Huỳnh Christian Timothy: I Cô-rinh-tô 7:25-40 Sự Độc Thân và Sự Kết Hôn
25 Về những người đồng trinh, tôi chẳng có lời Chúa truyền; nhưng tôi cho lời khuyên của tôi như một người đã nhận sự thương xót của Chúa để trở nên trung tín.
26 Vậy, tôi nghĩ rằng, điều này là tốt, bởi cơn khủng hoảng gần đến, đó là một người cứ ở vậy là tốt.
27 Có phải ngươi đã bị ràng buộc với vợ? Chớ tìm cách tháo gỡ. Có phải ngươi chưa bị ràng buộc với vợ? Đừng kiếm vợ.
28 Nhưng nếu ngươi kết hôn thì chẳng phạm tội gì. Nếu người nữ đồng trinh kết hôn thì cũng chẳng phạm tội gì. Nhưng những người như vậy sẽ có sự khó khăn về xác thịt. Tôi không muốn các anh chị em nặng lòng.
29 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Tôi bảo điều này, thì giờ còn lại ngắn ngủi, vậy, những người có vợ hãy nên như những người không có;
30 những người khóc hãy nên như những người không khóc; những người vui mừng hãy nên như những người chẳng vui mừng; những người mua hãy nên như những người chẳng sở hữu.
31 Những người dùng thế gian này thì chớ lạm dụng nó; vì hình trạng của thế gian này đang qua đi.
32 Tôi muốn các anh chị em chẳng phải lo lắng gì. Ai không kết hôn thì chăm lo những sự thuộc về Chúa, sao cho người ấy đẹp lòng Chúa.
33 Nhưng ai đã kết hôn thì chăm lo những sự thuộc về thế gian, sao cho người ấy đẹp lòng vợ.
34 Một người vợ và một nữ đồng trinh khác nhau. Người không kết hôn thì chăm lo những sự thuộc về Chúa, để cho thân thể và tâm thần đều được thánh; nhưng người đã kết hôn thì chăm lo những sự thuộc về thế gian, sao cho người ấy đẹp lòng chồng.
35 Tôi nói điều đó vì sự ích lợi cho các anh chị em, chẳng phải để gài bẫy các anh chị em; nhưng cho sự đáng tôn; để các anh chị em hướng về Chúa mà không bị phân tâm.
36 Nếu có ai nghĩ rằng, mình không thể cư xử phải lẽ cho sự đồng trinh của mình, nếu người ấy đã quá tuổi dậy thì và có nhu cầu, hãy để người ấy làm điều người ấy muốn, người ấy không phạm tội. Hãy để họ kết hôn.
37 Nhưng ai đứng vững vàng, trong lòng người ấy không có nhu cầu, nhưng có năng lực trên ý chí của chính mình, và đã quyết trong lòng của người ấy rằng, người ấy sẽ giữ sự đồng trinh của mình, thì người ấy làm tốt.
38 Thế thì người kết hôn làm tốt; nhưng người không kết hôn làm tốt hơn.
39 Chồng còn sống bao lâu, thì vợ phải ràng buộc với chồng bởi luật pháp bấy lâu. Nếu chồng của nàng chết, nàng được tự do kết hôn với ai mà nàng muốn, miễn là trong Chúa.
40 Nhưng, theo ý tôi, nếu nàng cứ ở vậy thì có phước hơn. Tôi nghĩ rằng, tôi cũng có thần trí của Thiên Chúa.
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Ngài đã ban ơn cho con mỗi ngày trong cuộc sống, khiến con được bình an và vui thỏa. Ngài đã chữa lành chứng trật khớp xương hàm của con, theo lời cầu xin của con, để con không phải nhờ đến bác sĩ. Ngài vẫn ban cho con có thời gian, cơ hội suy ngẫm Lời Hằng Sống của Thiên Chúa. Con cảm tạ ơn Ngài. Con cầu xin Đấng Christ ban sức mới cho con. Con cầu xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng cho con, dẫn con vào trong mọi lẽ thật của Lời Chúa. Con cảm tạ Đấng Christ và Đức Thánh Linh.
Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về I Cô-rinh-tô 7:25-40 như sau:
Câu 25 và 26: Phao-lô có lời khuyên dành cho những người đồng trinh, bao gồm cả nam lẫn nữ, là những người chưa bao giờ có quan hệ tình dục. Ông nói rõ, lời khuyên là của ông, một người trung tín phụng sự Chúa, bởi sự thương xót Chúa ban cho ông. Lời khuyên của ông không phải là mệnh lệnh của Chúa nhưng đáng cho người nghe làm theo, nếu xét thấy thích hợp. Phao-lô biết Hội Thánh sắp gặp cuộc bách hại lớn từ chính quyền La-mã nên ông khuyên những người đồng trinh nên tiếp tục sống độc thân thì sẽ tốt hơn. Qua các tài liệu lịch sử, con biết Phao-lô đã viết thư I Cô-rinh-tô vào khoảng mùa đông của năm 56. Vào mùa hè năm 64 thì cơn bách hại Hội Thánh dưới triều Hoàng Đế Nê-rô đã xảy ra, và kéo dài đến năm 96. Chính vì thế, Phao-lô khuyên những người đồng trinh không lập gia đình, khi cơn khủng hoảng lớn sắp xảy ra.
Câu 27: Phao-lô khuyên những người đã có vợ đừng vì sự khó khăn sắp đến mà từ bỏ vợ. Còn những người chưa có vợ thì đừng cưới vợ.
Câu 28: Phao-lô cũng nói rõ, người chưa có vợ vẫn được phép cưới vợ. Nữ đồng trinh vẫn được phép lấy chồng. Con dân Chúa được tự do kết hôn nhưng trong thời buổi khó khăn, những người có gia đình sẽ có nhiều gánh nặng. “Sự khó khăn về xác thịt” là những gánh nặng thuộc thể trong cơn Hội Thánh bị bách hại. Sự kiếm sống, sự trốn tránh những kẻ bách hại, sự chăm sóc và bảo vệ gia đình trong hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn vì sự bách hại, cùng với sự đau đớn khi nhìn thấy những người thân yêu của mình bị bách hại là những khó khăn về xác thịt. Phao-lô không muốn con dân Chúa phải nặng lòng về các sự ấy.
Câu 29 và câu 30: "Thì giờ còn lại ngắn ngủi" vừa nói đến khoảng thời gian không còn bao lâu nữa thì cơn bách hại Hội Thánh vào lúc ấy sẽ xảy ra, vừa nói đến đời sống ngắn ngủi của loài người. “Những người có vợ hãy nên như những người không có” có nghĩa là hãy tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại của đời mình để cùng vợ tích cực hầu việc Chúa, như những người độc thân, thay vì chỉ lo vui hưởng tình yêu chồng vợ. “Những người khóc hãy nên như những người không khóc” có nghĩa là những người đang lâm vào những hoàn cảnh khó khăn, đau buồn hãy kiềm chế sự đau buồn bằng đức tin và lòng hy vọng vào ngày Chúa đến để chuyên tâm hầu việc Chúa như những người không ở trong nghịch cảnh. “Những người vui mừng hãy nên như những người chẳng vui mừng” có nghĩa là những người đang sống trong thuận cảnh hãy nghĩ đến những người đang ở trong hoàn cảnh khó khăn, đau buồn mà an ủi, khích lệ, và chung mang những gánh nặng của các anh chị em cùng Cha của mình. “Những người mua hãy nên như những người chẳng sở hữu” có nghĩa là những người đang thu thập tài vật trong thế gian cho mọi nhu cầu vật chất đừng để lòng bị ràng buộc với của cải vật chất. Hãy dùng chúng như là những phương tiện Chúa ban để mình có thể hầu việc Chúa được kết quả càng hơn.
Câu 31: Mọi sự trong thế gian là được Chúa ban cho để giúp cho con dân Chúa tồn tại trong thế giới vật chất và hoàn thành những việc lành mà Chúa đã sắm sẵn cho họ. Vì thế, con dân Chúa không nên lạm dụng bất cứ sự gì, cũng không nên say mê bất cứ sự gì. Con dân Chúa sử dụng mọi sự cách hợp lý và hợp pháp.
Từ câu 32 đến câu 34: Người độc thân có nhiều thời gian để phụng sự Chúa. Người có gia đình phải dành thời gian để làm tròn bổn phận vợ đối với chồng, chồng đối với vợ, và cha mẹ đối với con cái. "Những việc thuộc về thế gian" là những việc cần thiết cho nhu cầu vật chất của gia đình. Đó là những việc làm phải lẽ nhưng lại lấy bớt đi thời gian làm những việc thuộc linh.
Câu 35: Phao-lô không có ý chê bai những người lập gia đình và đề cao những người sống độc thân. Ông chỉ nêu lên thực tế khác nhau về cuộc sống của người độc thân và người có gia đình. Người sống độc thân đương nhiên có nhiều thì giờ cho sự phụng sự Chúa hơn là người có gia đình.
Từ câu 36 đến câu 38: Tất cả những người đồng trinh dù là nam hay nữ, nếu nhận thấy mình có nhu cầu về tình dục, không thể tiếp tục sống độc thân, thì hãy kết hôn. Sự kết hôn không phải là tội lỗi, miễn là kết hôn với người trong Chúa. Còn ai nhận thấy mình không có nhu cầu về tình dục, có thể tiếp tục đồng trinh, thì cứ sống độc thân. Người kết hôn làm tốt, vì giữ cho mình không phạm tội tà dâm. Người không kết hôn làm tốt hơn, vì có nhiều thì giờ để phụng sự Chúa.
Câu 39 và 40: Phao-lô nhắc riêng về trường hợp phụ nữ có chồng. Vợ bị ràng buộc với chồng theo luật pháp của Chúa nên không thể tùy ý ly dị chồng, theo luật pháp của loài người. Sau khi chồng chết thì vợ được tự do lấy chồng khác, miễn là người trong Chúa. Nhưng nếu ở độc thân được thì tốt hơn. Vì ở độc thân thì có nhiều thời gian để phụng sự Chúa, chỉ dưới quyền Chúa, không bị dưới quyền chồng.
Thưa Cha, qua các câu Thánh Kinh trên đây, con hiểu rằng, việc sống độc thân hay kết hôn là sự tự do lựa chọn của mỗi con dân Chúa. Để tránh phạm tà dâm thì đàn ông nên có vợ và đàn bà nên có chồng. Nhưng ai có thể sống độc thân thì nên sống độc thân. Vì người độc thân có nhiều thì giờ để phụng sự Chúa.
Con cầu xin Cha ban cho mỗi con dân của Ngài, dù là độc thân hay có gia đình, đều khôn sáng và nhiệt tình, biết tận dụng thời gian để tham gia các linh vụ của Hội Thánh trong những ngày cuối cùng này. Con cảm tạ Cha. A-men!
Huỳnh Christian Timothy: I Cô-rinh-tô 7:25-40 Sự Độc Thân và Sự Kết Hôn
25 Về những người đồng trinh, tôi chẳng có lời Chúa truyền; nhưng tôi cho lời khuyên của tôi như một người đã nhận sự thương xót của Chúa để trở nên trung tín.
26 Vậy, tôi nghĩ rằng, điều này là tốt, bởi cơn khủng hoảng gần đến, đó là một người cứ ở vậy là tốt.
27 Có phải ngươi đã bị ràng buộc với vợ? Chớ tìm cách tháo gỡ. Có phải ngươi chưa bị ràng buộc với vợ? Đừng kiếm vợ.
28 Nhưng nếu ngươi kết hôn thì chẳng phạm tội gì. Nếu người nữ đồng trinh kết hôn thì cũng chẳng phạm tội gì. Nhưng những người như vậy sẽ có sự khó khăn về xác thịt. Tôi không muốn các anh chị em nặng lòng.
29 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Tôi bảo điều này, thì giờ còn lại ngắn ngủi, vậy, những người có vợ hãy nên như những người không có;
30 những người khóc hãy nên như những người không khóc; những người vui mừng hãy nên như những người chẳng vui mừng; những người mua hãy nên như những người chẳng sở hữu.
31 Những người dùng thế gian này thì chớ lạm dụng nó; vì hình trạng của thế gian này đang qua đi.
32 Tôi muốn các anh chị em chẳng phải lo lắng gì. Ai không kết hôn thì chăm lo những sự thuộc về Chúa, sao cho người ấy đẹp lòng Chúa.
33 Nhưng ai đã kết hôn thì chăm lo những sự thuộc về thế gian, sao cho người ấy đẹp lòng vợ.
34 Một người vợ và một nữ đồng trinh khác nhau. Người không kết hôn thì chăm lo những sự thuộc về Chúa, để cho thân thể và tâm thần đều được thánh; nhưng người đã kết hôn thì chăm lo những sự thuộc về thế gian, sao cho người ấy đẹp lòng chồng.
35 Tôi nói điều đó vì sự ích lợi cho các anh chị em, chẳng phải để gài bẫy các anh chị em; nhưng cho sự đáng tôn; để các anh chị em hướng về Chúa mà không bị phân tâm.
36 Nếu có ai nghĩ rằng, mình không thể cư xử phải lẽ cho sự đồng trinh của mình, nếu người ấy đã quá tuổi dậy thì và có nhu cầu, hãy để người ấy làm điều người ấy muốn, người ấy không phạm tội. Hãy để họ kết hôn.
37 Nhưng ai đứng vững vàng, trong lòng người ấy không có nhu cầu, nhưng có năng lực trên ý chí của chính mình, và đã quyết trong lòng của người ấy rằng, người ấy sẽ giữ sự đồng trinh của mình, thì người ấy làm tốt.
38 Thế thì người kết hôn làm tốt; nhưng người không kết hôn làm tốt hơn.
39 Chồng còn sống bao lâu, thì vợ phải ràng buộc với chồng bởi luật pháp bấy lâu. Nếu chồng của nàng chết, nàng được tự do kết hôn với ai mà nàng muốn, miễn là trong Chúa.
40 Nhưng, theo ý tôi, nếu nàng cứ ở vậy thì có phước hơn. Tôi nghĩ rằng, tôi cũng có thần trí của Thiên Chúa.
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Ngài đã ban ơn cho con mỗi ngày trong cuộc sống, khiến con được bình an và vui thỏa. Ngài đã chữa lành chứng trật khớp xương hàm của con, theo lời cầu xin của con, để con không phải nhờ đến bác sĩ. Ngài vẫn ban cho con có thời gian, cơ hội suy ngẫm Lời Hằng Sống của Thiên Chúa. Con cảm tạ ơn Ngài. Con cầu xin Đấng Christ ban sức mới cho con. Con cầu xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng cho con, dẫn con vào trong mọi lẽ thật của Lời Chúa. Con cảm tạ Đấng Christ và Đức Thánh Linh.
Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về I Cô-rinh-tô 7:25-40 như sau:
Câu 25 và 26: Phao-lô có lời khuyên dành cho những người đồng trinh, bao gồm cả nam lẫn nữ, là những người chưa bao giờ có quan hệ tình dục. Ông nói rõ, lời khuyên là của ông, một người trung tín phụng sự Chúa, bởi sự thương xót Chúa ban cho ông. Lời khuyên của ông không phải là mệnh lệnh của Chúa nhưng đáng cho người nghe làm theo, nếu xét thấy thích hợp. Phao-lô biết Hội Thánh sắp gặp cuộc bách hại lớn từ chính quyền La-mã nên ông khuyên những người đồng trinh nên tiếp tục sống độc thân thì sẽ tốt hơn. Qua các tài liệu lịch sử, con biết Phao-lô đã viết thư I Cô-rinh-tô vào khoảng mùa đông của năm 56. Vào mùa hè năm 64 thì cơn bách hại Hội Thánh dưới triều Hoàng Đế Nê-rô đã xảy ra, và kéo dài đến năm 96. Chính vì thế, Phao-lô khuyên những người đồng trinh không lập gia đình, khi cơn khủng hoảng lớn sắp xảy ra.
Câu 27: Phao-lô khuyên những người đã có vợ đừng vì sự khó khăn sắp đến mà từ bỏ vợ. Còn những người chưa có vợ thì đừng cưới vợ.
Câu 28: Phao-lô cũng nói rõ, người chưa có vợ vẫn được phép cưới vợ. Nữ đồng trinh vẫn được phép lấy chồng. Con dân Chúa được tự do kết hôn nhưng trong thời buổi khó khăn, những người có gia đình sẽ có nhiều gánh nặng. “Sự khó khăn về xác thịt” là những gánh nặng thuộc thể trong cơn Hội Thánh bị bách hại. Sự kiếm sống, sự trốn tránh những kẻ bách hại, sự chăm sóc và bảo vệ gia đình trong hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn vì sự bách hại, cùng với sự đau đớn khi nhìn thấy những người thân yêu của mình bị bách hại là những khó khăn về xác thịt. Phao-lô không muốn con dân Chúa phải nặng lòng về các sự ấy.
Câu 29 và câu 30: "Thì giờ còn lại ngắn ngủi" vừa nói đến khoảng thời gian không còn bao lâu nữa thì cơn bách hại Hội Thánh vào lúc ấy sẽ xảy ra, vừa nói đến đời sống ngắn ngủi của loài người. “Những người có vợ hãy nên như những người không có” có nghĩa là hãy tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại của đời mình để cùng vợ tích cực hầu việc Chúa, như những người độc thân, thay vì chỉ lo vui hưởng tình yêu chồng vợ. “Những người khóc hãy nên như những người không khóc” có nghĩa là những người đang lâm vào những hoàn cảnh khó khăn, đau buồn hãy kiềm chế sự đau buồn bằng đức tin và lòng hy vọng vào ngày Chúa đến để chuyên tâm hầu việc Chúa như những người không ở trong nghịch cảnh. “Những người vui mừng hãy nên như những người chẳng vui mừng” có nghĩa là những người đang sống trong thuận cảnh hãy nghĩ đến những người đang ở trong hoàn cảnh khó khăn, đau buồn mà an ủi, khích lệ, và chung mang những gánh nặng của các anh chị em cùng Cha của mình. “Những người mua hãy nên như những người chẳng sở hữu” có nghĩa là những người đang thu thập tài vật trong thế gian cho mọi nhu cầu vật chất đừng để lòng bị ràng buộc với của cải vật chất. Hãy dùng chúng như là những phương tiện Chúa ban để mình có thể hầu việc Chúa được kết quả càng hơn.
Câu 31: Mọi sự trong thế gian là được Chúa ban cho để giúp cho con dân Chúa tồn tại trong thế giới vật chất và hoàn thành những việc lành mà Chúa đã sắm sẵn cho họ. Vì thế, con dân Chúa không nên lạm dụng bất cứ sự gì, cũng không nên say mê bất cứ sự gì. Con dân Chúa sử dụng mọi sự cách hợp lý và hợp pháp.
Từ câu 32 đến câu 34: Người độc thân có nhiều thời gian để phụng sự Chúa. Người có gia đình phải dành thời gian để làm tròn bổn phận vợ đối với chồng, chồng đối với vợ, và cha mẹ đối với con cái. "Những việc thuộc về thế gian" là những việc cần thiết cho nhu cầu vật chất của gia đình. Đó là những việc làm phải lẽ nhưng lại lấy bớt đi thời gian làm những việc thuộc linh.
Câu 35: Phao-lô không có ý chê bai những người lập gia đình và đề cao những người sống độc thân. Ông chỉ nêu lên thực tế khác nhau về cuộc sống của người độc thân và người có gia đình. Người sống độc thân đương nhiên có nhiều thì giờ cho sự phụng sự Chúa hơn là người có gia đình.
Từ câu 36 đến câu 38: Tất cả những người đồng trinh dù là nam hay nữ, nếu nhận thấy mình có nhu cầu về tình dục, không thể tiếp tục sống độc thân, thì hãy kết hôn. Sự kết hôn không phải là tội lỗi, miễn là kết hôn với người trong Chúa. Còn ai nhận thấy mình không có nhu cầu về tình dục, có thể tiếp tục đồng trinh, thì cứ sống độc thân. Người kết hôn làm tốt, vì giữ cho mình không phạm tội tà dâm. Người không kết hôn làm tốt hơn, vì có nhiều thì giờ để phụng sự Chúa.
Câu 39 và 40: Phao-lô nhắc riêng về trường hợp phụ nữ có chồng. Vợ bị ràng buộc với chồng theo luật pháp của Chúa nên không thể tùy ý ly dị chồng, theo luật pháp của loài người. Sau khi chồng chết thì vợ được tự do lấy chồng khác, miễn là người trong Chúa. Nhưng nếu ở độc thân được thì tốt hơn. Vì ở độc thân thì có nhiều thời gian để phụng sự Chúa, chỉ dưới quyền Chúa, không bị dưới quyền chồng.
Thưa Cha, qua các câu Thánh Kinh trên đây, con hiểu rằng, việc sống độc thân hay kết hôn là sự tự do lựa chọn của mỗi con dân Chúa. Để tránh phạm tà dâm thì đàn ông nên có vợ và đàn bà nên có chồng. Nhưng ai có thể sống độc thân thì nên sống độc thân. Vì người độc thân có nhiều thì giờ để phụng sự Chúa.
Con cầu xin Cha ban cho mỗi con dân của Ngài, dù là độc thân hay có gia đình, đều khôn sáng và nhiệt tình, biết tận dụng thời gian để tham gia các linh vụ của Hội Thánh trong những ngày cuối cùng này. Con cảm tạ Cha. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Huỳnh Christian Timothy
08/05/2023