Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con cảm tạ Cha vì thì giờ này Cha ban cho con, để con suy ngẫm Lời Ngài. Nguyện xin Đức Thánh Linh ban cho con sự khôn sáng trong khi con suy ngẫm Lời Chúa, con cảm tạ Ngài.
Thưa Cha, con xin trình bày những sự hiểu của con trong II Cô-rinh-tô 7:8-16.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Thưa Cha, con hiểu rằng Sứ Đồ Phao-lô không hối tiếc vì đã viết thư quở trách Hội Thánh tại Cô-rinh-tô khiến cho họ phải buồn rầu trong một lúc. Bởi vì sự buồn rầu vì cớ tội lỗi mình đã phạm, dẫn đến sự ăn năn và dẫn đến sự cứu rỗi vì trong kỳ thuận tiện, Đức Chúa Trời sẽ nghe và tha thứ cho, họ sẽ trở lại phục hòa với Đức Chúa Trời, đó là sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa. Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông đã chẳng làm gì gây thiệt hại cho họ, nhưng nhờ đã bị buồn rầu mà họ đã nhận lỗi, nhận tội của mình, buồn giận vì sự phạm tội của mình. Vì kính sợ Chúa, họ đã sốt sắng khao khát được sống theo Lời Chúa và tiếp nhận sự trách phạt.
Thưa Cha, con hiểu rằng trên bước đường theo Ngài lắm lúc con dân Chúa vì yếu đuối trong xác thịt, hoặc vì thiếu hiểu biết mà vấp phạm, thua kế ma quỷ, nhưng nếu chúng con chân thành trong sự ăn năn, hối lỗi thì Ngài sẽ nghe mà tha thứ cho chúng con, để chúng con lại tiếp tục khao khát được sống đẹp lòng Ngài càng hơn. Nguyện xin con được ở trong buồn rầu theo ý Chúa, luôn cậy nhờ sức Chúa mà sống nếp sống đẹp lòng Ngài trong mọi sự. Con cảm tạ Chúa vì con được có Ngài, nên dẫu là trong sự vui mừng hay sự buồn rầu, miễn theo ý của Ngài thì đều sẽ dẫn chúng con đến sự cứu rỗi, và không bị hối tiếc điều gì!
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
Sứ Đồ Phao-lô nói rằng, ông đã viết thư không phải để quở trách "kẻ làm sự trái nghịch", là kẻ phạm tội hay là để an ủi "kẻ chịu sự trách nghịch", là người bị tổn thương vì cớ tội lỗi của người khác, dù rằng trong thư có lời quở trách và an ủi, nhưng đó không phải là mục đích chính. Mà ông và các bạn của ông trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời đã thể hiện lòng sốt sắng của mình trong sự lo lắng cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, làm mọi điều vì ích lợi của họ. Những điều trong thư, được viết ra chỉ bởi vì ông và các bạn của ông yêu họ, dành cho họ sự quan tâm, đó là tấm lòng của những người mang chức vụ giảng hòa, cũng là mục đích chính của lá thư ông đã gửi cho họ.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
Thưa Cha, con hiểu rằng Hội Thánh Cô-rinh-tô đã hiểu được tình yêu của Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông, ẩn phía sau những lời quở trách nặng nên lòng họ được an ủi trong sự buồn rầu vì cớ những tội lỗi giữa họ. Họ đã buồn rầu trong sự ăn năn và tiếp nhận sự trách phạt khiến Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông cũng được sự an ủi.
Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông càng vui mừng hơn khi nhìn thấy sự vui mừng của Tít, vì Tít là người chứng kiến tận mắt sự ăn năn và sự kết quả xứng đáng của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, nên tâm thần Tít được tươi mới. Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô dù khen ngợi, hay quở trách thì đều làm trong lẽ thật, những lời ông đã khoe với Tít về Hội Thánh Cô-rinh-tô cũng là chân thật, nên khi con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, tiếp nhận Tít với sự kính sợ và sự run rẩy, chịu vâng phục mà ăn năn thì ông chẳng bị hổ thẹn vì những lời đã khoe với Tít. Ông vui mừng càng hơn khi biết họ đứng vững trong đức tin, và thật xứng đáng với nhiều điều ông đã khoe về họ với Tít và với các Hội Thánh ở địa phương khác (II Cô-rinh-tô 7:4).
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Thưa Cha, con hiểu rằng qua sự tường thuật của Tít, mà Sứ Đồ Phao-lô đã vui mừng vì trong ông có sự tin cậy rằng con dân Chúa tại Cô-rinh-tô sẽ tiếp tục đắc thắng trong mọi sự cám dỗ, thử thách có thể đến trong tương lai.
Con cảm tạ Cha vì Cha ban cho con được ở trong Hội Thánh, được chăn dắt bởi người chăn có lòng yêu thương, sốt sắng quan tâm đến từng người trong chúng con. Nguyện xin Cha cũng ban cho người chăn của chúng con được thêm lên nhiều sự vui mừng trong chức vụ của người!
Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên. Nguyện xin Lời Cha luôn ở trong con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Phạm Trịnh Minh Anh
04/07/2023
II Cô-rinh-tô 7:8-16 Nỗi Buồn Theo Ý Chúa
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con cảm tạ Cha vì thì giờ này Cha ban cho con, để con suy ngẫm Lời Ngài. Nguyện xin Đức Thánh Linh ban cho con sự khôn sáng trong khi con suy ngẫm Lời Chúa, con cảm tạ Ngài.
Thưa Cha, con xin trình bày những sự hiểu của con trong II Cô-rinh-tô 7:8-16.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Thưa Cha, con hiểu rằng Sứ Đồ Phao-lô không hối tiếc vì đã viết thư quở trách Hội Thánh tại Cô-rinh-tô khiến cho họ phải buồn rầu trong một lúc. Bởi vì sự buồn rầu vì cớ tội lỗi mình đã phạm, dẫn đến sự ăn năn và dẫn đến sự cứu rỗi vì trong kỳ thuận tiện, Đức Chúa Trời sẽ nghe và tha thứ cho, họ sẽ trở lại phục hòa với Đức Chúa Trời, đó là sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa. Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông đã chẳng làm gì gây thiệt hại cho họ, nhưng nhờ đã bị buồn rầu mà họ đã nhận lỗi, nhận tội của mình, buồn giận vì sự phạm tội của mình. Vì kính sợ Chúa, họ đã sốt sắng khao khát được sống theo Lời Chúa và tiếp nhận sự trách phạt.
Thưa Cha, con hiểu rằng trên bước đường theo Ngài lắm lúc con dân Chúa vì yếu đuối trong xác thịt, hoặc vì thiếu hiểu biết mà vấp phạm, thua kế ma quỷ, nhưng nếu chúng con chân thành trong sự ăn năn, hối lỗi thì Ngài sẽ nghe mà tha thứ cho chúng con, để chúng con lại tiếp tục khao khát được sống đẹp lòng Ngài càng hơn. Nguyện xin con được ở trong buồn rầu theo ý Chúa, luôn cậy nhờ sức Chúa mà sống nếp sống đẹp lòng Ngài trong mọi sự. Con cảm tạ Chúa vì con được có Ngài, nên dẫu là trong sự vui mừng hay sự buồn rầu, miễn theo ý của Ngài thì đều sẽ dẫn chúng con đến sự cứu rỗi, và không bị hối tiếc điều gì!
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
Sứ Đồ Phao-lô nói rằng, ông đã viết thư không phải để quở trách "kẻ làm sự trái nghịch", là kẻ phạm tội hay là để an ủi "kẻ chịu sự trách nghịch", là người bị tổn thương vì cớ tội lỗi của người khác, dù rằng trong thư có lời quở trách và an ủi, nhưng đó không phải là mục đích chính. Mà ông và các bạn của ông trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời đã thể hiện lòng sốt sắng của mình trong sự lo lắng cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, làm mọi điều vì ích lợi của họ. Những điều trong thư, được viết ra chỉ bởi vì ông và các bạn của ông yêu họ, dành cho họ sự quan tâm, đó là tấm lòng của những người mang chức vụ giảng hòa, cũng là mục đích chính của lá thư ông đã gửi cho họ.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
Thưa Cha, con hiểu rằng Hội Thánh Cô-rinh-tô đã hiểu được tình yêu của Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông, ẩn phía sau những lời quở trách nặng nên lòng họ được an ủi trong sự buồn rầu vì cớ những tội lỗi giữa họ. Họ đã buồn rầu trong sự ăn năn và tiếp nhận sự trách phạt khiến Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông cũng được sự an ủi.
Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông càng vui mừng hơn khi nhìn thấy sự vui mừng của Tít, vì Tít là người chứng kiến tận mắt sự ăn năn và sự kết quả xứng đáng của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, nên tâm thần Tít được tươi mới. Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô dù khen ngợi, hay quở trách thì đều làm trong lẽ thật, những lời ông đã khoe với Tít về Hội Thánh Cô-rinh-tô cũng là chân thật, nên khi con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, tiếp nhận Tít với sự kính sợ và sự run rẩy, chịu vâng phục mà ăn năn thì ông chẳng bị hổ thẹn vì những lời đã khoe với Tít. Ông vui mừng càng hơn khi biết họ đứng vững trong đức tin, và thật xứng đáng với nhiều điều ông đã khoe về họ với Tít và với các Hội Thánh ở địa phương khác (II Cô-rinh-tô 7:4).
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Thưa Cha, con hiểu rằng qua sự tường thuật của Tít, mà Sứ Đồ Phao-lô đã vui mừng vì trong ông có sự tin cậy rằng con dân Chúa tại Cô-rinh-tô sẽ tiếp tục đắc thắng trong mọi sự cám dỗ, thử thách có thể đến trong tương lai.
Con cảm tạ Cha vì Cha ban cho con được ở trong Hội Thánh, được chăn dắt bởi người chăn có lòng yêu thương, sốt sắng quan tâm đến từng người trong chúng con. Nguyện xin Cha cũng ban cho người chăn của chúng con được thêm lên nhiều sự vui mừng trong chức vụ của người!
Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên. Nguyện xin Lời Cha luôn ở trong con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Phạm Trịnh Minh Anh
04/07/2023