Lạy Chúa là Cha Yêu Thương của con. Mỗi ngày với con là nguồn vui, nguồn ơn phước vô tận Chúa đã ban cho con. Khó khăn rồi sẽ qua đi, con chọn đối diện với cuộc sống theo chân lý và Lời Chúa, trong mọi hoàn cảnh con đều cảm tạ Chúa vì Ngài cho phép nó xảy ra để thử thách và rèn luyện đức tin cho con ngày càng hơn. Nguyện lòng con luôn hướng về Chúa và mong đợi ngày Chúa tái lâm.
Hôm nay, con xin ghi lại sự hiểu biết của con trong II Cô-rinh-tô 6:1-13.
Lạy Chúa, con hiểu rằng Sứ Đồ Phao-lô đưa ra những lời khuyên giục chung cho tất cả những người mà ông đã giảng dạy. Trước hết, ông khuyên mọi tín hữu “chớ nhận lãnh ân điển của Đức Chúa Trời cách vô ích”, hãy tuân phục ơn giải hoà của Chúa ban cho. Phúc Âm là lời nói ân điển rao vào tai người tin Chúa, nhưng nó sẽ trở nên vô ích khi người nghe không tin, cũng không tuân phục cứu cánh và kế hoạch của Phúc Âm ấy. Nhiệm vụ của người hầu việc Chúa là khuyên giục những người nghe chấp nhận ân điển và sự thương xót đang được Chúa ban cho họ, để xứng đáng với danh hiệu là người cộng sự với Chúa. Ngôn ngữ của Phúc Âm không nghiêm khắc, nhưng dịu dàng nài nỉ, khuyên lơn, để chinh phục những tấm lòng chưa sẵn sàng của người chưa tin Chúa đến giải hoà với Ngài và hưởng hạnh phúc vĩnh cửu.
Sứ Đồ Phao-lô đưa ra lý do “Vì Ngài phán rằng: Ta đã nghe ngươi trong thì thuận tiện, và trong ngày cứu rỗi Ta đã tiếp trợ ngươi. [Ê-sai 49:8] Kìa, hiện nay là thì thuận tiện! Kìa, hiện nay là ngày cứu rỗi!” Hiện nay là lúc thuận tiện duy nhất để chấp nhận ân sủng do Chúa đưa đến. Bởi vì ngày mai không thuộc về bất cứ người nào, không ai biết chắc tương lai mình sẽ ra sao. Thời ân sủng hiện giờ ngắn ngủi và chắc chắn sẽ chấm dứt. Khi thời gian đã qua, không thể quay lại được. Cho nên, nhiệm vụ của người tin Chúa là hoàn thiện những gì mình đang có. Tuy vậy, người rao giảng phải cẩn thận để không gây vấp phạm cho người khác qua lời giảng, để khỏi vô hiệu hoá sự giảng dạy của mình.
Lạy Chúa, con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đặc biệt cẩn trọng về lời giảng của ông, vì cả người ngoại đạo và người Do-thái giáo hết sức để ý lời nói và hành động của ông để bắt bẻ, công kích ông. “Chúng tôi chẳng đưa ra cơ hội vấp phạm trong bất cứ sự gì để chức vụ không bị tai tiếng.” Là người cống hiến trọn đời hầu việc Chúa, Phao-lô và đoàn truyền giáo của ông “Nhưng trong mọi sự, phô trương chính chúng tôi như những người phụng sự của Thiên Chúa. Trong sự rất nhẫn nại: trong những sự hoạn nạn; trong những sự thiếu thốn; trong những sự khốn khó;” Họ luôn luôn nỗ lực trong mọi việc, chứng tỏ mình là trung thành và xứng đáng làm người phục vụ Chúa. Sứ Đồ Phao-lô trải qua “trong những sự đòn vọt; trong những sự lao tù; trong những sự rối loạn; trong những sự khó nhọc. Trong những sự tỉnh thức. Trong những sự kiêng ăn.” để chứng minh sự trung thành của mình đối với Đấng sai mình đi, dù trong cảnh hoạn nạn hay lúc bình yên. Ông lại phải vững vàng tuân thủ các nguyên tắc cao quý: “Trong sự thanh sạch. Trong sự hiểu biết. Trong sự khoan nhẫn. Trong sự từ ái. Trong thánh linh. Trong tình yêu chân thật. Trong Lời của Lẽ Thật. Trong năng lực của Thiên Chúa. Bởi những khí giới của sự công chính của những tay phải và của những tay trái.” Con dân chân thật của Chúa phải biết gìn giữ chính mình khỏi bất cứ sự ô uế nào của thế gian để được sự chấp nhận của Chúa.
Lạy Chúa, con hiểu rằng, sống trong Đức Thánh Linh là hành động dưới ảnh hưởng hoặc sự tác động của Đức Thánh Linh. Với tình yêu thương chân thành, nói lời chân thật trong quyền năng Đức Chúa Trời nghĩa là mọi hành động đặt nền tảng trên nguyên tắc cao cả của tình yêu thương không dời đổi, và nói theo luật lệ của sự thật dưới sự hỗ trợ và giúp đỡ của quyền phép Đức Chúa Trời. “Bởi những khí giới của sự công chính của những tay phải và của những tay trái” có nghĩa là luôn luôn ý thức rõ ràng về sự công chính và thánh khiết mà mọi người đều công nhận, để dùng làm sự tự vệ hết sức hữu hiệu chống lại mọi sự cám dỗ về thịnh vượng giàu sang có vẻ hợp lý bên phía phải, và về các phản ứng tiêu cực chống lại nghịch cảnh bên phía trái.
Khả năng giữ tâm lý trầm tĩnh trước mọi lời phê bình, khen chê của người khác, đòi hỏi một bản lãnh đã được rèn luyện. Trong thế gian, mỗi người cần biết rằng đôi khi sẽ phải gặp nhiều hoàn cảnh khác nhau. Bằng chứng về một đức tính liêm chính, hiền hoà, ngay thẳng, trong sáng là rất cần thiết để đối phó với mọi hoàn cảnh. Người ta thường thấy hãnh diện và sung sướng khi được tiếng khen, nhưng giận dữ khi bị chê. Phao-lô chứng minh ông thật sự là người của Chúa, ông nói rằng: “Bởi sự vinh và sự nhục. Bởi sự mang tiếng xấu và sự mang tiếng tốt. Như những kẻ lường gạt mà là những người thật thà. Như đang bị bỏ quên mà đang được quen biết. Như đang gần chết mà kìa, chúng tôi sống. Như đang bị sửa phạt mà không đang bị giết. Như đang bị buồn rầu nhưng thường vui mừng. Như những người khó nghèo nhưng đang làm giàu cho nhiều người. Như đang không có mà đang sở hữu mọi sự.” Người rao giảng thật, người chăn chiên thật được khen mà không khoe khoang, bị chê nhưng không để lòng thù oán, luôn giữ được thái độ bình thản trước mọi việc. Sở dĩ phải có tâm tình như vậy vì sự thưởng phạt chân chính đều đến từ Đức Chúa Trời, Đấng biết rõ lòng dạ loài người.
Lạy Chúa, con hiểu rằng ngày nay, những người giảng sự thật bị giới giả hình liệt vào hạng tà giáo, nhưng được những người biết Thánh Kinh khen là giảng dạy đúng lời Chúa. Người ấy xa lạ đối với giới tín đồ yếu đuối nhưng rất nổi danh trong vòng các tín hữu khát khao Đức Thánh Linh. Những nhà truyền giáo thường bị bắt bớ nhưng không bỏ mạng. Trông như buồn bực vì có vẻ thất bại, Hội Thánh không nổi đình đám, nhưng luôn luôn vui vẻ trong Đức Thánh Linh. Trông như nghèo túng vì chẳng có tài sản gì hơn người, nhưng lời giảng về những sự giàu có không dò nổi của Đấng Christ đã làm cho nhiều tâm linh nghèo khó được hưởng sự cứu rỗi mà không tiền của nào mua được. Chẳng có tài sản nào đáng kể trên đời nầy, nhưng có cả một kho tàng lớn trên trời.
Tình thương yêu của Phao-lô đối với tín hữu tại Cô-rinh-tô là rất bao la, tình yêu của ông đối với họ đã khiến ông phải lựa chọn lời nói vô cùng dịu dàng như đối với con cái. Tình yêu ấy khiến ông mở miệng nói lời chân thật, và lòng ông mở rộng ra cho họ. Ông sẵn sàng giảng dạy, phục vụ tín hữu ở Cô-rinh-tô bằng tất cả chân tình. Lúc này ông chưa đến thăm để phục vụ họ được, không phải vì ông có lòng hẹp hòi đối với các lời nói xấu, công kích của họ đối với ông, nhưng vì chính họ đang có thái độ không tốt đối với người thầy đầu tiên, người cha tinh thần đã sinh họ ra trong Đấng Christ.
Sứ Đồ Phao- lô là tấm gương sáng cho những người rao giảng Lời Chúa. Phao-lô cẩn thận không làm bất cứ điều gì tạo một chướng ngại gây vấp ngã trên đường đi của tội nhân hoặc thánh đồ. Ông không muốn chức vụ bị mất uy tín, bị chê bai trong bất kỳ phương diện nào do đời sống của mình. Ông là một con người chịu đựng, nhẫn nại và đã không bỏ cuộc khi mọi sự khó khăn, chịu đựng trong những nghịch cảnh. Phao-lô nhờ cậy quyền năng của thánh linh hầu có thể bày tỏ ra lòng tốt và tình yêu thương thật. Ông sử dụng Lời Đức Chúa Trời để truyền đạt tri thức thuộc linh, và mặc áo giáp của Đức Chúa Trời để bảo vệ mình khỏi những sự tấn công của ma quỷ.
Trong ân điển của Chúa Cứu Thế Jesus Christ.
A-men!
II Cô-rinh-tô 6:1-13 Lòng Trung Tín của Phao-lô
Lạy Chúa là Cha Yêu Thương của con. Mỗi ngày với con là nguồn vui, nguồn ơn phước vô tận Chúa đã ban cho con. Khó khăn rồi sẽ qua đi, con chọn đối diện với cuộc sống theo chân lý và Lời Chúa, trong mọi hoàn cảnh con đều cảm tạ Chúa vì Ngài cho phép nó xảy ra để thử thách và rèn luyện đức tin cho con ngày càng hơn. Nguyện lòng con luôn hướng về Chúa và mong đợi ngày Chúa tái lâm.
Hôm nay, con xin ghi lại sự hiểu biết của con trong II Cô-rinh-tô 6:1-13.
Lạy Chúa, con hiểu rằng Sứ Đồ Phao-lô đưa ra những lời khuyên giục chung cho tất cả những người mà ông đã giảng dạy. Trước hết, ông khuyên mọi tín hữu “chớ nhận lãnh ân điển của Đức Chúa Trời cách vô ích”, hãy tuân phục ơn giải hoà của Chúa ban cho. Phúc Âm là lời nói ân điển rao vào tai người tin Chúa, nhưng nó sẽ trở nên vô ích khi người nghe không tin, cũng không tuân phục cứu cánh và kế hoạch của Phúc Âm ấy. Nhiệm vụ của người hầu việc Chúa là khuyên giục những người nghe chấp nhận ân điển và sự thương xót đang được Chúa ban cho họ, để xứng đáng với danh hiệu là người cộng sự với Chúa. Ngôn ngữ của Phúc Âm không nghiêm khắc, nhưng dịu dàng nài nỉ, khuyên lơn, để chinh phục những tấm lòng chưa sẵn sàng của người chưa tin Chúa đến giải hoà với Ngài và hưởng hạnh phúc vĩnh cửu.
Sứ Đồ Phao-lô đưa ra lý do “Vì Ngài phán rằng: Ta đã nghe ngươi trong thì thuận tiện, và trong ngày cứu rỗi Ta đã tiếp trợ ngươi. [Ê-sai 49:8] Kìa, hiện nay là thì thuận tiện! Kìa, hiện nay là ngày cứu rỗi!” Hiện nay là lúc thuận tiện duy nhất để chấp nhận ân sủng do Chúa đưa đến. Bởi vì ngày mai không thuộc về bất cứ người nào, không ai biết chắc tương lai mình sẽ ra sao. Thời ân sủng hiện giờ ngắn ngủi và chắc chắn sẽ chấm dứt. Khi thời gian đã qua, không thể quay lại được. Cho nên, nhiệm vụ của người tin Chúa là hoàn thiện những gì mình đang có. Tuy vậy, người rao giảng phải cẩn thận để không gây vấp phạm cho người khác qua lời giảng, để khỏi vô hiệu hoá sự giảng dạy của mình.
Lạy Chúa, con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đặc biệt cẩn trọng về lời giảng của ông, vì cả người ngoại đạo và người Do-thái giáo hết sức để ý lời nói và hành động của ông để bắt bẻ, công kích ông. “Chúng tôi chẳng đưa ra cơ hội vấp phạm trong bất cứ sự gì để chức vụ không bị tai tiếng.” Là người cống hiến trọn đời hầu việc Chúa, Phao-lô và đoàn truyền giáo của ông “Nhưng trong mọi sự, phô trương chính chúng tôi như những người phụng sự của Thiên Chúa. Trong sự rất nhẫn nại: trong những sự hoạn nạn; trong những sự thiếu thốn; trong những sự khốn khó;” Họ luôn luôn nỗ lực trong mọi việc, chứng tỏ mình là trung thành và xứng đáng làm người phục vụ Chúa. Sứ Đồ Phao-lô trải qua “trong những sự đòn vọt; trong những sự lao tù; trong những sự rối loạn; trong những sự khó nhọc. Trong những sự tỉnh thức. Trong những sự kiêng ăn.” để chứng minh sự trung thành của mình đối với Đấng sai mình đi, dù trong cảnh hoạn nạn hay lúc bình yên. Ông lại phải vững vàng tuân thủ các nguyên tắc cao quý: “Trong sự thanh sạch. Trong sự hiểu biết. Trong sự khoan nhẫn. Trong sự từ ái. Trong thánh linh. Trong tình yêu chân thật. Trong Lời của Lẽ Thật. Trong năng lực của Thiên Chúa. Bởi những khí giới của sự công chính của những tay phải và của những tay trái.” Con dân chân thật của Chúa phải biết gìn giữ chính mình khỏi bất cứ sự ô uế nào của thế gian để được sự chấp nhận của Chúa.
Lạy Chúa, con hiểu rằng, sống trong Đức Thánh Linh là hành động dưới ảnh hưởng hoặc sự tác động của Đức Thánh Linh. Với tình yêu thương chân thành, nói lời chân thật trong quyền năng Đức Chúa Trời nghĩa là mọi hành động đặt nền tảng trên nguyên tắc cao cả của tình yêu thương không dời đổi, và nói theo luật lệ của sự thật dưới sự hỗ trợ và giúp đỡ của quyền phép Đức Chúa Trời. “Bởi những khí giới của sự công chính của những tay phải và của những tay trái” có nghĩa là luôn luôn ý thức rõ ràng về sự công chính và thánh khiết mà mọi người đều công nhận, để dùng làm sự tự vệ hết sức hữu hiệu chống lại mọi sự cám dỗ về thịnh vượng giàu sang có vẻ hợp lý bên phía phải, và về các phản ứng tiêu cực chống lại nghịch cảnh bên phía trái.
Khả năng giữ tâm lý trầm tĩnh trước mọi lời phê bình, khen chê của người khác, đòi hỏi một bản lãnh đã được rèn luyện. Trong thế gian, mỗi người cần biết rằng đôi khi sẽ phải gặp nhiều hoàn cảnh khác nhau. Bằng chứng về một đức tính liêm chính, hiền hoà, ngay thẳng, trong sáng là rất cần thiết để đối phó với mọi hoàn cảnh. Người ta thường thấy hãnh diện và sung sướng khi được tiếng khen, nhưng giận dữ khi bị chê. Phao-lô chứng minh ông thật sự là người của Chúa, ông nói rằng: “Bởi sự vinh và sự nhục. Bởi sự mang tiếng xấu và sự mang tiếng tốt. Như những kẻ lường gạt mà là những người thật thà. Như đang bị bỏ quên mà đang được quen biết. Như đang gần chết mà kìa, chúng tôi sống. Như đang bị sửa phạt mà không đang bị giết. Như đang bị buồn rầu nhưng thường vui mừng. Như những người khó nghèo nhưng đang làm giàu cho nhiều người. Như đang không có mà đang sở hữu mọi sự.” Người rao giảng thật, người chăn chiên thật được khen mà không khoe khoang, bị chê nhưng không để lòng thù oán, luôn giữ được thái độ bình thản trước mọi việc. Sở dĩ phải có tâm tình như vậy vì sự thưởng phạt chân chính đều đến từ Đức Chúa Trời, Đấng biết rõ lòng dạ loài người.
Lạy Chúa, con hiểu rằng ngày nay, những người giảng sự thật bị giới giả hình liệt vào hạng tà giáo, nhưng được những người biết Thánh Kinh khen là giảng dạy đúng lời Chúa. Người ấy xa lạ đối với giới tín đồ yếu đuối nhưng rất nổi danh trong vòng các tín hữu khát khao Đức Thánh Linh. Những nhà truyền giáo thường bị bắt bớ nhưng không bỏ mạng. Trông như buồn bực vì có vẻ thất bại, Hội Thánh không nổi đình đám, nhưng luôn luôn vui vẻ trong Đức Thánh Linh. Trông như nghèo túng vì chẳng có tài sản gì hơn người, nhưng lời giảng về những sự giàu có không dò nổi của Đấng Christ đã làm cho nhiều tâm linh nghèo khó được hưởng sự cứu rỗi mà không tiền của nào mua được. Chẳng có tài sản nào đáng kể trên đời nầy, nhưng có cả một kho tàng lớn trên trời.
Tình thương yêu của Phao-lô đối với tín hữu tại Cô-rinh-tô là rất bao la, tình yêu của ông đối với họ đã khiến ông phải lựa chọn lời nói vô cùng dịu dàng như đối với con cái. Tình yêu ấy khiến ông mở miệng nói lời chân thật, và lòng ông mở rộng ra cho họ. Ông sẵn sàng giảng dạy, phục vụ tín hữu ở Cô-rinh-tô bằng tất cả chân tình. Lúc này ông chưa đến thăm để phục vụ họ được, không phải vì ông có lòng hẹp hòi đối với các lời nói xấu, công kích của họ đối với ông, nhưng vì chính họ đang có thái độ không tốt đối với người thầy đầu tiên, người cha tinh thần đã sinh họ ra trong Đấng Christ.
Sứ Đồ Phao- lô là tấm gương sáng cho những người rao giảng Lời Chúa. Phao-lô cẩn thận không làm bất cứ điều gì tạo một chướng ngại gây vấp ngã trên đường đi của tội nhân hoặc thánh đồ. Ông không muốn chức vụ bị mất uy tín, bị chê bai trong bất kỳ phương diện nào do đời sống của mình. Ông là một con người chịu đựng, nhẫn nại và đã không bỏ cuộc khi mọi sự khó khăn, chịu đựng trong những nghịch cảnh. Phao-lô nhờ cậy quyền năng của thánh linh hầu có thể bày tỏ ra lòng tốt và tình yêu thương thật. Ông sử dụng Lời Đức Chúa Trời để truyền đạt tri thức thuộc linh, và mặc áo giáp của Đức Chúa Trời để bảo vệ mình khỏi những sự tấn công của ma quỷ.
Trong ân điển của Chúa Cứu Thế Jesus Christ.
A-men!
Hồng Liên