Nguyễn Thị Thùy Linh: I Cô-rinh-tô 12:12-31 Sự Hiệp Một của Hội Thánh
Kính thưa Cha kính yêu của con. Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con thêm cơ hội nữa để con được suy ngẫm Lời của Ngài. Nguyện Lời Ngài là thức ăn thuộc linh bổ dưỡng cho linh hồn con, làm tươi mát linh hồn con. Nguyện Lời Ngài an ủi, khích lệ, nhắc nhở con mỗi khi con suy ngẫm Lời Ngài. Con cảm tạ ơn Cha.
12 Tuy nhiên, như thân là một mà có nhiều chi thể, nhưng hết thảy các chi thể của một thân dù là nhiều, chỉ là một thân; Đấng Christ cũng vậy.
13 Bởi vì chúng ta, hoặc người Do-thái, hoặc người Hy-lạp, hoặc nô lệ, hoặc tự chủ, đều đã trong một linh, chịu báp-tem vào trong một thân; và hết thảy được uống trong một linh.
14 Thân chẳng phải một chi thể, mà là nhiều chi thể.
15 Nếu chân nói: Vì ta chẳng phải là tay, ta không thuộc về thân. Thì có phải bởi đó nó không thuộc về thân?
16 Và nếu lỗ tai nói: Vì ta chẳng phải là mắt, ta không thuộc về thân. Thì có phải bởi đó nó không thuộc về thân?
17 Nếu toàn thân đều là mắt thì sự nghe ở đâu? Nếu toàn thân đều là tai thì sự ngửi ở đâu?
18 Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể, mỗi một chúng trong thân thể, theo Ngài muốn.
19 Nếu hết thảy chúng là một chi thể thì thân ở đâu?
20 Vậy nên, có nhiều chi thể nhưng chỉ có một thân.
21 Mắt không thể nói với bàn tay rằng: Ta chẳng cần ngươi. Đầu cũng chẳng thể nói với bàn chân: Ta chẳng cần ngươi.
22 Trái lại, hơn thế nữa, các chi thể của thân xem là yếu đuối lại là cần thiết.
23 Các chi thể nào của thân mà chúng ta nghĩ là kém tôn trọng, thì chúng ta đặt sự tôn trọng trên chúng càng hơn; các chi thể nào của chúng ta chẳng đẹp, thì có sự trau giồi càng hơn.
24 Vì các chi thể đẹp của chúng ta thì không cần sự trau giồi. Nhưng Đức Chúa Trời đã liên kết thân của chúng ta, ban sự tôn trọng càng hơn cho chi thể nào thiếu kém,
25 để cho không có sự phân rẽ trong thân, nhưng các chi thể cùng chăm sóc lẫn nhau.
26 Và, nếu một chi thể đau đớn thì hết thảy các chi thể cùng đau đớn; nếu một chi thể được tôn trọng thì hết thảy các chi thể cùng vui mừng.
27 Các anh chị em là thân của Đấng Christ, và là các chi thể của từng phần.
28 Thực tế, Đức Chúa Trời đã lập trong Hội Thánh: thứ nhất là những sứ đồ; thứ nhì là những tiên tri; thứ ba là những người dạy; kế đến là những người làm phép lạ; rồi những người có ân tứ chữa lành các tật bệnh; những người cứu giúp; những người cai quản, những người nói các nhánh của các ngôn ngữ.
29 Có phải hết thảy là những sứ đồ? Có phải hết thảy là những tiên tri? Có phải hết thảy là những người dạy? Có phải hết thảy là những người làm phép lạ?
30 Có phải hết thảy có ân tứ chữa lành các tật bệnh? Có phải hết thảy nói các ngôn ngữ? Có phải hết thảy thông giải các ngôn ngữ?
31 Hãy khao khát các ân tứ có ích hơn hết! Bây giờ, tôi sẽ chỉ cho các anh chị em con đường tuyệt vời.
Thưa Cha, con xin trình bày sự hiểu của con trong đoạn Thánh Kinh hôm nay như sau:
12 Tuy nhiên, như thân là một mà có nhiều chi thể, nhưng hết thảy các chi thể của một thân dù là nhiều, chỉ là một thân; Đấng Christ cũng vậy.
Con hiểu câu 12, Phao-lô dùng thân thể của một người để dạy dỗ và dẫn chứng về sự hiệp một của Hội Thánh và sự Hội Thánh hiệp một với Đấng Christ. Con hiểu thân là Đấng Christ, chi thể là mỗi một người trong Hội Thánh. Các chi thể được dính liền với thân và được nuôi dưỡng bởi thân. Cho dù một Hội Thánh có nhiều người hay ít người thì cũng cùng một thân là Đấng Christ.
13 Bởi vì chúng ta, hoặc người Do-thái, hoặc người Hy-lạp, hoặc nô lệ, hoặc tự chủ, đều đã trong một linh, chịu báp-tem vào trong một thân; và hết thảy được uống trong một linh.
Con hiểu câu 13, cho dù người Do-thái hay người Hy-lạp hoặc nô lệ hoặc tự chủ thì mỗi người đều bình đẳng như nhau. Dân bản gốc hay dân ngoại, hay nghèo hay giàu đều bình đẳng như nhau, cần nhau và thành phần nào cũng quan trọng cả. Trong một linh con hiểu được đó là mỗi chi thể đều ở trong linh thiêng liêng là Thiên Chúa, chịu báp-tem vào trong một thân là thân của Đấng Christ và uống trong một linh là nhận lấy sự sống đời đời trong một ân điển của Đấng Christ.
14 Thân chẳng phải một chi thể, mà là nhiều chi thể.
15 Nếu chân nói: Vì ta chẳng phải là tay, ta không thuộc về thân. Thì có phải bởi đó nó không thuộc về thân?
16 Và nếu lỗ tai nói: Vì ta chẳng phải là mắt, ta không thuộc về thân. Thì có phải bởi đó nó không thuộc về thân?
17 Nếu toàn thân đều là mắt thì sự nghe ở đâu? Nếu toàn thân đều là tai thì sự ngửi ở đâu?
Con hiểu từ câu 14 đến câu 17 rằng: Mỗi chi thể đều có giá trị như nhau và không thể thiếu nhau. Không có chuyện chỉ cần chi thể này mà không cần chi thể kia hoặc chi thể kia gắng trong thân chỉ là vô ích hay vô dụng. Mà dù là một chi thể nhỏ nhất cũng có giá trị ích lợi cho thân.
18 Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể, mỗi một chúng trong thân thể, theo Ngài muốn.
19 Nếu hết thảy chúng là một chi thể thì thân ở đâu?
20 Vậy nên, có nhiều chi thể nhưng chỉ có một thân.
21 Mắt không thể nói với bàn tay rằng: Ta chẳng cần ngươi. Đầu cũng chẳng thể nói với bàn chân: Ta chẳng cần ngươi.
22 Trái lại, hơn thế nữa, các chi thể của thân xem là yếu đuối lại là cần thiết.
Con hiểu từ câu 18 đến câu 22 rằng: Mỗi một chi thể có nghĩa là mỗi một người trong Hội Thánh được Đức Chúa Trời sắp đặt và ban ân tứ cho người đó. Dù là ơn nào, ân tứ nào thì cũng chỉ có cùng một thân là Đấng Christ. Hình ảnh mỗi chi thể của con người như đầu, tai, chân, mắt, mỗi chi thể đều có lợi ích khác nhau và giúp ích cho thân. Mắt có chức năng để nhìn, tai để nghe, chân để đi... Cũng vậy trong Hội Thánh mỗi người có ân tứ khác nhau để hỗ trợ cho nhau, không ai là dư thừa hay không cần thiết. Điều này con thấy đúng là bởi vì mỗi khi con bị đau ở bộ phận nào trong thân thể thì con không thấy chỗ nào đau là dễ chịu hơn chỗ nào. Chỗ nào cũng đau theo kiểu khác nhau. Nên con hiểu được rằng tất cả các chi thể đều quan trọng và đều cần có nhau, liên kết với nhau chặt chẽ.
23 Các chi thể nào của thân mà chúng ta nghĩ là kém tôn trọng, thì chúng ta đặt sự tôn trọng trên chúng càng hơn; các chi thể nào của chúng ta chẳng đẹp, thì có sự trau giồi càng hơn.
24 Vì các chi thể đẹp của chúng ta thì không cần sự trau giồi. Nhưng Đức Chúa Trời đã liên kết thân của chúng ta, ban sự tôn trọng càng hơn cho chi thể nào thiếu kém,
25 để cho không có sự phân rẽ trong thân, nhưng các chi thể cùng chăm sóc lẫn nhau.
Con hiểu từ câu 23 đến 25 rằng: Các chi thể trong Hội Thánh cần hiệp một và chăm sóc cho nhau. Chi thể nào chúng ta thấy còn yếu đuối, nếp sống chưa đẹp thì chúng ta càng phải giúp cho họ trở nên đẹp và mỗi ngày càng tốt lên. Sự hiệp một là cùng nhau đi lên, cùng nhau phát triển. Những chi thể đã có nếp sống đẹp rồi thì người ấy không cần phải trau giồi nữa nhưng Đức Chúa Trời liên kết lại hết và ban sự tôn trọng cho người yếu kém, để không ai có sự lên mình kiêu ngạo hay xem thường người khác. Mà ngược lại mỗi chi thể đều yêu thương nhau, nâng đỡ nhau, chăm sóc nhau, bảo ban nhau để cùng nhau giúp nhau đạt được vị trí trên thiên đàng.
26 Và, nếu một chi thể đau đớn thì hết thảy các chi thể cùng đau đớn; nếu một chi thể được tôn trọng thì hết thảy các chi thể cùng vui mừng.
27 Các anh chị em là thân của Đấng Christ, và là các chi thể của từng phần.
Con hiểu câu 26 và 27 rằng: Khi các chi thể trong Hội Thánh đã có sự hiệp một với nhau thì những sự xảy đến cho người này sẽ có sự ảnh hưởng đến người kia. Không phải thân ai nấy lo mà là sự liên kết chung với nhau. Đau đớn cùng chịu, vui cùng chia sẻ. Con hiểu không phải cùng chịu đau đớn là khi anh chị em của mình bị tai nạn thì mình cũng phải bị tai nạn để cùng chịu đau. Mà mình cùng chia sẻ nỗi đau đó bằng cách cầu thay, tiếp trợ, giúp đỡ khi cần thiết. Khi người anh chị em mình có nan đề về tinh thần thì mình cùng chia sẻ nỗi buồn, an ủi, khích lệ cầu thay cho họ. Còn anh chị em nào được khen ngợi, được tôn cao thì tất cả đều cùng nhau vui mừng và vui cho người ấy. Ví dụ như khi có anh chị em được ơn trong sự chia sẻ Lời Chúa, hát hay, nấu ăn giỏi... nếp sống làm sáng danh Chúa thì mình cùng vui mừng và khích lệ nhau càng hơn, chứ không phải đem lòng ganh tị với họ. Vì tất cả cùng nhận sự sống từ thân là Đấng Christ cùng một nguồn sống thì tất cả cùng là mỗi chi thể để hỗ trợ cho nhau.
28 Thực tế, Đức Chúa Trời đã lập trong Hội Thánh: thứ nhất là những sứ đồ; thứ nhì là những tiên tri; thứ ba là những người dạy; kế đến là những người làm phép lạ; rồi những người có ân tứ chữa lành các tật bệnh; những người cứu giúp; những người cai quản, những người nói các nhánh của các ngôn ngữ.
29 Có phải hết thảy là những sứ đồ? Có phải hết thảy là những tiên tri? Có phải hết thảy là những người dạy? Có phải hết thảy là những người làm phép lạ?
30 Có phải hết thảy có ân tứ chữa lành các tật bệnh? Có phải hết thảy nói các ngôn ngữ? Có phải hết thảy thông giải các ngôn ngữ?
31 Hãy khao khát các ân tứ có ích hơn hết! Bây giờ, tôi sẽ chỉ cho các anh chị em con đường tuyệt vời.
Con hiểu câu 28 đến câu 31 rằng: Mỗi chi thể trong Hội Thánh được Đức Chúa Trời ban ơn và sắp xếp. Ngài có trật tự và mỗi người có ân tứ riêng và làm lợi ra và giúp đỡ lẫn nhau. Vậy nên chúng con cần khao khát được Chúa ban cho các ân tứ để được hầu việc Chúa và cùng hiệp một với Hội Thánh, xây dựng Hội Thánh.
Thưa Cha! Qua phân đoạn Thánh Kinh này, con nhận được bài học là:
Trong chúng con ai cũng đều tội lỗi và xấu xa như nhau. Nhưng khi chúng con nhận được ân điển của Thiên Chúa được cùng nhận ơn cứu rỗi của Đấng Christ thì chúng con được tháp vào một thân, thân đó chính là Đấng Christ. Chúng con phải hiệp một với nhau chứ không được phân rẽ hay chê bai nhau. Mỗi người có ân tứ là nhờ sự ban cho của Đức Chúa Trời. Anh chị em nào càng yếu đuối thì chúng con càng phải nâng đỡ, yêu thương và giúp họ đạt được địa vị ở Thiên Đàng. Chúng con phải cùng có một tâm tình san sẻ niềm vui, nỗi buồn với nhau. Cùng vui mừng khi thấy anh em mình được ơn được cao trọng. Có như vậy chúng con càng hiệp làm một và ma quỷ không có cơ hội chia rẽ chúng con.
Thưa Cha, con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con suy ngẫm phân đoạn Thánh Kinh ngày hôm nay. Nguyện xin Cha giúp con biết hạ mình, khiêm nhu, xem người khác là tôn trọng hơn mình. Giúp con biết yêu thương anh chị em mình. Cùng nhau bước về nhà Cha.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thùy Linh
24/05/2023
Nguyễn Thị Thùy Linh: I Cô-rinh-tô 12:12-31 Sự Hiệp Một của Hội Thánh
Kính thưa Cha kính yêu của con. Con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con thêm cơ hội nữa để con được suy ngẫm Lời của Ngài. Nguyện Lời Ngài là thức ăn thuộc linh bổ dưỡng cho linh hồn con, làm tươi mát linh hồn con. Nguyện Lời Ngài an ủi, khích lệ, nhắc nhở con mỗi khi con suy ngẫm Lời Ngài. Con cảm tạ ơn Cha.
12 Tuy nhiên, như thân là một mà có nhiều chi thể, nhưng hết thảy các chi thể của một thân dù là nhiều, chỉ là một thân; Đấng Christ cũng vậy.
13 Bởi vì chúng ta, hoặc người Do-thái, hoặc người Hy-lạp, hoặc nô lệ, hoặc tự chủ, đều đã trong một linh, chịu báp-tem vào trong một thân; và hết thảy được uống trong một linh.
14 Thân chẳng phải một chi thể, mà là nhiều chi thể.
15 Nếu chân nói: Vì ta chẳng phải là tay, ta không thuộc về thân. Thì có phải bởi đó nó không thuộc về thân?
16 Và nếu lỗ tai nói: Vì ta chẳng phải là mắt, ta không thuộc về thân. Thì có phải bởi đó nó không thuộc về thân?
17 Nếu toàn thân đều là mắt thì sự nghe ở đâu? Nếu toàn thân đều là tai thì sự ngửi ở đâu?
18 Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể, mỗi một chúng trong thân thể, theo Ngài muốn.
19 Nếu hết thảy chúng là một chi thể thì thân ở đâu?
20 Vậy nên, có nhiều chi thể nhưng chỉ có một thân.
21 Mắt không thể nói với bàn tay rằng: Ta chẳng cần ngươi. Đầu cũng chẳng thể nói với bàn chân: Ta chẳng cần ngươi.
22 Trái lại, hơn thế nữa, các chi thể của thân xem là yếu đuối lại là cần thiết.
23 Các chi thể nào của thân mà chúng ta nghĩ là kém tôn trọng, thì chúng ta đặt sự tôn trọng trên chúng càng hơn; các chi thể nào của chúng ta chẳng đẹp, thì có sự trau giồi càng hơn.
24 Vì các chi thể đẹp của chúng ta thì không cần sự trau giồi. Nhưng Đức Chúa Trời đã liên kết thân của chúng ta, ban sự tôn trọng càng hơn cho chi thể nào thiếu kém,
25 để cho không có sự phân rẽ trong thân, nhưng các chi thể cùng chăm sóc lẫn nhau.
26 Và, nếu một chi thể đau đớn thì hết thảy các chi thể cùng đau đớn; nếu một chi thể được tôn trọng thì hết thảy các chi thể cùng vui mừng.
27 Các anh chị em là thân của Đấng Christ, và là các chi thể của từng phần.
28 Thực tế, Đức Chúa Trời đã lập trong Hội Thánh: thứ nhất là những sứ đồ; thứ nhì là những tiên tri; thứ ba là những người dạy; kế đến là những người làm phép lạ; rồi những người có ân tứ chữa lành các tật bệnh; những người cứu giúp; những người cai quản, những người nói các nhánh của các ngôn ngữ.
29 Có phải hết thảy là những sứ đồ? Có phải hết thảy là những tiên tri? Có phải hết thảy là những người dạy? Có phải hết thảy là những người làm phép lạ?
30 Có phải hết thảy có ân tứ chữa lành các tật bệnh? Có phải hết thảy nói các ngôn ngữ? Có phải hết thảy thông giải các ngôn ngữ?
31 Hãy khao khát các ân tứ có ích hơn hết! Bây giờ, tôi sẽ chỉ cho các anh chị em con đường tuyệt vời.
Thưa Cha, con xin trình bày sự hiểu của con trong đoạn Thánh Kinh hôm nay như sau:
12 Tuy nhiên, như thân là một mà có nhiều chi thể, nhưng hết thảy các chi thể của một thân dù là nhiều, chỉ là một thân; Đấng Christ cũng vậy.
Con hiểu câu 12, Phao-lô dùng thân thể của một người để dạy dỗ và dẫn chứng về sự hiệp một của Hội Thánh và sự Hội Thánh hiệp một với Đấng Christ. Con hiểu thân là Đấng Christ, chi thể là mỗi một người trong Hội Thánh. Các chi thể được dính liền với thân và được nuôi dưỡng bởi thân. Cho dù một Hội Thánh có nhiều người hay ít người thì cũng cùng một thân là Đấng Christ.
13 Bởi vì chúng ta, hoặc người Do-thái, hoặc người Hy-lạp, hoặc nô lệ, hoặc tự chủ, đều đã trong một linh, chịu báp-tem vào trong một thân; và hết thảy được uống trong một linh.
Con hiểu câu 13, cho dù người Do-thái hay người Hy-lạp hoặc nô lệ hoặc tự chủ thì mỗi người đều bình đẳng như nhau. Dân bản gốc hay dân ngoại, hay nghèo hay giàu đều bình đẳng như nhau, cần nhau và thành phần nào cũng quan trọng cả. Trong một linh con hiểu được đó là mỗi chi thể đều ở trong linh thiêng liêng là Thiên Chúa, chịu báp-tem vào trong một thân là thân của Đấng Christ và uống trong một linh là nhận lấy sự sống đời đời trong một ân điển của Đấng Christ.
14 Thân chẳng phải một chi thể, mà là nhiều chi thể.
15 Nếu chân nói: Vì ta chẳng phải là tay, ta không thuộc về thân. Thì có phải bởi đó nó không thuộc về thân?
16 Và nếu lỗ tai nói: Vì ta chẳng phải là mắt, ta không thuộc về thân. Thì có phải bởi đó nó không thuộc về thân?
17 Nếu toàn thân đều là mắt thì sự nghe ở đâu? Nếu toàn thân đều là tai thì sự ngửi ở đâu?
Con hiểu từ câu 14 đến câu 17 rằng: Mỗi chi thể đều có giá trị như nhau và không thể thiếu nhau. Không có chuyện chỉ cần chi thể này mà không cần chi thể kia hoặc chi thể kia gắng trong thân chỉ là vô ích hay vô dụng. Mà dù là một chi thể nhỏ nhất cũng có giá trị ích lợi cho thân.
18 Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể, mỗi một chúng trong thân thể, theo Ngài muốn.
19 Nếu hết thảy chúng là một chi thể thì thân ở đâu?
20 Vậy nên, có nhiều chi thể nhưng chỉ có một thân.
21 Mắt không thể nói với bàn tay rằng: Ta chẳng cần ngươi. Đầu cũng chẳng thể nói với bàn chân: Ta chẳng cần ngươi.
22 Trái lại, hơn thế nữa, các chi thể của thân xem là yếu đuối lại là cần thiết.
Con hiểu từ câu 18 đến câu 22 rằng: Mỗi một chi thể có nghĩa là mỗi một người trong Hội Thánh được Đức Chúa Trời sắp đặt và ban ân tứ cho người đó. Dù là ơn nào, ân tứ nào thì cũng chỉ có cùng một thân là Đấng Christ. Hình ảnh mỗi chi thể của con người như đầu, tai, chân, mắt, mỗi chi thể đều có lợi ích khác nhau và giúp ích cho thân. Mắt có chức năng để nhìn, tai để nghe, chân để đi... Cũng vậy trong Hội Thánh mỗi người có ân tứ khác nhau để hỗ trợ cho nhau, không ai là dư thừa hay không cần thiết. Điều này con thấy đúng là bởi vì mỗi khi con bị đau ở bộ phận nào trong thân thể thì con không thấy chỗ nào đau là dễ chịu hơn chỗ nào. Chỗ nào cũng đau theo kiểu khác nhau. Nên con hiểu được rằng tất cả các chi thể đều quan trọng và đều cần có nhau, liên kết với nhau chặt chẽ.
23 Các chi thể nào của thân mà chúng ta nghĩ là kém tôn trọng, thì chúng ta đặt sự tôn trọng trên chúng càng hơn; các chi thể nào của chúng ta chẳng đẹp, thì có sự trau giồi càng hơn.
24 Vì các chi thể đẹp của chúng ta thì không cần sự trau giồi. Nhưng Đức Chúa Trời đã liên kết thân của chúng ta, ban sự tôn trọng càng hơn cho chi thể nào thiếu kém,
25 để cho không có sự phân rẽ trong thân, nhưng các chi thể cùng chăm sóc lẫn nhau.
Con hiểu từ câu 23 đến 25 rằng: Các chi thể trong Hội Thánh cần hiệp một và chăm sóc cho nhau. Chi thể nào chúng ta thấy còn yếu đuối, nếp sống chưa đẹp thì chúng ta càng phải giúp cho họ trở nên đẹp và mỗi ngày càng tốt lên. Sự hiệp một là cùng nhau đi lên, cùng nhau phát triển. Những chi thể đã có nếp sống đẹp rồi thì người ấy không cần phải trau giồi nữa nhưng Đức Chúa Trời liên kết lại hết và ban sự tôn trọng cho người yếu kém, để không ai có sự lên mình kiêu ngạo hay xem thường người khác. Mà ngược lại mỗi chi thể đều yêu thương nhau, nâng đỡ nhau, chăm sóc nhau, bảo ban nhau để cùng nhau giúp nhau đạt được vị trí trên thiên đàng.
26 Và, nếu một chi thể đau đớn thì hết thảy các chi thể cùng đau đớn; nếu một chi thể được tôn trọng thì hết thảy các chi thể cùng vui mừng.
27 Các anh chị em là thân của Đấng Christ, và là các chi thể của từng phần.
Con hiểu câu 26 và 27 rằng: Khi các chi thể trong Hội Thánh đã có sự hiệp một với nhau thì những sự xảy đến cho người này sẽ có sự ảnh hưởng đến người kia. Không phải thân ai nấy lo mà là sự liên kết chung với nhau. Đau đớn cùng chịu, vui cùng chia sẻ. Con hiểu không phải cùng chịu đau đớn là khi anh chị em của mình bị tai nạn thì mình cũng phải bị tai nạn để cùng chịu đau. Mà mình cùng chia sẻ nỗi đau đó bằng cách cầu thay, tiếp trợ, giúp đỡ khi cần thiết. Khi người anh chị em mình có nan đề về tinh thần thì mình cùng chia sẻ nỗi buồn, an ủi, khích lệ cầu thay cho họ. Còn anh chị em nào được khen ngợi, được tôn cao thì tất cả đều cùng nhau vui mừng và vui cho người ấy. Ví dụ như khi có anh chị em được ơn trong sự chia sẻ Lời Chúa, hát hay, nấu ăn giỏi... nếp sống làm sáng danh Chúa thì mình cùng vui mừng và khích lệ nhau càng hơn, chứ không phải đem lòng ganh tị với họ. Vì tất cả cùng nhận sự sống từ thân là Đấng Christ cùng một nguồn sống thì tất cả cùng là mỗi chi thể để hỗ trợ cho nhau.
28 Thực tế, Đức Chúa Trời đã lập trong Hội Thánh: thứ nhất là những sứ đồ; thứ nhì là những tiên tri; thứ ba là những người dạy; kế đến là những người làm phép lạ; rồi những người có ân tứ chữa lành các tật bệnh; những người cứu giúp; những người cai quản, những người nói các nhánh của các ngôn ngữ.
29 Có phải hết thảy là những sứ đồ? Có phải hết thảy là những tiên tri? Có phải hết thảy là những người dạy? Có phải hết thảy là những người làm phép lạ?
30 Có phải hết thảy có ân tứ chữa lành các tật bệnh? Có phải hết thảy nói các ngôn ngữ? Có phải hết thảy thông giải các ngôn ngữ?
31 Hãy khao khát các ân tứ có ích hơn hết! Bây giờ, tôi sẽ chỉ cho các anh chị em con đường tuyệt vời.
Con hiểu câu 28 đến câu 31 rằng: Mỗi chi thể trong Hội Thánh được Đức Chúa Trời ban ơn và sắp xếp. Ngài có trật tự và mỗi người có ân tứ riêng và làm lợi ra và giúp đỡ lẫn nhau. Vậy nên chúng con cần khao khát được Chúa ban cho các ân tứ để được hầu việc Chúa và cùng hiệp một với Hội Thánh, xây dựng Hội Thánh.
Thưa Cha! Qua phân đoạn Thánh Kinh này, con nhận được bài học là:
Trong chúng con ai cũng đều tội lỗi và xấu xa như nhau. Nhưng khi chúng con nhận được ân điển của Thiên Chúa được cùng nhận ơn cứu rỗi của Đấng Christ thì chúng con được tháp vào một thân, thân đó chính là Đấng Christ. Chúng con phải hiệp một với nhau chứ không được phân rẽ hay chê bai nhau. Mỗi người có ân tứ là nhờ sự ban cho của Đức Chúa Trời. Anh chị em nào càng yếu đuối thì chúng con càng phải nâng đỡ, yêu thương và giúp họ đạt được địa vị ở Thiên Đàng. Chúng con phải cùng có một tâm tình san sẻ niềm vui, nỗi buồn với nhau. Cùng vui mừng khi thấy anh em mình được ơn được cao trọng. Có như vậy chúng con càng hiệp làm một và ma quỷ không có cơ hội chia rẽ chúng con.
Thưa Cha, con cảm tạ ơn Cha đã ban cho con suy ngẫm phân đoạn Thánh Kinh ngày hôm nay. Nguyện xin Cha giúp con biết hạ mình, khiêm nhu, xem người khác là tôn trọng hơn mình. Giúp con biết yêu thương anh chị em mình. Cùng nhau bước về nhà Cha.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thùy Linh
24/05/2023