Lạy Cha kính yêu, con cảm tạ ơn Chúa đã dạy dỗ con khi con học Lời của Ngài.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
Phao-lô nói với con dân Chúa tại Cô-rinh-tô rằng, nếu trong lá thư ông viết có những lời quở trách khiến cho họ buồn rầu thì ông không hối tiếc. Bởi vì ông làm đúng bổn phận của mình với tấm lòng kính sợ Chúa và yêu thương họ, mong họ tiếp nhận lời quở trách mà ăn năn. Nếu ông có hối tiếc thì đó cũng là sự đau lòng khi chính ông phải viết ra lời quở trách khiến cho người nhận thư buồn khi đọc được.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
Nhưng nay, Phao-lô rất đỗi vui mừng, không phải vì con dân Chúa tại Cô-rinh-tô bị làm cho buồn rầu, mà ấy là vì họ đã đau buồn hối tiếc và sửa đổi lỗi lầm mình. Điều đó chứng minh rằng, họ đã buồn rầu theo ý của Thiên Chúa. Ý muốn của Thiên Chúa khi quở trách con dân Chúa là khiến họ đau buồn về tội lỗi mình mà sinh ra sự hối tiếc, sửa đổi sai lầm. Ý muốn của người thi hành bổn phận quở trách cũng là như vậy. Vì thế con dân Chúa tại Cô-rinh-tô không hề bị thiệt hại điều gì khi nghe sự quở trách của Phao-lô. Ngược lại còn được ích lợi càng hơn.
Ích lợi của sự tiếp nhận lời quở trách và có sự buồn rầu theo ý Chúa đó là người phạm tội hối tiếc, muốn ăn năn, sửa lỗi, không muốn tái phạm. Giúp cho người phạm tội được dẫn tới sự cứu rỗi, là được tha thứ, được phục hồi. Vậy thì sự buồn rầu theo ý Chúa không hề dẫn đến sự hối tiếc.
Nhưng sự buồn rầu của thế gian thì làm thành sự chết. Sự buồn rầu đó khiến cho người phạm tội chán nản, thất vọng, mệt mỏi, ngã lòng, buông xuôi mình vào trong tội lỗi. Tội lỗi dẫn đến tội lỗi càng hơn. Và cuối cùng thì nhận lấy tiền công của tội lỗi là sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Phao-lô vui mừng khi nói về sự buồn rầu theo ý Chúa đã khiến con dân Chúa tại Cô-rinh-tô sốt sắng rất nhiều. Ông liệt kê ra những kết quả của sự buồn rầu theo ý Chúa của họ, đó là họ nhận ra lỗi lầm của mình, họ buồn giận chính mình vì đã phạm sai lầm, họ kính sợ Chúa vì Chúa đã dùng tôi tớ Chúa chỉ tội cho họ, họ khao khát nóng cháy trong sự ăn năn, xưng tội, xin lỗi, họ mau chóng tiếp nhận lời quở trách và hướng dẫn cho mình.
Trong mọi sự đó, họ đã bày tỏ ra rằng họ được Chúa tiếp nhận lại, tha thứ mọi tội lỗi và trở nên thanh sạch trước Chúa.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
Phao-lô viết thư không phải chỉ riêng vì quở trách người phạm tội hay vì một cá nhân nào, nhưng vì hết thảy con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Phao-lô và các bạn của ông có lòng sốt sắng quan tâm, lo lắng cho con dân Chúa. Đó là tình yêu theo Lời Chúa dạy.
Khi Phao-lô viết thư quở trách con dân Chúa tại Cô-rinh-tô thì họ tiếp nhận sự quở trách đó của ông, và chính điều đó đã an ủi cho ông và các bạn của ông rất nhiều. Phao-lô và các bạn còn vui mừng càng hơn khi thấy sự vui mừng của Tít về sự ăn năn thay đổi của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Bởi vì tâm thần của Tít nhận biết con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã ăn năn tội lỗi và có sự sửa đổi sai lầm.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Khi Tít vui mừng về con dân Chúa tại Cô-rinh-tô thì Phao-lô cũng vui mừng nhiều lắm, bởi vì những điều mà ông đã từng khoe về họ với Tít thì Tít nhận biết là đúng, và Phao-lô không hổ thẹn về những điều mình nói. Như những gì Phao-lô và các bạn của ông rao giảng Lời Chúa là lẽ thật, thì cũng vậy họ khen con dân Chúa tại Cô-rinh-tô cũng là những lời chân thật từ tấm lòng. Hơn nữa, sự việc khoe về nếp sống của con dân Chúa cũng chính là rao giảng lẽ thật Lời Chúa vậy.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Con hiểu rằng, sự vâng phục của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô khi tiếp nhận lời quở trách trong thư, sự tiếp nhận Tít người đưa thư với lòng kính trọng và run rẩy như tiếp nhận lời quở trách từ Chúa đã khiến cho Tít rất thương họ, rất cảm động bởi tấm lòng của họ.
Những điều mà Tít thuật lại với Phao-lô đã khiến cho ông vui mừng càng hơn, khiến ông tin cậy họ càng hơn trong mọi sự.
Qua bài học này, con học được rằng, đời sống bước đi theo Chúa không tránh khỏi có những sai lầm, những lâm vấp. Chúa còn yêu, Chúa còn thương thì Ngài còn trách phạt để sớm tỉnh thức. Khi bị sửa phạt thì chắc chắn có sự đau buồn. Nhưng nỗi buồn theo ý Chúa thì sẽ sinh ra sự vui mừng trong tâm thần và sự ăn năn sửa đổi. Nguyện kính xin Chúa ban cho chúng con ai nấy giữ tấm lòng kính sợ Chúa và luôn lắng nghe sự dạy dỗ, cáo trách từ Chúa với tấm lòng kính sợ và run rẩy. Con cảm tạ ơn Ngài.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thu Thủy 08/07/2023
II Cô-rinh-tô 7:8-16 Nỗi Buồn Theo Ý Chúa
Lạy Cha kính yêu, con cảm tạ ơn Chúa đã dạy dỗ con khi con học Lời của Ngài.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
Phao-lô nói với con dân Chúa tại Cô-rinh-tô rằng, nếu trong lá thư ông viết có những lời quở trách khiến cho họ buồn rầu thì ông không hối tiếc. Bởi vì ông làm đúng bổn phận của mình với tấm lòng kính sợ Chúa và yêu thương họ, mong họ tiếp nhận lời quở trách mà ăn năn. Nếu ông có hối tiếc thì đó cũng là sự đau lòng khi chính ông phải viết ra lời quở trách khiến cho người nhận thư buồn khi đọc được.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
Nhưng nay, Phao-lô rất đỗi vui mừng, không phải vì con dân Chúa tại Cô-rinh-tô bị làm cho buồn rầu, mà ấy là vì họ đã đau buồn hối tiếc và sửa đổi lỗi lầm mình. Điều đó chứng minh rằng, họ đã buồn rầu theo ý của Thiên Chúa. Ý muốn của Thiên Chúa khi quở trách con dân Chúa là khiến họ đau buồn về tội lỗi mình mà sinh ra sự hối tiếc, sửa đổi sai lầm. Ý muốn của người thi hành bổn phận quở trách cũng là như vậy. Vì thế con dân Chúa tại Cô-rinh-tô không hề bị thiệt hại điều gì khi nghe sự quở trách của Phao-lô. Ngược lại còn được ích lợi càng hơn.
Ích lợi của sự tiếp nhận lời quở trách và có sự buồn rầu theo ý Chúa đó là người phạm tội hối tiếc, muốn ăn năn, sửa lỗi, không muốn tái phạm. Giúp cho người phạm tội được dẫn tới sự cứu rỗi, là được tha thứ, được phục hồi. Vậy thì sự buồn rầu theo ý Chúa không hề dẫn đến sự hối tiếc.
Nhưng sự buồn rầu của thế gian thì làm thành sự chết. Sự buồn rầu đó khiến cho người phạm tội chán nản, thất vọng, mệt mỏi, ngã lòng, buông xuôi mình vào trong tội lỗi. Tội lỗi dẫn đến tội lỗi càng hơn. Và cuối cùng thì nhận lấy tiền công của tội lỗi là sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Phao-lô vui mừng khi nói về sự buồn rầu theo ý Chúa đã khiến con dân Chúa tại Cô-rinh-tô sốt sắng rất nhiều. Ông liệt kê ra những kết quả của sự buồn rầu theo ý Chúa của họ, đó là họ nhận ra lỗi lầm của mình, họ buồn giận chính mình vì đã phạm sai lầm, họ kính sợ Chúa vì Chúa đã dùng tôi tớ Chúa chỉ tội cho họ, họ khao khát nóng cháy trong sự ăn năn, xưng tội, xin lỗi, họ mau chóng tiếp nhận lời quở trách và hướng dẫn cho mình.
Trong mọi sự đó, họ đã bày tỏ ra rằng họ được Chúa tiếp nhận lại, tha thứ mọi tội lỗi và trở nên thanh sạch trước Chúa.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
Phao-lô viết thư không phải chỉ riêng vì quở trách người phạm tội hay vì một cá nhân nào, nhưng vì hết thảy con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Phao-lô và các bạn của ông có lòng sốt sắng quan tâm, lo lắng cho con dân Chúa. Đó là tình yêu theo Lời Chúa dạy.
Khi Phao-lô viết thư quở trách con dân Chúa tại Cô-rinh-tô thì họ tiếp nhận sự quở trách đó của ông, và chính điều đó đã an ủi cho ông và các bạn của ông rất nhiều. Phao-lô và các bạn còn vui mừng càng hơn khi thấy sự vui mừng của Tít về sự ăn năn thay đổi của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Bởi vì tâm thần của Tít nhận biết con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã ăn năn tội lỗi và có sự sửa đổi sai lầm.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Khi Tít vui mừng về con dân Chúa tại Cô-rinh-tô thì Phao-lô cũng vui mừng nhiều lắm, bởi vì những điều mà ông đã từng khoe về họ với Tít thì Tít nhận biết là đúng, và Phao-lô không hổ thẹn về những điều mình nói. Như những gì Phao-lô và các bạn của ông rao giảng Lời Chúa là lẽ thật, thì cũng vậy họ khen con dân Chúa tại Cô-rinh-tô cũng là những lời chân thật từ tấm lòng. Hơn nữa, sự việc khoe về nếp sống của con dân Chúa cũng chính là rao giảng lẽ thật Lời Chúa vậy.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Con hiểu rằng, sự vâng phục của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô khi tiếp nhận lời quở trách trong thư, sự tiếp nhận Tít người đưa thư với lòng kính trọng và run rẩy như tiếp nhận lời quở trách từ Chúa đã khiến cho Tít rất thương họ, rất cảm động bởi tấm lòng của họ.
Những điều mà Tít thuật lại với Phao-lô đã khiến cho ông vui mừng càng hơn, khiến ông tin cậy họ càng hơn trong mọi sự.
Qua bài học này, con học được rằng, đời sống bước đi theo Chúa không tránh khỏi có những sai lầm, những lâm vấp. Chúa còn yêu, Chúa còn thương thì Ngài còn trách phạt để sớm tỉnh thức. Khi bị sửa phạt thì chắc chắn có sự đau buồn. Nhưng nỗi buồn theo ý Chúa thì sẽ sinh ra sự vui mừng trong tâm thần và sự ăn năn sửa đổi. Nguyện kính xin Chúa ban cho chúng con ai nấy giữ tấm lòng kính sợ Chúa và luôn lắng nghe sự dạy dỗ, cáo trách từ Chúa với tấm lòng kính sợ và run rẩy. Con cảm tạ ơn Ngài.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thu Thủy
08/07/2023