Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22 Bài Giảng của Ê-tiên – Phần 1
Con kính lạy Đức Chúa Trời Toàn Năng là Cha kính yêu ở trên trời của con. Con cảm tạ ơn Chúa đã ban cho chúng con một ngày được bình an. Thì giờ này Ngài lại cho con được đọc và suy ngẫm Lời Chúa trong Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22. Con cầu xin Đức Thánh Linh dạy dỗ con, giúp cho con học được bài học mà Ngài muốn dạy dỗ con qua phân đoạn Thánh Kinh này.
1 Thầy tế lễ thượng phẩm đã hỏi: "Vậy, các điều này có như vậy chăng?" 2 Người đã giãi bày: "Hỡi các người: các anh em và các cha! Xin hãy nghe! Đức Chúa Trời Vinh Quang đã hiện ra với Áp-ra-ham, tổ phụ của chúng ta. Người vốn ở tại Mê-sô-bô-ta-mi, trước khi người đã cư trú tại Cha-ran. 3 Ngài đã phán với người: "Hãy ra khỏi đất của ngươi và khỏi bà con của ngươi! Hãy đi vào đất mà Ta sẽ chỉ cho ngươi!" 4 Bấy giờ, người đã ra khỏi đất Canh-đê, cư trú tại Cha-ran. Sau đó, cha của người đã chết; Ngài đã dời người vào đất này, vào nơi mà giờ đây các ông đang cư trú. 5 Ngài đã chẳng ban cho người cơ nghiệp trong nó, chẳng một mảnh đất để đặt bàn chân. Nhưng Ngài đã hứa sẽ ban nó cho người để sở hữu và cho dòng dõi của người, theo sau người, dù người chưa có con. [Sáng Thế Ký 17:8] 6 Đức Chúa Trời đã phán như thế này: Rằng, dòng dõi của người sẽ kiều ngụ nơi đất khách. Họ sẽ nô lệ hóa chúng nó và hà hiếp chúng nó trong bốn trăm năm. [Sáng Thế Ký 15:13] 7 Đức Chúa Trời đã phán: "Ta sẽ phán xét dân mà chúng nó đã làm nô lệ cho. Sau đó, chúng nó sẽ ra đi và sẽ phụng sự Ta trong nơi này." [Sáng Thế Ký 15:14; Xuất Ê-díp-tô Ký 3:12] 8 Rồi, Ngài đã ban cho người giao ước của sự cắt bì. Vậy, Áp-ra-ham đã sinh I-sác và cắt bì cho người, trong ngày thứ tám. I-sác đã sinh Gia-cốp. Gia-cốp đã sinh mười hai tổ phụ. 9 Các tổ phụ đã ganh ghét, bán Giô-sép vào xứ Ê-díp-tô; nhưng Đức Chúa Trời đã ở với người. 10 Ngài đã giải cứu người khỏi mọi sự khốn khổ của người, cùng ban cho người ân điển và sự khôn sáng trước Pha-ra-ôn, vua của Ê-díp-tô; kẻ đã lập người cai quản trên xứ Ê-díp-tô và cả nhà mình. 11 Bấy giờ, cơn đói kém và sự khốn khổ lớn đã đến trên khắp đất Ê-díp-tô và Ca-na-an. Các tổ phụ của chúng ta đã chẳng tìm được các thức ăn. 12 Gia-cốp nghe có lúa mì trong xứ Ê-díp-tô thì đã sai các tổ phụ của chúng ta qua đó lần thứ nhất. 13 Trong lần thứ nhì, Giô-sép đã được nhận biết bởi các anh em của người; và gia đình của Giô-sép đã được tỏ ra cho Pha-ra-ôn. 14 Giô-sép đã sai người gọi đón Gia-cốp, cha mình và cả nhà mình, gồm bảy mươi lăm linh hồn. [Sáng Thế Ký 46:27 ghi là 70 linh hồn vì không tính các cháu của Giô-sép lúc ấy chưa được sinh ra.] 15 Vậy, Gia-cốp đã đi xuống, vào xứ Ê-díp-tô, rồi chết; người và các tổ phụ của chúng ta. 16 Người đã được đem vào Si-chem, đặt nằm trong mộ mà Áp-ra-ham đã mua của con cháu Hê-mô, thuộc Si-chem, với giá tiền trả bằng bạc. 17 Nhưng, khi thời gian của lời hứa mà Đức Chúa Trời đã thề với Áp-ra-ham đã gần, dân chúng đã gia tăng và thêm nhiều trong xứ Ê-díp-tô; 18 cho tới khi một vua khác dấy lên, người chẳng biết Giô-sép. [Xuất Ê-díp-tô Ký 1:8] 19 Vua này đã dùng mưu hại bộ tộc của chúng ta và hà hiếp các tổ phụ của chúng ta, khiến họ từ bỏ những con sơ sinh của họ, để chúng không thể sống. 20 Trong lúc đó, Môi-se đã được sinh ra. Người đã xinh đẹp vô cùng và đã được nuôi ba tháng trong nhà của cha mình. 21 Khi người bị bỏ, con gái của Pha-ra-ôn đã tiếp nhận người và nuôi người làm con mình. 22 Môi-se đã được huấn luyện mọi sự khôn sáng của người Ê-díp-tô; có năng lực trong những lời nói và trong những việc làm.
Kính thưa Chúa, phân đoạn này là những lời của chấp sự Ê-tiên kể lại một sách sơ lược nhưng rất có trình tự về lịch sử của dân tộc I-sơ-ra-ên từ thời tổ phụ Áp-ra-ham cho đến thời kỳ Môi-se. Điều này giúp cho người nghe được ôn lại những câu chuyện về tổ phụ của họ.
Thưa Cha, khi Chúa kêu gọi Áp-ra-ham rời bỏ quê hương, ông đã phải rời bỏ nhà cửa, nơi ông đã sinh ra và lớn lên, xa những người thân thiết trong vòng bà con của ông. Vào thời của ông, mọi thứ chưa hiện đại như bây giờ, ông đi mà không biết mình đi đâu, thời kỳ đó chưa có phương tiện truyền thông và giao thông không thuận tiện, nên việc một người rời bỏ quê hương của mình đi đến một nơi mà mình không hề hay biết là một điều rất là khó. Nhưng ông đã vâng phục, ông tin vào những lời hứa phán của Đức Chúa Trời. Mặc dù Đức Chúa Trời hứa ban đất cho Áp-ra-ham, nhưng ông chưa từng sở hữu một mảnh đất nào. Điều này dạy cho con rằng nhiều khi chúng con không nhận được những lời hứa của Ngài trong thời kỳ của chúng con, nhưng những lời hứa sẽ ứng nghiệm trên con cháu của chúng con và con vẫn cần phải hết lòng tin cậy và trung tín chờ đợi lời hứa của Chúa.
Áp-ra-ham đã sống nhiều năm trong đất hứa mà không nhận được cơ nghiệp. Đây là một thử thách rất lớn đối với đức tin của con dân Chúa, không phải ai có thể làm được, nếu không có đức tin lớn mạnh và quyết đoán vào Chúa. Nhưng bởi vì ông có tấm lòng yêu kính Chúa, vâng phục Chúa, gần gũi Chúa nên ông đã sống một đời thuận phục Chúa.
Thưa Cha, câu chuyện về Giô-sép cũng cho con thấy sự Chúa biến điều ác thành điều thiện, dù Giô-sép chịu nhiều sự bất công và bị các anh của mình ganh tị, ông vẫn đầy tình yêu thương và lòng thương xót đối với các anh của mình. Anh nhớ đến họ, tha thứ cho họ, dù họ đã làm những việc ác đối với ông. Nhưng ông không trả thù, ngược lại ông còn an ủi khích lệ họ khi ông gặp lại họ. Và câu nói mà con ấn tượng của ông được chép trong sách Sáng Thế Ký 50:20 “Các anh định hại tôi, nhưng Thiên Chúa lại định làm điều ích cho tôi, để cho cứu sự sống cho nhiều người, y như đã xảy đến ngày nay, và giữ gìn sự sống của dân sự đông đảo.” Trước khi Chúa đại dụng một ai để làm ra những điều lớn lao cho Ngài, thì Chúa sẽ thử thách họ, rèn luyện họ, để họ bày tỏ đức tin của họ nơi Ngài. Dù ông Giô-sép cũng phải trải qua thời kỳ bị chính anh em của mình “dứt thông công” nhưng Chúa thì luôn ở cùng ông, vì Chúa đẹp lòng về ông, chẳng phải bởi ông giỏi giang trọn vẹn gì hơn người khác, nhưng chỉ bởi ông yêu kính Chúa và luôn tin cậy duy chỉ nơi một mình Ngài. Bản thân con cũng luôn nhận biết được sự hiện diện và ở cùng của Ngài trên đời sống của con, nhất là khi con ở giữa những hoàn cảnh bất công và đau khổ trong cuộc đời mình. Con nhận được sự an ủi rất lớn đến từ Lời Chúa, và từ những đứa con của con, nhận được sự khích lệ an ủi và thêm lên đức tin mỗi khi con cất tiếng tôn vinh Chúa. Những lời bài hát của người chăn viết lời như nỗi lòng con muốn nói với Chúa, nên nó như những bản tuyên ngôn và sự tuyên xưng đức tin của con, mỗi khi con tôn vinh Chúa. Đây là điều mà trọn đời của con sẽ mãi cảm tạ và biết ơn Ngài.
Thưa Cha, câu chuyện về cuộc đời ông Môi-se cho con học được một điều là Chúa là Đấng Toàn Năng và Toàn Tri, Chúa có kế hoạch cho việc gì thì Ngài sẽ chuẩn bị, chọn lựa, và đến thời điểm Ngài sẽ sử dụng người đó như một công cụ trong tay Ngài.
Kính thưa Cha, qua bài học này con học được rằng, mọi khó khăn trước mắt sẽ giúp cho chúng con được mạnh mẽ về sau, nhưng trải nghiệm trong lúc thử thách đau thương thật không phải dễ chịu, nhưng nếu chúng con có đủ yêu kính Chúa thì chúng con sẽ vượt qua được nhờ sức Chúa. Cũng có những khi chúng con phải trải qua sự xa cách với người thân của mình, nhưng lại trở thành tiền đề cho sự giải cứu về sau đối với người thân của chúng con như câu chuyện về Giô-sép. Cũng như những khó khăn ban đầu sẽ đem lại sự vinh quang về sau cho những ai yêu kính Ngài. Con cảm tạ ơn Cha đã dạy dỗ con qua bài học này, nguyện Chúa ban ơn thêm sức cho con, thêm đức tin cho con để con vượt được qua mọi khó khăn thử thách trên bước đường con đi theo Ngài. Con xin cảm tạ ơn Cha và thành kính cầu xin trong danh của Đức Chúa Jesus Christ, A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ Vũ Thị Thư Ngày 13/05/2025
Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22 Bài Giảng của Ê-tiên – Phần 1
Con kính lạy Đức Chúa Trời Toàn Năng là Cha kính yêu ở trên trời của con. Con cảm tạ ơn Chúa đã ban cho chúng con một ngày được bình an. Thì giờ này Ngài lại cho con được đọc và suy ngẫm Lời Chúa trong Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22. Con cầu xin Đức Thánh Linh dạy dỗ con, giúp cho con học được bài học mà Ngài muốn dạy dỗ con qua phân đoạn Thánh Kinh này.
1 Thầy tế lễ thượng phẩm đã hỏi: "Vậy, các điều này có như vậy chăng?"
2 Người đã giãi bày: "Hỡi các người: các anh em và các cha! Xin hãy nghe! Đức Chúa Trời Vinh Quang đã hiện ra với Áp-ra-ham, tổ phụ của chúng ta. Người vốn ở tại Mê-sô-bô-ta-mi, trước khi người đã cư trú tại Cha-ran.
3 Ngài đã phán với người: "Hãy ra khỏi đất của ngươi và khỏi bà con của ngươi! Hãy đi vào đất mà Ta sẽ chỉ cho ngươi!"
4 Bấy giờ, người đã ra khỏi đất Canh-đê, cư trú tại Cha-ran. Sau đó, cha của người đã chết; Ngài đã dời người vào đất này, vào nơi mà giờ đây các ông đang cư trú.
5 Ngài đã chẳng ban cho người cơ nghiệp trong nó, chẳng một mảnh đất để đặt bàn chân. Nhưng Ngài đã hứa sẽ ban nó cho người để sở hữu và cho dòng dõi của người, theo sau người, dù người chưa có con. [Sáng Thế Ký 17:8]
6 Đức Chúa Trời đã phán như thế này: Rằng, dòng dõi của người sẽ kiều ngụ nơi đất khách. Họ sẽ nô lệ hóa chúng nó và hà hiếp chúng nó trong bốn trăm năm. [Sáng Thế Ký 15:13]
7 Đức Chúa Trời đã phán: "Ta sẽ phán xét dân mà chúng nó đã làm nô lệ cho. Sau đó, chúng nó sẽ ra đi và sẽ phụng sự Ta trong nơi này." [Sáng Thế Ký 15:14; Xuất Ê-díp-tô Ký 3:12]
8 Rồi, Ngài đã ban cho người giao ước của sự cắt bì. Vậy, Áp-ra-ham đã sinh I-sác và cắt bì cho người, trong ngày thứ tám. I-sác đã sinh Gia-cốp. Gia-cốp đã sinh mười hai tổ phụ.
9 Các tổ phụ đã ganh ghét, bán Giô-sép vào xứ Ê-díp-tô; nhưng Đức Chúa Trời đã ở với người.
10 Ngài đã giải cứu người khỏi mọi sự khốn khổ của người, cùng ban cho người ân điển và sự khôn sáng trước Pha-ra-ôn, vua của Ê-díp-tô; kẻ đã lập người cai quản trên xứ Ê-díp-tô và cả nhà mình.
11 Bấy giờ, cơn đói kém và sự khốn khổ lớn đã đến trên khắp đất Ê-díp-tô và Ca-na-an. Các tổ phụ của chúng ta đã chẳng tìm được các thức ăn.
12 Gia-cốp nghe có lúa mì trong xứ Ê-díp-tô thì đã sai các tổ phụ của chúng ta qua đó lần thứ nhất.
13 Trong lần thứ nhì, Giô-sép đã được nhận biết bởi các anh em của người; và gia đình của Giô-sép đã được tỏ ra cho Pha-ra-ôn.
14 Giô-sép đã sai người gọi đón Gia-cốp, cha mình và cả nhà mình, gồm bảy mươi lăm linh hồn. [Sáng Thế Ký 46:27 ghi là 70 linh hồn vì không tính các cháu của Giô-sép lúc ấy chưa được sinh ra.]
15 Vậy, Gia-cốp đã đi xuống, vào xứ Ê-díp-tô, rồi chết; người và các tổ phụ của chúng ta.
16 Người đã được đem vào Si-chem, đặt nằm trong mộ mà Áp-ra-ham đã mua của con cháu Hê-mô, thuộc Si-chem, với giá tiền trả bằng bạc.
17 Nhưng, khi thời gian của lời hứa mà Đức Chúa Trời đã thề với Áp-ra-ham đã gần, dân chúng đã gia tăng và thêm nhiều trong xứ Ê-díp-tô;
18 cho tới khi một vua khác dấy lên, người chẳng biết Giô-sép. [Xuất Ê-díp-tô Ký 1:8]
19 Vua này đã dùng mưu hại bộ tộc của chúng ta và hà hiếp các tổ phụ của chúng ta, khiến họ từ bỏ những con sơ sinh của họ, để chúng không thể sống.
20 Trong lúc đó, Môi-se đã được sinh ra. Người đã xinh đẹp vô cùng và đã được nuôi ba tháng trong nhà của cha mình.
21 Khi người bị bỏ, con gái của Pha-ra-ôn đã tiếp nhận người và nuôi người làm con mình.
22 Môi-se đã được huấn luyện mọi sự khôn sáng của người Ê-díp-tô; có năng lực trong những lời nói và trong những việc làm.
Kính thưa Chúa, phân đoạn này là những lời của chấp sự Ê-tiên kể lại một sách sơ lược nhưng rất có trình tự về lịch sử của dân tộc I-sơ-ra-ên từ thời tổ phụ Áp-ra-ham cho đến thời kỳ Môi-se. Điều này giúp cho người nghe được ôn lại những câu chuyện về tổ phụ của họ.
Thưa Cha, khi Chúa kêu gọi Áp-ra-ham rời bỏ quê hương, ông đã phải rời bỏ nhà cửa, nơi ông đã sinh ra và lớn lên, xa những người thân thiết trong vòng bà con của ông. Vào thời của ông, mọi thứ chưa hiện đại như bây giờ, ông đi mà không biết mình đi đâu, thời kỳ đó chưa có phương tiện truyền thông và giao thông không thuận tiện, nên việc một người rời bỏ quê hương của mình đi đến một nơi mà mình không hề hay biết là một điều rất là khó. Nhưng ông đã vâng phục, ông tin vào những lời hứa phán của Đức Chúa Trời.
Mặc dù Đức Chúa Trời hứa ban đất cho Áp-ra-ham, nhưng ông chưa từng sở hữu một mảnh đất nào. Điều này dạy cho con rằng nhiều khi chúng con không nhận được những lời hứa của Ngài trong thời kỳ của chúng con, nhưng những lời hứa sẽ ứng nghiệm trên con cháu của chúng con và con vẫn cần phải hết lòng tin cậy và trung tín chờ đợi lời hứa của Chúa.
Áp-ra-ham đã sống nhiều năm trong đất hứa mà không nhận được cơ nghiệp. Đây là một thử thách rất lớn đối với đức tin của con dân Chúa, không phải ai có thể làm được, nếu không có đức tin lớn mạnh và quyết đoán vào Chúa. Nhưng bởi vì ông có tấm lòng yêu kính Chúa, vâng phục Chúa, gần gũi Chúa nên ông đã sống một đời thuận phục Chúa.
Thưa Cha, câu chuyện về Giô-sép cũng cho con thấy sự Chúa biến điều ác thành điều thiện, dù Giô-sép chịu nhiều sự bất công và bị các anh của mình ganh tị, ông vẫn đầy tình yêu thương và lòng thương xót đối với các anh của mình. Anh nhớ đến họ, tha thứ cho họ, dù họ đã làm những việc ác đối với ông. Nhưng ông không trả thù, ngược lại ông còn an ủi khích lệ họ khi ông gặp lại họ. Và câu nói mà con ấn tượng của ông được chép trong sách Sáng Thế Ký 50:20
“Các anh định hại tôi, nhưng Thiên Chúa lại định làm điều ích cho tôi, để cho cứu sự sống cho nhiều người, y như đã xảy đến ngày nay, và giữ gìn sự sống của dân sự đông đảo.”
Trước khi Chúa đại dụng một ai để làm ra những điều lớn lao cho Ngài, thì Chúa sẽ thử thách họ, rèn luyện họ, để họ bày tỏ đức tin của họ nơi Ngài. Dù ông Giô-sép cũng phải trải qua thời kỳ bị chính anh em của mình “dứt thông công” nhưng Chúa thì luôn ở cùng ông, vì Chúa đẹp lòng về ông, chẳng phải bởi ông giỏi giang trọn vẹn gì hơn người khác, nhưng chỉ bởi ông yêu kính Chúa và luôn tin cậy duy chỉ nơi một mình Ngài. Bản thân con cũng luôn nhận biết được sự hiện diện và ở cùng của Ngài trên đời sống của con, nhất là khi con ở giữa những hoàn cảnh bất công và đau khổ trong cuộc đời mình. Con nhận được sự an ủi rất lớn đến từ Lời Chúa, và từ những đứa con của con, nhận được sự khích lệ an ủi và thêm lên đức tin mỗi khi con cất tiếng tôn vinh Chúa. Những lời bài hát của người chăn viết lời như nỗi lòng con muốn nói với Chúa, nên nó như những bản tuyên ngôn và sự tuyên xưng đức tin của con, mỗi khi con tôn vinh Chúa. Đây là điều mà trọn đời của con sẽ mãi cảm tạ và biết ơn Ngài.
Thưa Cha, câu chuyện về cuộc đời ông Môi-se cho con học được một điều là Chúa là Đấng Toàn Năng và Toàn Tri, Chúa có kế hoạch cho việc gì thì Ngài sẽ chuẩn bị, chọn lựa, và đến thời điểm Ngài sẽ sử dụng người đó như một công cụ trong tay Ngài.
Kính thưa Cha, qua bài học này con học được rằng, mọi khó khăn trước mắt sẽ giúp cho chúng con được mạnh mẽ về sau, nhưng trải nghiệm trong lúc thử thách đau thương thật không phải dễ chịu, nhưng nếu chúng con có đủ yêu kính Chúa thì chúng con sẽ vượt qua được nhờ sức Chúa. Cũng có những khi chúng con phải trải qua sự xa cách với người thân của mình, nhưng lại trở thành tiền đề cho sự giải cứu về sau đối với người thân của chúng con như câu chuyện về Giô-sép. Cũng như những khó khăn ban đầu sẽ đem lại sự vinh quang về sau cho những ai yêu kính Ngài. Con cảm tạ ơn Cha đã dạy dỗ con qua bài học này, nguyện Chúa ban ơn thêm sức cho con, thêm đức tin cho con để con vượt được qua mọi khó khăn thử thách trên bước đường con đi theo Ngài. Con xin cảm tạ ơn Cha và thành kính cầu xin trong danh của Đức Chúa Jesus Christ, A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ
Vũ Thị Thư
Ngày 13/05/2025