17 Trừ khi như Đức Chúa Trời đã chia phần cho ai nấy khi Chúa đã gọi mỗi người, thì họ hãy bước đi như vậy. Ấy đó là điều tôi chỉ định trong hết thảy các Hội Thánh.
18 Có ai được gọi mà đã chịu cắt bì chăng? Người ấy đừng trở nên không chịu cắt bì. Có ai được gọi trong sự không chịu cắt bì chăng? Người ấy đừng chịu cắt bì.
19 Sự chịu cắt bì chẳng là gì, sự không chịu cắt bì cũng chẳng là gì; mà là sự giữ các điều răn của Thiên Chúa.
20 Mỗi người hãy ở lại trong sự kêu gọi mà người ấy được kêu gọi.
21 Ngươi được gọi làm nô lệ chăng? Chớ lo lắng cho mình. Nhưng nếu ngươi có thể được tự do, thì hãy dùng cơ hội đó là hơn.
22 Vì người trong Chúa được gọi làm nô lệ là người tự do của Chúa. Cũng vậy, người tự do được gọi, thì là nô lệ của Đấng Christ.
23 Các anh chị em đã được chuộc bằng giá cao, chớ trở nên những nô lệ của loài người.
24 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Mỗi người được gọi ở trong chỗ nào thì cứ ở trong chỗ ấy với Đức Chúa Trời.
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con cảm tạ Cha ban cho con cơ hội được suy ngẫm Lời Ngài mỗi ngày cùng Hội Thánh. Nguyện xin Lời Cha luôn ở cùng con, ban cho con sự vui thỏa trong khi áp dụng Lời mà con được hiểu.
Thưa Cha, con xin ghi lại những sự con hiểu trong I Cô-rinh-tô 7:17-24.
Thưa Cha, con hiểu rằng Chúa đã gọi mỗi người vào trong sự cứu rỗi của Ngài qua sự nhận biết tội lỗi của mình và ăn năn tội, tin vào sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ. Mỗi người khi nhận được lời kêu gọi chung đó, đang ở trong vị trí, hoàn cảnh nào thì cứ yên tâm mà bước đi với Ngài trong hoàn cảnh ấy, vì Chúa có chương trình cho mỗi người trong những mục đích tốt lành của Ngài.
Sự chịu cắt bì hay không chịu cắt bì không phải là vấn đề, mà sự giữ các điều răn của Thiên Chúa mới là điều Chúa muốn. Một người muốn vào trong sự sống đời đời thì phải giữ các điều răn của Thiên Chúa, và để giữ được các điều răn thì trước tiên người ấy phải ăn năn tội và tin vào sự chết của Đấng Christ, thì mới được ban cho năng lực để có thể sống trung tín giữ các điều răn của Chúa.
Thưa Cha, con hiểu rằng một người dù đang ở trong hoàn cảnh nô lệ hay tự do khi được Chúa gọi và được cứu chuộc ra khỏi tội lỗi thì người ấy không còn bị nô lệ tội lỗi nữa, được tự do khỏi sự bắt phục của tội lỗi, mà trở nên nô lệ của Đấng Christ. Vì Đấng Christ đã dùng chính mạng sống của Ngài để chuộc lại chúng con, ấy là một cái giá rất cao mà mỗi chúng con cần ghi nhớ.
Chính vì vậy mà khi Chúa mở đường cho một người đang ở trong thân phận nô lệ được tự do thì người ấy nên nắm lấy cơ hội đó để được sống tự do mà hầu việc Chúa, thay vì ở lại trong sự hầu việc loài người. Nếu Chúa không mở đường, thì người ấy cũng hãy cứ bình an vì Chúa có chương trình cho người ấy ở địa vị nô lệ đó, như người tớ gái nhỏ của Na-a-man, đã góp phần giúp cho chủ mình nhìn biết chẳng có chúa nào khác hơn Thiên Chúa của I-sơ-ra-ên (II Các Vua 5:1-17).
Thưa Cha, con cảm tạ Cha vì Lời Cha ban qua Sứ Đồ Phao-lô thật ngọt ngào: "Mỗi người được gọi ở trong chỗ nào thì cứ ở trong chỗ ấy với Đức Chúa Trời." Con hiểu rằng, một người dù đang ở trong bất cứ hoàn cảnh nào, thì khi nghe và đáp ứng lời Chúa gọi thì người sẽ nhận được sự bình an vui thỏa, ngay trong hoàn cảnh ấy, với Đức Chúa Trời là Cha của người. Cho dù ở chỗ nào thì Cha cũng ở đó với người, quan phòng, chăm sóc người. Dù ở địa vị nào thì chúng con cũng được ban cho ta-lâng đủ để phụng sự Cha cách vui lòng, hớn hở.
Nguyện xin đời sống con luôn vâng theo tiếng gọi và sự đặt để của Đức Chúa Trời trên con. Nguyện con luôn bình an, vui thỏa và biết đặt lòng trông cậy vào Thiên Chúa của con cho đến cuối cùng. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Phạm Trịnh Minh Anh
08/05/2023
I Cô-rinh-tô 7:17-24 Sống Theo Tiếng Gọi của Chúa
17 Trừ khi như Đức Chúa Trời đã chia phần cho ai nấy khi Chúa đã gọi mỗi người, thì họ hãy bước đi như vậy. Ấy đó là điều tôi chỉ định trong hết thảy các Hội Thánh.
18 Có ai được gọi mà đã chịu cắt bì chăng? Người ấy đừng trở nên không chịu cắt bì. Có ai được gọi trong sự không chịu cắt bì chăng? Người ấy đừng chịu cắt bì.
19 Sự chịu cắt bì chẳng là gì, sự không chịu cắt bì cũng chẳng là gì; mà là sự giữ các điều răn của Thiên Chúa.
20 Mỗi người hãy ở lại trong sự kêu gọi mà người ấy được kêu gọi.
21 Ngươi được gọi làm nô lệ chăng? Chớ lo lắng cho mình. Nhưng nếu ngươi có thể được tự do, thì hãy dùng cơ hội đó là hơn.
22 Vì người trong Chúa được gọi làm nô lệ là người tự do của Chúa. Cũng vậy, người tự do được gọi, thì là nô lệ của Đấng Christ.
23 Các anh chị em đã được chuộc bằng giá cao, chớ trở nên những nô lệ của loài người.
24 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Mỗi người được gọi ở trong chỗ nào thì cứ ở trong chỗ ấy với Đức Chúa Trời.
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con cảm tạ Cha ban cho con cơ hội được suy ngẫm Lời Ngài mỗi ngày cùng Hội Thánh. Nguyện xin Lời Cha luôn ở cùng con, ban cho con sự vui thỏa trong khi áp dụng Lời mà con được hiểu.
Thưa Cha, con xin ghi lại những sự con hiểu trong I Cô-rinh-tô 7:17-24.
Thưa Cha, con hiểu rằng Chúa đã gọi mỗi người vào trong sự cứu rỗi của Ngài qua sự nhận biết tội lỗi của mình và ăn năn tội, tin vào sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ. Mỗi người khi nhận được lời kêu gọi chung đó, đang ở trong vị trí, hoàn cảnh nào thì cứ yên tâm mà bước đi với Ngài trong hoàn cảnh ấy, vì Chúa có chương trình cho mỗi người trong những mục đích tốt lành của Ngài.
Sự chịu cắt bì hay không chịu cắt bì không phải là vấn đề, mà sự giữ các điều răn của Thiên Chúa mới là điều Chúa muốn. Một người muốn vào trong sự sống đời đời thì phải giữ các điều răn của Thiên Chúa, và để giữ được các điều răn thì trước tiên người ấy phải ăn năn tội và tin vào sự chết của Đấng Christ, thì mới được ban cho năng lực để có thể sống trung tín giữ các điều răn của Chúa.
Thưa Cha, con hiểu rằng một người dù đang ở trong hoàn cảnh nô lệ hay tự do khi được Chúa gọi và được cứu chuộc ra khỏi tội lỗi thì người ấy không còn bị nô lệ tội lỗi nữa, được tự do khỏi sự bắt phục của tội lỗi, mà trở nên nô lệ của Đấng Christ. Vì Đấng Christ đã dùng chính mạng sống của Ngài để chuộc lại chúng con, ấy là một cái giá rất cao mà mỗi chúng con cần ghi nhớ.
Chính vì vậy mà khi Chúa mở đường cho một người đang ở trong thân phận nô lệ được tự do thì người ấy nên nắm lấy cơ hội đó để được sống tự do mà hầu việc Chúa, thay vì ở lại trong sự hầu việc loài người. Nếu Chúa không mở đường, thì người ấy cũng hãy cứ bình an vì Chúa có chương trình cho người ấy ở địa vị nô lệ đó, như người tớ gái nhỏ của Na-a-man, đã góp phần giúp cho chủ mình nhìn biết chẳng có chúa nào khác hơn Thiên Chúa của I-sơ-ra-ên (II Các Vua 5:1-17).
Thưa Cha, con cảm tạ Cha vì Lời Cha ban qua Sứ Đồ Phao-lô thật ngọt ngào: "Mỗi người được gọi ở trong chỗ nào thì cứ ở trong chỗ ấy với Đức Chúa Trời." Con hiểu rằng, một người dù đang ở trong bất cứ hoàn cảnh nào, thì khi nghe và đáp ứng lời Chúa gọi thì người sẽ nhận được sự bình an vui thỏa, ngay trong hoàn cảnh ấy, với Đức Chúa Trời là Cha của người. Cho dù ở chỗ nào thì Cha cũng ở đó với người, quan phòng, chăm sóc người. Dù ở địa vị nào thì chúng con cũng được ban cho ta-lâng đủ để phụng sự Cha cách vui lòng, hớn hở.
Nguyện xin đời sống con luôn vâng theo tiếng gọi và sự đặt để của Đức Chúa Trời trên con. Nguyện con luôn bình an, vui thỏa và biết đặt lòng trông cậy vào Thiên Chúa của con cho đến cuối cùng. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Phạm Trịnh Minh Anh
08/05/2023