nguyện rằng, đời sống con những ngày còn lại sống được đẹp lòng Chúa và chiếu sáng sự vinh quang Ngài. Con cảm tạ ơn Cha. Amen!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Vũ Triệu Hùng
01/05/2025