Rô-ma 4:1-12 Áp-ra-ham Được Đức Chúa Trời Xưng Công Chính bởi Đức Tin
1 Vậy thì chúng ta sẽ nói gì? Áp-ra-ham, tổ phụ của chúng ta, đã tìm được gì, theo xác thịt? 2 Nếu Áp-ra-ham đã được xưng công chính bởi những việc làm, thì ông có vinh dự, nhưng không phải vậy trước Đức Chúa Trời. 3 Vì Thánh Kinh đã nói gì? Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, và điều đó được xem là sự công chính cho ông. [Sáng Thế Ký 15:6] 4 Đối với người nào làm việc thì tiền công không xem là ân điển, nhưng xem là nợ. 5 Đối với người chẳng làm việc gì hết, nhưng tin nơi Đấng xưng kẻ không tin kính là công chính, thì đức tin của người ấy được xem là sự công chính cho người ấy. 6 Như Đa-vít cũng nói về cái phước của người mà Đức Chúa Trời xem là sự công chính chẳng bởi việc làm: 7 Phước cho những ai sự phạm pháp của mình được tha thứ, và những ai tội lỗi của mình được che đậy! 8 Phước cho người mà Chúa sẽ chẳng xem là có tội! [Thi Thiên 32:1-2] 9 Vậy, sự phước đó trên người chịu cắt bì hay cũng trên người không chịu cắt bì? Vì chúng ta nói rằng, đức tin được xem là sự công chính cho Áp-ra-ham. 10 Nhưng được xem như thế nào? Khi ông ở trong sự cắt bì hay trong sự không cắt bì? Không trong sự cắt bì nhưng trong sự không cắt bì. 11 Ông đã nhận lấy dấu cắt bì, như dấu ấn của sự công chính bởi đức tin, trong sự không cắt bì, để ông làm cha của hết thảy những ai tin mà không chịu cắt bì, để sự công chính cũng được kể cho họ. 12 Và ông cũng làm cha chịu cắt bì của những ai không những chịu cắt bì mà còn là những người đi theo dấu chân đức tin của tổ phụ chúng ta, Áp-ra-ham, khi ông ở trong sự không cắt bì.
Kính thưa Cha Yêu Thương của con ở trên trời! Con cảm tạ ơn Ngài cho con Lời của Ngài trong Rô-ma 4:1-12. Con xin trình bày sự hiểu của con như sau:
Thư Cha, con hiểu rằng, Áp-ra-ham được xưng là công chính bởi ông tin nơi Đức Chúa Trời. Cuộc đời ông sống đẹp lòng Chúa, luôn thể hiện đức tin nơi Ngài bằng sự vâng lời Ngài. Đỉnh điểm là ông vâng lời Chúa dâng đứa con một yêu dấu của ông là I-sác. Ông không tiếc gì với Chúa, Chúa bảo sao thì ông làm vậy.
Thưa Cha, con hiểu rằng, cuộc đời trước khi tin nhận Chúa ai cũng đầy dãy tội lỗi, nhưng khi chúng con ăn năn tội, tiếp nhận Chúa Jesus làm Cứu Chúa của mình thì Ngài tha thứ cho chúng con, xem chúng con là người công chính trước mặt Ngài.
Thưa Cha, Áp-ra-ham thật được phước lớn vì Chúa chọn ông làm tổ phụ của đức tin không chỉ cho những người chịu cắt bì mà cho những người không chịu cắt bì. Thông qua ông mà Chúa chọn một dân tộc thuộc riêng về Ngài, đó là dân I-sơ-ra-ên và thông qua dân tộc đó mà Ngài hoàn thành chương trình cứu chuộc nhân loại. Bất kể người I-sơ-ra-ên nào chịu cắt bì và sống như Áp-ra-ham sống thì được kể là con cháu của ông. Đối với người ngoại, nếu ai cũng sống hết lòng như Áp-ra-ham thì cũng được kể là con cháu thuộc linh của Áp-ra-ham.
Thưa Cha, con cũng đang tập tành sống như Áp-ra-ham. Con thấy mình còn tệ nhiều lắm so với ông. Con thấy mình có nhiều thiếu sót mà con cần phải thay đổi. Con nguyện xin Ngài tha thứ cho con những điều con con chưa làm sáng danh Ngài, ban cho con một tấm lòng để con có thể sống đẹp lòng Ngài. Thưa Cha, con biết Thiên Chúa yêu con vô cùng, Đức Chúa Trời quan phòng con, Đức Chúa Jesus cùng làm việc với con, Đức Thánh Linh ngự trong con dạy dỗ, cáo trách con. Không khi nào Ngài rời xa con, nhưng con thấy mình thật vô tâm khi bỏ Chúa qua một bên, mà chưa đáp ứng với tình yêu Ngài dành cho con như vậy. Nguyện xin Chúa cho con có thể sống như Áp-ra-ham, để qua con danh Ngài luôn được tôn cao.
Rô-ma 4:1-12 Áp-ra-ham Được Đức Chúa Trời Xưng Công Chính bởi Đức Tin
1 Vậy thì chúng ta sẽ nói gì? Áp-ra-ham, tổ phụ của chúng ta, đã tìm được gì, theo xác thịt?
2 Nếu Áp-ra-ham đã được xưng công chính bởi những việc làm, thì ông có vinh dự, nhưng không phải vậy trước Đức Chúa Trời.
3 Vì Thánh Kinh đã nói gì? Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, và điều đó được xem là sự công chính cho ông. [Sáng Thế Ký 15:6]
4 Đối với người nào làm việc thì tiền công không xem là ân điển, nhưng xem là nợ.
5 Đối với người chẳng làm việc gì hết, nhưng tin nơi Đấng xưng kẻ không tin kính là công chính, thì đức tin của người ấy được xem là sự công chính cho người ấy.
6 Như Đa-vít cũng nói về cái phước của người mà Đức Chúa Trời xem là sự công chính chẳng bởi việc làm:
7 Phước cho những ai sự phạm pháp của mình được tha thứ, và những ai tội lỗi của mình được che đậy!
8 Phước cho người mà Chúa sẽ chẳng xem là có tội! [Thi Thiên 32:1-2]
9 Vậy, sự phước đó trên người chịu cắt bì hay cũng trên người không chịu cắt bì? Vì chúng ta nói rằng, đức tin được xem là sự công chính cho Áp-ra-ham.
10 Nhưng được xem như thế nào? Khi ông ở trong sự cắt bì hay trong sự không cắt bì? Không trong sự cắt bì nhưng trong sự không cắt bì.
11 Ông đã nhận lấy dấu cắt bì, như dấu ấn của sự công chính bởi đức tin, trong sự không cắt bì, để ông làm cha của hết thảy những ai tin mà không chịu cắt bì, để sự công chính cũng được kể cho họ.
12 Và ông cũng làm cha chịu cắt bì của những ai không những chịu cắt bì mà còn là những người đi theo dấu chân đức tin của tổ phụ chúng ta, Áp-ra-ham, khi ông ở trong sự không cắt bì.
Kính thưa Cha Yêu Thương của con ở trên trời! Con cảm tạ ơn Ngài cho con Lời của Ngài trong Rô-ma 4:1-12. Con xin trình bày sự hiểu của con như sau:
Thư Cha, con hiểu rằng, Áp-ra-ham được xưng là công chính bởi ông tin nơi Đức Chúa Trời. Cuộc đời ông sống đẹp lòng Chúa, luôn thể hiện đức tin nơi Ngài bằng sự vâng lời Ngài. Đỉnh điểm là ông vâng lời Chúa dâng đứa con một yêu dấu của ông là I-sác. Ông không tiếc gì với Chúa, Chúa bảo sao thì ông làm vậy.
Thưa Cha, con hiểu rằng, cuộc đời trước khi tin nhận Chúa ai cũng đầy dãy tội lỗi, nhưng khi chúng con ăn năn tội, tiếp nhận Chúa Jesus làm Cứu Chúa của mình thì Ngài tha thứ cho chúng con, xem chúng con là người công chính trước mặt Ngài.
Thưa Cha, Áp-ra-ham thật được phước lớn vì Chúa chọn ông làm tổ phụ của đức tin không chỉ cho những người chịu cắt bì mà cho những người không chịu cắt bì. Thông qua ông mà Chúa chọn một dân tộc thuộc riêng về Ngài, đó là dân I-sơ-ra-ên và thông qua dân tộc đó mà Ngài hoàn thành chương trình cứu chuộc nhân loại. Bất kể người I-sơ-ra-ên nào chịu cắt bì và sống như Áp-ra-ham sống thì được kể là con cháu của ông. Đối với người ngoại, nếu ai cũng sống hết lòng như Áp-ra-ham thì cũng được kể là con cháu thuộc linh của Áp-ra-ham.
Thưa Cha, con cũng đang tập tành sống như Áp-ra-ham. Con thấy mình còn tệ nhiều lắm so với ông. Con thấy mình có nhiều thiếu sót mà con cần phải thay đổi. Con nguyện xin Ngài tha thứ cho con những điều con con chưa làm sáng danh Ngài, ban cho con một tấm lòng để con có thể sống đẹp lòng Ngài. Thưa Cha, con biết Thiên Chúa yêu con vô cùng, Đức Chúa Trời quan phòng con, Đức Chúa Jesus cùng làm việc với con, Đức Thánh Linh ngự trong con dạy dỗ, cáo trách con. Không khi nào Ngài rời xa con, nhưng con thấy mình thật vô tâm khi bỏ Chúa qua một bên, mà chưa đáp ứng với tình yêu Ngài dành cho con như vậy. Nguyện xin Chúa cho con có thể sống như Áp-ra-ham, để qua con danh Ngài luôn được tôn cao.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Lê Minh Dương
16/03/2023