Nguyễn Thị Thùy Linh: II Cô-rinh-tô 7:8-16 Nỗi Buồn Theo Ý Chúa
Kính thưa Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con dâng lời tôn vinh chúc tụng danh thánh của Ngài. Ngài là Thiên Chúa của con, là Đấng Tạo Hóa, Ngài đã tạo dựng nên con. Ngài biết rõ ý tưởng của con. Ngài biết các đường lối của con. Cảm tạ ơn sự từ ái của Ngài trên đời sống của con. Con nguyện chỉ yêu và kính sợ một mình Ngài.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Thưa Cha, con xin trình bày sự hiểu của con về phân đoạn Thánh Kinh hôm nay.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
Con hiểu câu 8 rằng: Phao-lô cho biết ông đã không hối tiếc về bức thư ông đã gửi cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Nội dung trong lá thư là những lời quở trách cũng như những lời thẳng thắn của ông về những người phạm tội. Có thể những lời thẳng thắn, chân thật đó của ông, nó sẽ khiến cho người đọc không vui. Nhưng Phao-lô đã không hối tiếc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
Con hiểu câu 9 rằng: Phao-lô đã vui mừng vì biết rằng qua lá thư đó của ông mà con dân Chúa tại Cô-rinh-tô buồn rầu, không phải vì Phao-lô làm cho họ bị buồn rầu mà là những lời thẳng thắn ấy khiến cho họ buồn rầu trong sự hối cải. Phao-lô cho biết sự buồn rầu đó của họ là sự buồn rầu theo ý Chúa. Sự buồn rầu đó dẫn đến sự ăn năn. Khi ăn năn thì họ được phục hòa, được tha thứ nên cho dù là vì lá thư của Phao-lô khiến họ có buồn rầu thì cũng không bị thiệt hại gì cho họ.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
Con hiểu câu 10 rằng: Sự buồn rầu theo ý Chúa là sự buồn rầu dẫn đến sự hối cải, khiến cho người buồn rầu vì những tội lỗi của mình, ăn năn thì được sự cứu rỗi. Sự buồn rầu ấy là sự buồn rầu đáng phải có, không hối tiếc, nói cách khác thà có sự buồn rầu đó mà dẫn đến sự sống hơn là niềm vui mà đi đến nẻo của sự chết. Con hiểu sự buồn rầu của thế gian là buồn rầu những sự hư không. Thế gian con thấy họ chỉ buồn rầu khi bị thiệt hại về vật chất, tinh thần, sự buồn rầu đó không khiến họ được cứu rỗi mà chỉ khiến họ bị tuyệt vọng, khốn cùng, có những suy nghĩ tiêu cực. Những sự buồn rầu đó dẫn đến sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Con hiểu câu 11 rằng: Khi con dân Chúa tại Cô-rinh-tô có sự buồn rầu theo ý Chúa thì họ đã sốt sắng qua hành động. Họ đã biết nhận lỗi, biết từ bỏ sự buồn giận, họ có lòng kính sợ Chúa. Họ khao khát, nóng cháy làm lại và làm theo Lời Chúa, theo lời khuyên bảo trong lá thư của Phao-lô, họ cũng thẳng thắn trách phạt những người bội nghịch. Những việc làm đó của họ đã thể hiện sự thật lòng ăn năn của họ, khiến cho họ được Chúa tha thứ, ban cho năng lực để họ tiếp tục làm lại, sửa sai.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
Con hiểu câu 12 và 13 rằng: Phao-lô viết lá thư không phải chủ yếu vì những người phạm tội nhưng cũng vì tất cả con dân Chúa ở Hội Thánh Cô-rinh-tô. Bức thư đó Phao-lô đã viết vì lòng yêu thương, sốt sắng, vì sự lo lắng cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Và qua bức thư đó ông đã được an ủi rất nhiều vì bức thư của ông đã khiến con dân Chúa tại Cô-rinh-tô có sự buồn rầu dẫn đến sự cải hối. Và điều khiến cho Phao-lô vui mừng càng hơn khi thấy họ đã đối đãi với Tít với tấm lòng nhiệt thành, yêu thương, tôn trọng. Nên trong suốt thời gian ở đó Tít đã rất vui thỏa, bình an.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Con hiểu câu 14 rằng: Phao-lô đã từng khoe về con dân Chúa tại Cô-rinh-tô với Tít là những lời làm chứng tốt về họ với Tít, vậy nên khi Tít ở đó đã được đối đãi rất tốt thì Phao-lô đã rất vui và không bị hổ thẹn vì những lời chứng tốt của mình với Tít.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Con hiểu câu 15 và 16 rằng: Tít đã rất vui mừng, phước hạnh và tràn ngập sự thương cảm đối với con dân Chúa tại Cô-rinh-tô mỗi khi ông nhớ lại những điều mà họ đã làm cho ông. Nhưng sự đối xử đó đã khiến cho Tít thật an lòng mà làm thành chức vụ của mình. Ông cũng rất vui khi con dân Chúa sống theo Lời Chúa và biết cải hối, biết vâng phục. Họ đã không vì Tít là người trẻ tuổi mà khinh khi hay đối xử lạnh nhạt nhưng ngược lại họ đã tiếp đón Tít với lòng vâng phục và kính sợ. Bởi Tít tuy trẻ tuổi nhưng cũng là một sứ đồ, bạn cùng làm việc với Phao-lô. Vậy nên Phao-lô qua những lời tường thuật của Tít mà ông đã thấy vui mừng, được an ủi. Họ đã làm cho Phao-lô có thêm lòng tin cậy nơi họ càng hơn.
Thưa Cha, phân đoạn Thánh Kinh trên đây là những lời của Phao-lô đối với con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, qua những lời của ông, con thấy rõ sự vui mừng của ông về sự con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã buồn rầu biết cải hối, họ cũng đã tiếp đón Tít cách rất tốt mà khiến cho Tít vui thỏa, Phao-lô cũng hài lòng.
Con hiểu được rằng khi một người thật sự buồn rầu cho sự phạm tội, khi họ cải hối sửa sai thì hành động của họ sẽ thể hiện bằng sự hiểu biết của con người mới trong Chúa. Họ được Chúa ban ơn, soi dẫn. Con hiểu được sự thật lòng cải hối thì sẽ nhận biết qua hành động của người ấy.
Con cũng hiểu được rằng sự buồn rầu theo ý Chúa là đáng phải có, nên có và cần có. Không thiệt hại một chút nào. Bởi vì có sự buồn rầu đó người ta mới biết ăn năn, sự ăn năn dẫn đến sự sống. Những lúc con vô tình vi phạm hay vài thiếu hiểu biết con đã rất buồn, con ước gì nếu thời gian có thể quay trở lại thì con sẽ không làm như thế. Nhưng con cảm tạ Chúa đã cho con biết buồn rầu để con biết ăn năn, biết sợ tội và muốn từ bỏ nó. Nếu theo Chúa mà không biết buồn rầu kể cả khi phạm tội hay có sự phạm tội trong Hội Thánh thì thật là nguy hiểm. Nỗi buồn theo ý Chúa mang lại sự ích lại cho con. Còn nỗi buồn theo thế gian chỉ làm con hao mòn tinh thần lẫn thể xác, làm cho con suy nghĩ tiêu cực, mất phương hướng, làm ra chuyện không nên nó không giúp con biết ăn năn cải hối, tội con vẫn còn nguyên dẫn con đến sự chết. Mỗi khi con nghe một bài nhạc đời tâm trạng con trùng xuống. Vì lời đó chỉ mang tính than trách, hận đời, buồn rầu vì bị phụ bạc, bất công, chia ly... nó làm cho tâm trạng con buồn bã. Những sự buồn rầu theo thế gian nó không giúp con đến được Thiên Đàng.
Thưa Cha, con rút ra được bài học qua phân đoạn Thánh Kinh này đó là:
- Sự buồn rầu theo ý Chúa là điều tốt, cần nên có đối với một người đi theo Chúa.
- Con phải có nếp sống như thế nào để được người khác làm chứng tốt về con.
- Con phải sống như thế nào để người đến thăm con họ được bình an, vui thỏa khi ra đi, và mỗi khi nhớ đến con họ được vui mừng.
- Con phải có nếp sống như thế nào để anh chị em cùng Cha tin cậy con, vui mừng và được an ủi vì con.
Con tin rằng đó là nếp sống mà Chúa muốn, vì nếp sống ấy Chúa đẹp lòng và chiếu ra vinh quang của Chúa.
Con cảm tạ ơn Cha đã giúp con suy ngẫm được phân đoạn Thánh Kinh hôm nay. Kính xin Chúa giúp con luôn ghi nhớ Lời Ngài. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thùy Linh
11/07/2023
Nguyễn Thị Thùy Linh: II Cô-rinh-tô 7:8-16 Nỗi Buồn Theo Ý Chúa
Kính thưa Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con dâng lời tôn vinh chúc tụng danh thánh của Ngài. Ngài là Thiên Chúa của con, là Đấng Tạo Hóa, Ngài đã tạo dựng nên con. Ngài biết rõ ý tưởng của con. Ngài biết các đường lối của con. Cảm tạ ơn sự từ ái của Ngài trên đời sống của con. Con nguyện chỉ yêu và kính sợ một mình Ngài.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Thưa Cha, con xin trình bày sự hiểu của con về phân đoạn Thánh Kinh hôm nay.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
Con hiểu câu 8 rằng: Phao-lô cho biết ông đã không hối tiếc về bức thư ông đã gửi cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Nội dung trong lá thư là những lời quở trách cũng như những lời thẳng thắn của ông về những người phạm tội. Có thể những lời thẳng thắn, chân thật đó của ông, nó sẽ khiến cho người đọc không vui. Nhưng Phao-lô đã không hối tiếc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
Con hiểu câu 9 rằng: Phao-lô đã vui mừng vì biết rằng qua lá thư đó của ông mà con dân Chúa tại Cô-rinh-tô buồn rầu, không phải vì Phao-lô làm cho họ bị buồn rầu mà là những lời thẳng thắn ấy khiến cho họ buồn rầu trong sự hối cải. Phao-lô cho biết sự buồn rầu đó của họ là sự buồn rầu theo ý Chúa. Sự buồn rầu đó dẫn đến sự ăn năn. Khi ăn năn thì họ được phục hòa, được tha thứ nên cho dù là vì lá thư của Phao-lô khiến họ có buồn rầu thì cũng không bị thiệt hại gì cho họ.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
Con hiểu câu 10 rằng: Sự buồn rầu theo ý Chúa là sự buồn rầu dẫn đến sự hối cải, khiến cho người buồn rầu vì những tội lỗi của mình, ăn năn thì được sự cứu rỗi. Sự buồn rầu ấy là sự buồn rầu đáng phải có, không hối tiếc, nói cách khác thà có sự buồn rầu đó mà dẫn đến sự sống hơn là niềm vui mà đi đến nẻo của sự chết. Con hiểu sự buồn rầu của thế gian là buồn rầu những sự hư không. Thế gian con thấy họ chỉ buồn rầu khi bị thiệt hại về vật chất, tinh thần, sự buồn rầu đó không khiến họ được cứu rỗi mà chỉ khiến họ bị tuyệt vọng, khốn cùng, có những suy nghĩ tiêu cực. Những sự buồn rầu đó dẫn đến sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Con hiểu câu 11 rằng: Khi con dân Chúa tại Cô-rinh-tô có sự buồn rầu theo ý Chúa thì họ đã sốt sắng qua hành động. Họ đã biết nhận lỗi, biết từ bỏ sự buồn giận, họ có lòng kính sợ Chúa. Họ khao khát, nóng cháy làm lại và làm theo Lời Chúa, theo lời khuyên bảo trong lá thư của Phao-lô, họ cũng thẳng thắn trách phạt những người bội nghịch. Những việc làm đó của họ đã thể hiện sự thật lòng ăn năn của họ, khiến cho họ được Chúa tha thứ, ban cho năng lực để họ tiếp tục làm lại, sửa sai.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
Con hiểu câu 12 và 13 rằng: Phao-lô viết lá thư không phải chủ yếu vì những người phạm tội nhưng cũng vì tất cả con dân Chúa ở Hội Thánh Cô-rinh-tô. Bức thư đó Phao-lô đã viết vì lòng yêu thương, sốt sắng, vì sự lo lắng cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Và qua bức thư đó ông đã được an ủi rất nhiều vì bức thư của ông đã khiến con dân Chúa tại Cô-rinh-tô có sự buồn rầu dẫn đến sự cải hối. Và điều khiến cho Phao-lô vui mừng càng hơn khi thấy họ đã đối đãi với Tít với tấm lòng nhiệt thành, yêu thương, tôn trọng. Nên trong suốt thời gian ở đó Tít đã rất vui thỏa, bình an.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Con hiểu câu 14 rằng: Phao-lô đã từng khoe về con dân Chúa tại Cô-rinh-tô với Tít là những lời làm chứng tốt về họ với Tít, vậy nên khi Tít ở đó đã được đối đãi rất tốt thì Phao-lô đã rất vui và không bị hổ thẹn vì những lời chứng tốt của mình với Tít.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Con hiểu câu 15 và 16 rằng: Tít đã rất vui mừng, phước hạnh và tràn ngập sự thương cảm đối với con dân Chúa tại Cô-rinh-tô mỗi khi ông nhớ lại những điều mà họ đã làm cho ông. Nhưng sự đối xử đó đã khiến cho Tít thật an lòng mà làm thành chức vụ của mình. Ông cũng rất vui khi con dân Chúa sống theo Lời Chúa và biết cải hối, biết vâng phục. Họ đã không vì Tít là người trẻ tuổi mà khinh khi hay đối xử lạnh nhạt nhưng ngược lại họ đã tiếp đón Tít với lòng vâng phục và kính sợ. Bởi Tít tuy trẻ tuổi nhưng cũng là một sứ đồ, bạn cùng làm việc với Phao-lô. Vậy nên Phao-lô qua những lời tường thuật của Tít mà ông đã thấy vui mừng, được an ủi. Họ đã làm cho Phao-lô có thêm lòng tin cậy nơi họ càng hơn.
Thưa Cha, phân đoạn Thánh Kinh trên đây là những lời của Phao-lô đối với con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, qua những lời của ông, con thấy rõ sự vui mừng của ông về sự con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã buồn rầu biết cải hối, họ cũng đã tiếp đón Tít cách rất tốt mà khiến cho Tít vui thỏa, Phao-lô cũng hài lòng.
Con hiểu được rằng khi một người thật sự buồn rầu cho sự phạm tội, khi họ cải hối sửa sai thì hành động của họ sẽ thể hiện bằng sự hiểu biết của con người mới trong Chúa. Họ được Chúa ban ơn, soi dẫn. Con hiểu được sự thật lòng cải hối thì sẽ nhận biết qua hành động của người ấy.
Con cũng hiểu được rằng sự buồn rầu theo ý Chúa là đáng phải có, nên có và cần có. Không thiệt hại một chút nào. Bởi vì có sự buồn rầu đó người ta mới biết ăn năn, sự ăn năn dẫn đến sự sống. Những lúc con vô tình vi phạm hay vài thiếu hiểu biết con đã rất buồn, con ước gì nếu thời gian có thể quay trở lại thì con sẽ không làm như thế. Nhưng con cảm tạ Chúa đã cho con biết buồn rầu để con biết ăn năn, biết sợ tội và muốn từ bỏ nó. Nếu theo Chúa mà không biết buồn rầu kể cả khi phạm tội hay có sự phạm tội trong Hội Thánh thì thật là nguy hiểm. Nỗi buồn theo ý Chúa mang lại sự ích lại cho con. Còn nỗi buồn theo thế gian chỉ làm con hao mòn tinh thần lẫn thể xác, làm cho con suy nghĩ tiêu cực, mất phương hướng, làm ra chuyện không nên nó không giúp con biết ăn năn cải hối, tội con vẫn còn nguyên dẫn con đến sự chết. Mỗi khi con nghe một bài nhạc đời tâm trạng con trùng xuống. Vì lời đó chỉ mang tính than trách, hận đời, buồn rầu vì bị phụ bạc, bất công, chia ly... nó làm cho tâm trạng con buồn bã. Những sự buồn rầu theo thế gian nó không giúp con đến được Thiên Đàng.
Thưa Cha, con rút ra được bài học qua phân đoạn Thánh Kinh này đó là:
- Sự buồn rầu theo ý Chúa là điều tốt, cần nên có đối với một người đi theo Chúa.
- Con phải có nếp sống như thế nào để được người khác làm chứng tốt về con.
- Con phải sống như thế nào để người đến thăm con họ được bình an, vui thỏa khi ra đi, và mỗi khi nhớ đến con họ được vui mừng.
- Con phải có nếp sống như thế nào để anh chị em cùng Cha tin cậy con, vui mừng và được an ủi vì con.
Con tin rằng đó là nếp sống mà Chúa muốn, vì nếp sống ấy Chúa đẹp lòng và chiếu ra vinh quang của Chúa.
Con cảm tạ ơn Cha đã giúp con suy ngẫm được phân đoạn Thánh Kinh hôm nay. Kính xin Chúa giúp con luôn ghi nhớ Lời Ngài. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Thị Thùy Linh
11/07/2023