17 Trừ khi như Đức Chúa Trời đã chia phần cho ai nấy khi Chúa đã gọi mỗi người, thì họ hãy bước đi như vậy. Ấy đó là điều tôi chỉ định trong hết thảy các Hội Thánh.
18 Có ai được gọi mà đã chịu cắt bì chăng? Người ấy đừng trở nên không chịu cắt bì. Có ai được gọi trong sự không chịu cắt bì chăng? Người ấy đừng chịu cắt bì.
19 Sự chịu cắt bì chẳng là gì, sự không chịu cắt bì cũng chẳng là gì; mà là sự giữ các điều răn của Thiên Chúa.
20 Mỗi người hãy ở lại trong sự kêu gọi mà người ấy được kêu gọi.
21 Ngươi được gọi làm nô lệ chăng? Chớ lo lắng cho mình. Nhưng nếu ngươi có thể được tự do, thì hãy dùng cơ hội đó là hơn.
22 Vì người trong Chúa được gọi làm nô lệ là người tự do của Chúa. Cũng vậy, người tự do được gọi, thì là nô lệ của Đấng Christ.
23 Các anh chị em đã được chuộc bằng giá cao, chớ trở nên những nô lệ của loài người.
24 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Mỗi người được gọi ở trong chỗ nào thì cứ ở trong chỗ ấy với Đức Chúa Trời.
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha kính yêu của con. Con cảm tạ ơn Ngài đã cho con có thời gian để học Lời của Ngài. Con xin được viết ra sự hiểu trong I Cô-rinh-tô 7:17-24.
Câu 17: Con hiểu nếu Đức Chúa Trời có sự kêu gọi dành riêng cho con dân Chúa trong bất cứ việc gì, thì người ấy hãy hết lòng và trung tín làm theo. Nhưng nếu không có sự kêu gọi riêng, thì con dân Chúa hãy vâng theo mọi sự dạy dỗ chung của Thánh Kinh.
Câu 18, 19: Những người I-sơ-ra-ên hay người ngoại khi tin nhận Chúa thì không cần quan tâm đến việc cắt bì hay không cắt bì. Điều quan trọng là họ giữ các điều răn của Thiên Chúa. Các điều răn của Thiên Chúa bao gồm Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời, Điều Răn Mới của Đức Chúa Jesus và Điều Răn Nên Thánh của Đức Thánh Linh.
Câu 20: Ngoài việc con dân Chúa đã đáp ứng sự kêu gọi chung của Đức Chúa Trời trong việc ăn năn tội và tin nhận Tin Lành, thì Đức Chúa Trời có những sự kêu gọi riêng cho họ vào trong những chức vụ, linh vụ... trong Hội Thánh. Phao-lô khuyên con dân Chúa hãy ở lại trong sự được kêu gọi bao gồm sự kêu gọi chung và sự kêu gọi riêng. Ở lại trong tiếng kêu gọi chung là con dân Chúa hãy luôn sống nếp sống mới trong Chúa để là muối của đất, ánh sáng của thế gian và làm tôn vinh danh Chúa. Ở lại trong sự kêu gọi riêng con dân Chúa nhận lãnh những chức vụ, linh vụ… thì hãy bền lòng, trung tín và gắng sức làm tròn bổn phận.
Câu 21, 22: Khi Chúa kêu gọi con dân Ngài trong địa vị đang làm nô lệ thì chớ lo lắng mình phải sống như thế nào trong địa vị nô lệ. Một người như vậy cứ làm hết bổn phận của mình đối với Chúa và với chủ. Đến khi được tự do, thì đừng sống đời nô lệ.
Người nô lệ tin Chúa thì được Chúa giải cứu khỏi nô lệ cho tội lỗi nên được tự do trong Chúa. Còn những người không phải là nô lệ thì khi tin Chúa họ trở thành nô lệ của Chúa, tức là sống cho Chúa.
Câu 23: Chính Đấng Christ, là Thiên Chúa trở nên loài người đã chịu chết để cứu chuộc chúng ta ra khỏi hậu quả tội lỗi và quyền lực của tội lỗi. Vì thế những người nô lệ chớ gì mãi trong sự làm nô lệ cho chủ, nếu có cơ hội được tự do; những người tự do chớ bị bắt phục theo những sự dạy dỗ không đúng Lời Chúa của loài người.
Câu 24: Phao-lô một lần nữa lặp lại lời khuyên trong câu 20 nhấn mạnh tầm quan trọng con dân Chúa cần sống theo tiếng Chúa kêu gọi. Nhưng câu 24 có thêm “với Đức Chúa Trời”. Con hiểu con dân Chúa đáp ứng theo tiếng kêu gọi của Đức Chúa Trời thì Ngài luôn hiện diện.
Cảm tạ ơn Cha cho con có sự hiểu qua phân đoạn Thánh Kinh này. Nguyện Cha ban ơn giúp con luôn trung tín sống theo tiếng gọi của Ngài dành cho con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Vũ Triệu Hùng
07/05/2023
I Cô-rinh-tô 7:17-24 Sống Theo Tiếng Gọi của Chúa
17 Trừ khi như Đức Chúa Trời đã chia phần cho ai nấy khi Chúa đã gọi mỗi người, thì họ hãy bước đi như vậy. Ấy đó là điều tôi chỉ định trong hết thảy các Hội Thánh.
18 Có ai được gọi mà đã chịu cắt bì chăng? Người ấy đừng trở nên không chịu cắt bì. Có ai được gọi trong sự không chịu cắt bì chăng? Người ấy đừng chịu cắt bì.
19 Sự chịu cắt bì chẳng là gì, sự không chịu cắt bì cũng chẳng là gì; mà là sự giữ các điều răn của Thiên Chúa.
20 Mỗi người hãy ở lại trong sự kêu gọi mà người ấy được kêu gọi.
21 Ngươi được gọi làm nô lệ chăng? Chớ lo lắng cho mình. Nhưng nếu ngươi có thể được tự do, thì hãy dùng cơ hội đó là hơn.
22 Vì người trong Chúa được gọi làm nô lệ là người tự do của Chúa. Cũng vậy, người tự do được gọi, thì là nô lệ của Đấng Christ.
23 Các anh chị em đã được chuộc bằng giá cao, chớ trở nên những nô lệ của loài người.
24 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Mỗi người được gọi ở trong chỗ nào thì cứ ở trong chỗ ấy với Đức Chúa Trời.
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha kính yêu của con. Con cảm tạ ơn Ngài đã cho con có thời gian để học Lời của Ngài. Con xin được viết ra sự hiểu trong I Cô-rinh-tô 7:17-24.
Câu 17: Con hiểu nếu Đức Chúa Trời có sự kêu gọi dành riêng cho con dân Chúa trong bất cứ việc gì, thì người ấy hãy hết lòng và trung tín làm theo. Nhưng nếu không có sự kêu gọi riêng, thì con dân Chúa hãy vâng theo mọi sự dạy dỗ chung của Thánh Kinh.
Câu 18, 19: Những người I-sơ-ra-ên hay người ngoại khi tin nhận Chúa thì không cần quan tâm đến việc cắt bì hay không cắt bì. Điều quan trọng là họ giữ các điều răn của Thiên Chúa. Các điều răn của Thiên Chúa bao gồm Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời, Điều Răn Mới của Đức Chúa Jesus và Điều Răn Nên Thánh của Đức Thánh Linh.
Câu 20: Ngoài việc con dân Chúa đã đáp ứng sự kêu gọi chung của Đức Chúa Trời trong việc ăn năn tội và tin nhận Tin Lành, thì Đức Chúa Trời có những sự kêu gọi riêng cho họ vào trong những chức vụ, linh vụ... trong Hội Thánh. Phao-lô khuyên con dân Chúa hãy ở lại trong sự được kêu gọi bao gồm sự kêu gọi chung và sự kêu gọi riêng. Ở lại trong tiếng kêu gọi chung là con dân Chúa hãy luôn sống nếp sống mới trong Chúa để là muối của đất, ánh sáng của thế gian và làm tôn vinh danh Chúa. Ở lại trong sự kêu gọi riêng con dân Chúa nhận lãnh những chức vụ, linh vụ… thì hãy bền lòng, trung tín và gắng sức làm tròn bổn phận.
Câu 21, 22: Khi Chúa kêu gọi con dân Ngài trong địa vị đang làm nô lệ thì chớ lo lắng mình phải sống như thế nào trong địa vị nô lệ. Một người như vậy cứ làm hết bổn phận của mình đối với Chúa và với chủ. Đến khi được tự do, thì đừng sống đời nô lệ.
Người nô lệ tin Chúa thì được Chúa giải cứu khỏi nô lệ cho tội lỗi nên được tự do trong Chúa. Còn những người không phải là nô lệ thì khi tin Chúa họ trở thành nô lệ của Chúa, tức là sống cho Chúa.
Câu 23: Chính Đấng Christ, là Thiên Chúa trở nên loài người đã chịu chết để cứu chuộc chúng ta ra khỏi hậu quả tội lỗi và quyền lực của tội lỗi. Vì thế những người nô lệ chớ gì mãi trong sự làm nô lệ cho chủ, nếu có cơ hội được tự do; những người tự do chớ bị bắt phục theo những sự dạy dỗ không đúng Lời Chúa của loài người.
Câu 24: Phao-lô một lần nữa lặp lại lời khuyên trong câu 20 nhấn mạnh tầm quan trọng con dân Chúa cần sống theo tiếng Chúa kêu gọi. Nhưng câu 24 có thêm “với Đức Chúa Trời”. Con hiểu con dân Chúa đáp ứng theo tiếng kêu gọi của Đức Chúa Trời thì Ngài luôn hiện diện.
Cảm tạ ơn Cha cho con có sự hiểu qua phân đoạn Thánh Kinh này. Nguyện Cha ban ơn giúp con luôn trung tín sống theo tiếng gọi của Ngài dành cho con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Vũ Triệu Hùng
07/05/2023