Bài Mới Nhất Các Chủ Đề Sách Đã Suy Ngẫm Xem Bài Theo Tác Giả

Công Vụ Các Sứ Đồ 16:25-40 Người Cai Tù và Cả Nhà Tin Nhận Tin Lành

Kính lạy Chúa! Con cảm tạ Chúa đã ban cho chúng con một ngày bình an trong Ngài. Thì giờ này con được Chúa ban cho có thời gian, phương tiện, sức khỏe để học, suy ngẫm Lời Ngài và ghi lại sự hiểu của mình. Con nguyện xin Chúa ban ơn, dẫn dắt con vào trong mọi lẽ thật của Lời Ngài. Con cảm tạ Chúa!

25 Cho tới giữa đêm, Phao-lô và Si-la vẫn cầu nguyện và tôn vinh Đức Chúa Trời. Những tù nhân đều đã nghe họ.
26 Thình lình, đã có cơn động đất lớn, đến nỗi các nền của nhà tù rúng động. Cũng ngay lúc đó, hết thảy các cửa được mở ra, xiềng xích của mỗi người đều được tháo ra.
27 Người cai tù đã thức dậy, thấy các cửa nhà tù đã được mở, tưởng các tù nhân đã trốn, ông rút gươm, định tự sát.
28 Nhưng Phao-lô đã lớn tiếng kêu rằng: "Đừng làm hại chính mình! Vì hết thảy chúng ta đều ở đây."
29 Người đã gọi lấy đèn, run sợ, chạy đến, gieo mình trước Phao-lô và Si-la.
30 Rồi, đưa họ ra ngoài, hỏi rằng: "Các chúa ơi! Tôi phải làm gì để được cứu rỗi?"
31 Họ đã nói: "Hãy tin nơi Đức Chúa Jesus Christ! Thì ngươi và người nhà của ngươi sẽ được cứu rỗi."
32 Họ đã truyền Lời của Chúa cho người và cho hết thảy những kẻ trong nhà của người.
33 Trong ban đêm, chính giờ đó, người đã đem họ ra, rửa các lằn đòn. Rồi, lập tức, người và hết thảy những kẻ thuộc về người đều chịu báp-tem.
34 Người cũng đã đem họ vào trong nhà của người, đặt bàn ăn cho họ. Người với cả nhà mình đã vui mừng, vì đã tin Đức Chúa Trời.
35 Khi ban ngày đến, các thượng quan đã sai các lính phụ trách đánh đòn đến, nói: "Hãy thả các người ấy!"
36 Người cai tù đã thông báo lời ấy cho Phao-lô: "Các thượng quan đã truyền để thả các ông tự do. Vậy, bây giờ, hãy ra và đi trong bình an!"
37 Nhưng Phao-lô đã nói với chúng: "Họ đã đánh đòn chúng tôi, là các công dân La-mã chưa bị định tội, trước công chúng, rồi ném vào nhà tù; nay họ lén ném chúng tôi ra? Thật sự không được, mà chính họ hãy đến để thả chúng tôi!"
38 Các lính phụ trách đánh đòn đã thuật lại các lời ấy cho các thượng quan. Khi đã nghe rằng, họ là dân La-mã, thì chúng sợ hãi.
39 Chúng đã đến, gọi họ, đem ra ngoài, xin họ lìa khỏi thành.
40 Họ đã ra khỏi nhà tù, vào trong nhà của Li-đi. Họ đã gặp và khích lệ các anh chị em cùng Cha; rồi, lên đường.

Thưa Chúa, qua phân đoạn Thánh Kinh này, con học được những điều sau:

1. Con hiểu rằng, Phao-lô và Si-la đã bị đánh đòn nhiều và đau. Tuy nhiên hai ông thật có đức tin vững vàng nơi Chúa khi trong cảnh ngục tù với những vết thương trên người, mà vẫn cùng nhau cầu nguyện và tôn vinh Chúa. Qua đó con hiểu rằng đức tin nơi Chúa luôn đem lại sự bình an cho con dân Ngài. Sự bình an đó chẳng phụ thuộc vào hoàn cảnh, vào vật chất, vào sức khỏe,... Chỉ cần đặt trọn vẹn đức tin nơi Chúa thì sẽ kinh nghiệm được sự bình an lạ lùng ấy.

2. Con hiểu rằng Phao-lô thật có lòng yêu kính Chúa, điều đó thể hiện qua sự ông mau chóng ngăn cản người cai tù tự sát. Con nghĩ việc làm đó của ông là phản xạ của tình yêu. Ông không muốn điều thiệt hại gì xảy đến cho người cai tù. Lòng yêu kính Chúa của Phao-lô cũng thể hiện qua sự ông luôn sốt sắng nói về Chúa cho người khác, không kể người được nghe là ai, không kể trong hoàn cảnh tự do hay ngục tù. Ông sốt sắng nhanh chóng kêu gọi người cai tù cùng cả gia đình tin nhận Chúa. Ông cũng sốt sắng rao giảng về Chúa, rồi nhanh chóng làm báp-tem cho người cai tù và gia đình.

3. Con thấy người cai tù là người có tinh thần trách nhiệm trong công việc. Khi tưởng rằng tù nhân đã trốn thoát hết thì ông đã định tự sát. Có lẽ ông nghĩ rằng mình đã không làm tốt, và hậu quả của sự việc là nghiêm trọng, nên ông muốn chịu phạt. Con nghĩ có lẽ người cai tù đã nghe biết về Chúa qua việc Phao-lô và Si-la bị tù, rồi lại nghe hai ông cầu nguyện và tôn vinh Chúa. Vậy nên khi nghe tiếng Phao-lô thì ông đã chạy lại gieo mình xuống và hỏi phải làm gì để được cứu rỗi. Có lẽ khi cận kề với cái chết, người cai tù ý thức rằng mọi thứ thuộc về đời này đều chẳng còn giá trị gì, run sợ khi sắp phải chết chẳng biết mình sẽ đi về đâu. Nên khi vừa hay mình thoát chết (bởi tù nhân vẫn còn không trốn mất), thì người cai tù đã mau chóng tìm kiếm sự cứu rỗi. Con nghĩ Chúa dùng chính Phao-lô để ngăn cản người cai tù tự sát, và cũng là sự mở đường kêu gọi ông đến với Chúa.

Con nghĩ người cai tù đã sốt sắng kêu gọi người nhà mình hãy nghe lời Phao-lô rao giảng, ông cũng thuật lại sự việc đã xảy đến với mình. Và trong đêm đó thì ông cùng hết thảy gia đình đã tiếp nhận Chúa, mau chóng chịu phép báp-tem.

Con thấy người cai tù đã có hành động bày tỏ đức tin mình nơi Chúa khi vừa mới tiếp nhận Ngài. Ông lau rửa vết thương cho Phao-lô, rồi mời vào nhà, dọn bàn ăn tiếp đãi. Niềm vui mừng khi tiếp nhận Chúa, sự hiệp một giữa anh chị em cùng Cha đã gắn kết hết thảy họ làm một trong sự thông công phước hạnh, chẳng còn trở ngại, chẳng còn ngăn cách, phân biệt giữa người tù và người cai tù.

4. Qua cách hành xử của Phao-lô khi ông yêu cầu các thượng quan đến để xin lỗi thì con hiểu rằng con dân Chúa cần lên tiếng để bênh vực mình khi bị vu oan, và yêu cầu được đối xử công bằng. Con thấy Phao-lô có cả sự nhẫn nại và sự khôn sáng từ nơi Chúa ban nên ông hành động cách khôn sáng, và việc làm được kết quả theo ý Chúa.

Kính lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đã ban cho con bài học hôm nay. Nguyện Lời Chúa cứ ở trong con. Nguyện Chúa ban cho gia đình con đêm ngủ nghỉ bình an và một Sa-bát phước hạnh. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thu Thủy
23/04/2025

***

📂Các bài viết của cùng tác giả:

Bài Suy Ngẫm

*Theo thứ tự từ mới đến cũ