Nguyễn Thị Thùy Linh:Công Vụ Các Sứ Đồ 15:1-11 Hội Nghị Đầu Tiên của Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem – Phần 1
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con dâng lời tạ ơn Ngài đã ban cho con hôm nay một ngày bình an nữa. Con cảm tạ Cha ban cho con vật thực mỗi ngày, hôm nay con làm được mấy cái bánh bao. Con cảm tạ ơn sự chu cấp của Ngài trên gia đình con. Thì giờ này Cha ban cho con có thời gian yên tĩnh để cầu nguyện và suy ngẫm Lời Ngài. Kính xin Cha dạy dỗ và ban cho con bài học trong bài suy ngẫm hôm nay. Con cảm tạ Cha.
1 Có mấy người từ xứ Giu-đê xuống, đã dạy các anh chị em cùng Cha rằng: "Nếu chẳng chịu cắt bì theo nghi thức của Môi-se thì các ngươi không thể được cứu rỗi." 2 Vì thế, đã xảy ra cuộc phản kháng và tranh luận không nhỏ giữa Phao-lô và Ba-na-ba với họ. Hội Thánh đã chỉ định Phao-lô và Ba-na-ba cùng vài người khác trong Hội Thánh, đi lên đến Giê-ru-sa-lem, đến với các sứ đồ và các trưởng lão về vấn đề này. 3 Vậy, thực tế, đã được Hội Thánh sai đi, họ đã trải qua Phê-ni-xi và Sa-ma-ri; thuật lại sự cải biến của các dân ngoại; và đã làm ra sự vui mừng lớn cho hết thảy các anh chị em cùng Cha. 4 Họ đã vào đến Giê-ru-sa-lem, được Hội Thánh, các sứ đồ, và các trưởng lão tiếp đón. Họ đã thuật lại mọi sự Đức Chúa Trời đã làm giữa họ. 5 Nhưng có mấy người đã tin kia, thuộc phái Pha-ri-si, đã đứng dậy, nói rằng, phải cắt bì cho họ và truyền họ phải giữ luật pháp của Môi-se. 6 Các sứ đồ và các trưởng lão đã triệu tập cuộc họp để xem xét về việc đó. 7 Đã xảy ra nhiều cuộc tranh luận. Phi-e-rơ đã đứng dậy, nói với họ: "Hỡi mọi người! Hỡi các anh chị em cùng Cha! Các anh chị em hãy biết rằng, từ những ngày đầu, Đức Chúa Trời đã chọn tôi giữa chúng ta, để cho các dân ngoại bởi miệng của tôi được nghe Lời của Tin Lành và tin. 8 Đức Chúa Trời là Đấng Biết Tấm Lòng, đã làm chứng cho họ, ban Đức Thánh Linh cho họ như cho chúng ta. 9 Ngài chẳng phân biệt giữa chúng ta với họ. Ngài đã thanh tẩy lòng họ bởi đức tin. 10 Vậy, bây giờ, sao các anh chị em thử Đức Chúa Trời; gán trên cổ của các môn đồ cái ách mà các tổ phụ của chúng ta hoặc chúng ta cũng không thể mang nổi? 11 Trái lại, bởi ân điển của Đức Chúa Jesus, chúng ta tin, được cứu. Họ cũng được cứu theo cùng một cách đó."
Thưa Cha, con xin ghi lại sự suy ngẫm của con về phân đoạn Thánh Kinh hôm nay như sau.
Có mấy người Giu-đê xuống dạy con dân Chúa là phải cắt bì theo nghi thức của Môi-se thì mới được cứu. Vậy nên đã có sự tranh cãi lớn trong Hội Thánh và Hội Thánh sai Phao-lô và Ba-na-ba xuống thành Giê-ru-sa-lem để giải quyết vấn đề này. Có mấy người tin thuộc phái Pha-ri-si cũng nói rằng phải cắt bì và phải giữ luật pháp của Môi-se.
Thưa Cha, qua sự việc này con càng cảm nhận được sự nhân từ quá lớn của Ngài trên loài người chúng con. Ngài đã ban ân điển cho chúng con, hy sinh Con Một của Ngài để cứu chuộc chúng con, nhưng Ngài không đòi hỏi ở chúng con phải làm gì để có thể nhận ơn cứu rỗi đó. Chỉ cần chúng con tin và tiếp nhận. Nhưng loài người chúng con cũng khờ dại tự đặt cho mình gánh nặng lên mình và người khác để có thể nhận được sự cứu rỗi. Nhưng tạ ơn Cha đã ban cho những tôi tớ của Ngài sự hiểu biết ý muốn của Ngài nên qua họ chúng con cũng học biết được ý muốn và chương trình của Ngài ban cho mỗi người.
Con hiểu Đức Chúa Trời ban cho loài người sự cứu rỗi "Có điều kiện". Đó là người đó phải "tin" và "Tiếp nhận" sau khi được tiếp nhận, được tha tội thì tiếp tục ở lại trong ân điển bằng sự vâng giữ các điều răn của Ngài. Con hiểu ơn cứu rỗi Chúa ban cho tất cả mọi người cách nhưng không. Có nghĩa là người đó không cần phải làm ra một sự công đức nào, hay bôn ba mà được. Nhưng bởi sự thương xót và ban ơn rời rộng của Thiên Chúa, chỉ cần tin và tiếp nhận. Ngày nay con thấy có nhiều giáo phái họ dạy con dân Chúa phải làm ra thật nhiều việc công đức để được cứu hoặc để giảm bớt hình phạt của tội lỗi, cụ thể như giáo hội Công Giáo. Con hiểu rằng loài người là vật thọ tạo, thấp hèn, nhỏ bé. Thiên Chúa là toàn năng, vĩ đại và là Đấng Tạo Hóa. Vậy loài người có thể làm ra việc gì để xứng đáng trong mắt Chúa để có thể đổi lấy sự cứu rỗi cho mình? Trong khi loài người còn phạm tội, xấu xa, ô uế, đáng gớm ghiếc và đáng chết thì có thể nào lấy việc làm của mình để đổi sự cứu rỗi với một Đức Chúa Trời chí cao? Con hiểu loài người chỉ có thể cúi đầu, đầu phục Đức Chúa Trời và tiếp nhận ân điển của Ngài ban cho mà thôi. Ngoài ra loài người không hề xứng đáng để làm việc gì để đổi lấy sự cứu rỗi cho mình. Nếu loài người nghĩ rằng mình phải làm ra việc công đức gì đó để nhận sự cứu rỗi thì thật quá kiêu ngạo.
Thưa Cha, con hiểu rằng có thể những người xứ Giu-đê lúc bấy giờ do thiếu sự hiểu biết, hoặc do tâm thức ăn sâu văn hóa truyền thống, mà khiến cho họ đặt thêm gánh nặng và đòi hỏi điều kiện để được nhận sự cứu rỗi. Tuy nhiên qua cách nhanh chóng giải quyết vấn đề của Hội Thánh lúc bấy giờ cử Phao-lô và Ba-na-ba và cách Phi-e-rơ giãi bày thì con thấy dân ngoại như con đây thật có phước. Sự nhanh chóng giải quyết và công bố lẽ thật của các sứ đồ giúp bảo vệ Hội Thánh và làm vui mừng vững lòng cho dân ngoại lúc bấy giờ. Con nghĩ việc nếu bắt buộc phải chịu cắt bì như luật Môi-se truyền thì nó cũng không khó gì nếu một người dân ngoại khao khát được nhận ơn cứu rỗi, họ sẽ bằng lòng trả giá, chấp nhận điều kiện. Tuy nhiên như vậy là hiểu sai ý muốn của của Đức Chúa Trời. Mà hiểu sai, làm sai thì trở thành tà giáo. Con dân Chúa cần noi gương các sứ đồ và Hội Thánh đầu tiên về sự nhanh chóng giải quyết khi có những ý kiến trái chiều trong Hội Thánh mà ý kiến đó lại sai với tín lý của Đức Chúa Trời thì càng phải nhanh chóng giải quyết.
Thưa Cha, con học được rằng: Con tin vào ân điển của Đức Chúa Trời và con xin tiếp nhận ơn cứu rỗi của Đức Chúa Jesus Christ. Con xin đầu phục Ngài và dâng cuộc đời con cho Ngài. Xin Ngài đổi mới con và sử dụng con theo thánh ý của Ngài. Con không phải gắng sức mình để tìm kiếm sự cứu rỗi mà con chỉ cần hoàn toàn tin vào ơn thương xót của Đức Chúa Trời. Việc con vâng giữ các điều răn vì đó là ý muốn của Chúa, vì đó là giềng mối để con sống đẹp lòng Chúa. Và vì con yêu mến điều răn của Ngài. Vâng giữ điều răn để con biết đâu là đúng, đâu là sai, đâu là việc cần làm và đâu là việc cần tránh. Chứ không phải con giữ điều răn để con được cứu. Mà con đã được cứu rồi nay con vâng giữ và sống theo điều răn của Chúa để được ở lại trong ân điển của Ngài.
Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con bài học ngày hôm nay. Giúp con cảm nhận sâu sắc hơn về tình yêu của Ngài ban cho con. Xin Cha nhắc nhớ con để con có một đời sống biết ơn Chúa và một đời sống thật tự do trong Ngài. Con cảm tạ Ngài.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ Nguyễn Thị Thùy Linh 02/05/2025
Nguyễn Thị Thùy Linh: Công Vụ Các Sứ Đồ 15:1-11 Hội Nghị Đầu Tiên của Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem – Phần 1
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con dâng lời tạ ơn Ngài đã ban cho con hôm nay một ngày bình an nữa. Con cảm tạ Cha ban cho con vật thực mỗi ngày, hôm nay con làm được mấy cái bánh bao. Con cảm tạ ơn sự chu cấp của Ngài trên gia đình con. Thì giờ này Cha ban cho con có thời gian yên tĩnh để cầu nguyện và suy ngẫm Lời Ngài. Kính xin Cha dạy dỗ và ban cho con bài học trong bài suy ngẫm hôm nay. Con cảm tạ Cha.
1 Có mấy người từ xứ Giu-đê xuống, đã dạy các anh chị em cùng Cha rằng: "Nếu chẳng chịu cắt bì theo nghi thức của Môi-se thì các ngươi không thể được cứu rỗi."
2 Vì thế, đã xảy ra cuộc phản kháng và tranh luận không nhỏ giữa Phao-lô và Ba-na-ba với họ. Hội Thánh đã chỉ định Phao-lô và Ba-na-ba cùng vài người khác trong Hội Thánh, đi lên đến Giê-ru-sa-lem, đến với các sứ đồ và các trưởng lão về vấn đề này.
3 Vậy, thực tế, đã được Hội Thánh sai đi, họ đã trải qua Phê-ni-xi và Sa-ma-ri; thuật lại sự cải biến của các dân ngoại; và đã làm ra sự vui mừng lớn cho hết thảy các anh chị em cùng Cha.
4 Họ đã vào đến Giê-ru-sa-lem, được Hội Thánh, các sứ đồ, và các trưởng lão tiếp đón. Họ đã thuật lại mọi sự Đức Chúa Trời đã làm giữa họ.
5 Nhưng có mấy người đã tin kia, thuộc phái Pha-ri-si, đã đứng dậy, nói rằng, phải cắt bì cho họ và truyền họ phải giữ luật pháp của Môi-se.
6 Các sứ đồ và các trưởng lão đã triệu tập cuộc họp để xem xét về việc đó.
7 Đã xảy ra nhiều cuộc tranh luận. Phi-e-rơ đã đứng dậy, nói với họ: "Hỡi mọi người! Hỡi các anh chị em cùng Cha! Các anh chị em hãy biết rằng, từ những ngày đầu, Đức Chúa Trời đã chọn tôi giữa chúng ta, để cho các dân ngoại bởi miệng của tôi được nghe Lời của Tin Lành và tin.
8 Đức Chúa Trời là Đấng Biết Tấm Lòng, đã làm chứng cho họ, ban Đức Thánh Linh cho họ như cho chúng ta.
9 Ngài chẳng phân biệt giữa chúng ta với họ. Ngài đã thanh tẩy lòng họ bởi đức tin.
10 Vậy, bây giờ, sao các anh chị em thử Đức Chúa Trời; gán trên cổ của các môn đồ cái ách mà các tổ phụ của chúng ta hoặc chúng ta cũng không thể mang nổi?
11 Trái lại, bởi ân điển của Đức Chúa Jesus, chúng ta tin, được cứu. Họ cũng được cứu theo cùng một cách đó."
Thưa Cha, con xin ghi lại sự suy ngẫm của con về phân đoạn Thánh Kinh hôm nay như sau.
Có mấy người Giu-đê xuống dạy con dân Chúa là phải cắt bì theo nghi thức của Môi-se thì mới được cứu. Vậy nên đã có sự tranh cãi lớn trong Hội Thánh và Hội Thánh sai Phao-lô và Ba-na-ba xuống thành Giê-ru-sa-lem để giải quyết vấn đề này. Có mấy người tin thuộc phái Pha-ri-si cũng nói rằng phải cắt bì và phải giữ luật pháp của Môi-se.
Thưa Cha, qua sự việc này con càng cảm nhận được sự nhân từ quá lớn của Ngài trên loài người chúng con. Ngài đã ban ân điển cho chúng con, hy sinh Con Một của Ngài để cứu chuộc chúng con, nhưng Ngài không đòi hỏi ở chúng con phải làm gì để có thể nhận ơn cứu rỗi đó. Chỉ cần chúng con tin và tiếp nhận. Nhưng loài người chúng con cũng khờ dại tự đặt cho mình gánh nặng lên mình và người khác để có thể nhận được sự cứu rỗi. Nhưng tạ ơn Cha đã ban cho những tôi tớ của Ngài sự hiểu biết ý muốn của Ngài nên qua họ chúng con cũng học biết được ý muốn và chương trình của Ngài ban cho mỗi người.
Con hiểu Đức Chúa Trời ban cho loài người sự cứu rỗi "Có điều kiện". Đó là người đó phải "tin" và "Tiếp nhận" sau khi được tiếp nhận, được tha tội thì tiếp tục ở lại trong ân điển bằng sự vâng giữ các điều răn của Ngài. Con hiểu ơn cứu rỗi Chúa ban cho tất cả mọi người cách nhưng không. Có nghĩa là người đó không cần phải làm ra một sự công đức nào, hay bôn ba mà được. Nhưng bởi sự thương xót và ban ơn rời rộng của Thiên Chúa, chỉ cần tin và tiếp nhận. Ngày nay con thấy có nhiều giáo phái họ dạy con dân Chúa phải làm ra thật nhiều việc công đức để được cứu hoặc để giảm bớt hình phạt của tội lỗi, cụ thể như giáo hội Công Giáo. Con hiểu rằng loài người là vật thọ tạo, thấp hèn, nhỏ bé. Thiên Chúa là toàn năng, vĩ đại và là Đấng Tạo Hóa. Vậy loài người có thể làm ra việc gì để xứng đáng trong mắt Chúa để có thể đổi lấy sự cứu rỗi cho mình? Trong khi loài người còn phạm tội, xấu xa, ô uế, đáng gớm ghiếc và đáng chết thì có thể nào lấy việc làm của mình để đổi sự cứu rỗi với một Đức Chúa Trời chí cao? Con hiểu loài người chỉ có thể cúi đầu, đầu phục Đức Chúa Trời và tiếp nhận ân điển của Ngài ban cho mà thôi. Ngoài ra loài người không hề xứng đáng để làm việc gì để đổi lấy sự cứu rỗi cho mình. Nếu loài người nghĩ rằng mình phải làm ra việc công đức gì đó để nhận sự cứu rỗi thì thật quá kiêu ngạo.
Thưa Cha, con hiểu rằng có thể những người xứ Giu-đê lúc bấy giờ do thiếu sự hiểu biết, hoặc do tâm thức ăn sâu văn hóa truyền thống, mà khiến cho họ đặt thêm gánh nặng và đòi hỏi điều kiện để được nhận sự cứu rỗi. Tuy nhiên qua cách nhanh chóng giải quyết vấn đề của Hội Thánh lúc bấy giờ cử Phao-lô và Ba-na-ba và cách Phi-e-rơ giãi bày thì con thấy dân ngoại như con đây thật có phước. Sự nhanh chóng giải quyết và công bố lẽ thật của các sứ đồ giúp bảo vệ Hội Thánh và làm vui mừng vững lòng cho dân ngoại lúc bấy giờ. Con nghĩ việc nếu bắt buộc phải chịu cắt bì như luật Môi-se truyền thì nó cũng không khó gì nếu một người dân ngoại khao khát được nhận ơn cứu rỗi, họ sẽ bằng lòng trả giá, chấp nhận điều kiện. Tuy nhiên như vậy là hiểu sai ý muốn của của Đức Chúa Trời. Mà hiểu sai, làm sai thì trở thành tà giáo. Con dân Chúa cần noi gương các sứ đồ và Hội Thánh đầu tiên về sự nhanh chóng giải quyết khi có những ý kiến trái chiều trong Hội Thánh mà ý kiến đó lại sai với tín lý của Đức Chúa Trời thì càng phải nhanh chóng giải quyết.
Thưa Cha, con học được rằng: Con tin vào ân điển của Đức Chúa Trời và con xin tiếp nhận ơn cứu rỗi của Đức Chúa Jesus Christ. Con xin đầu phục Ngài và dâng cuộc đời con cho Ngài. Xin Ngài đổi mới con và sử dụng con theo thánh ý của Ngài. Con không phải gắng sức mình để tìm kiếm sự cứu rỗi mà con chỉ cần hoàn toàn tin vào ơn thương xót của Đức Chúa Trời. Việc con vâng giữ các điều răn vì đó là ý muốn của Chúa, vì đó là giềng mối để con sống đẹp lòng Chúa. Và vì con yêu mến điều răn của Ngài. Vâng giữ điều răn để con biết đâu là đúng, đâu là sai, đâu là việc cần làm và đâu là việc cần tránh. Chứ không phải con giữ điều răn để con được cứu. Mà con đã được cứu rồi nay con vâng giữ và sống theo điều răn của Chúa để được ở lại trong ân điển của Ngài.
Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con bài học ngày hôm nay. Giúp con cảm nhận sâu sắc hơn về tình yêu của Ngài ban cho con. Xin Cha nhắc nhớ con để con có một đời sống biết ơn Chúa và một đời sống thật tự do trong Ngài. Con cảm tạ Ngài.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ
Nguyễn Thị Thùy Linh
02/05/2025