Công Vụ Các Sứ Đồ 15:1-11 Hội Nghị Đầu Tiên của Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem – Phần 1
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con cảm tạ Cha ban cho con được đến với Lời của Ngài trong giờ này. Cầu xin Đức Thánh Linh dạy dỗ con và Đức Chúa Jesus ở cùng con để con hiểu và áp dụng sự hiểu của con vào nếp sống hàng ngày.
Thưa Cha, con xin trình bày những điều con được hiểu và học được trong Công Vụ Các Sứ Đồ 15:1-11.
1 Có mấy người từ xứ Giu-đê xuống, đã dạy các anh chị em cùng Cha rằng: "Nếu chẳng chịu cắt bì theo nghi thức của Môi-se thì các ngươi không thể được cứu rỗi." 2 Vì thế, đã xảy ra cuộc phản kháng và tranh luận không nhỏ giữa Phao-lô và Ba-na-ba với họ. Hội Thánh đã chỉ định Phao-lô và Ba-na-ba cùng vài người khác trong Hội Thánh, đi lên đến Giê-ru-sa-lem, đến với các sứ đồ và các trưởng lão về vấn đề này.
Thưa Cha, con hiểu rằng một người được cứu rỗi khi người ấy được Đức Chúa Trời xưng là công chính. Để được Đức Chúa Trời xưng là công chính thì một người cần thật lòng ăn năn tội, và hoàn toàn tin nhận sự cứu rỗi của Ngài qua sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus. Nếu việc cắt bì theo nghi thức của Môi-se có thể mang người ta đến với sự cứu rỗi, thì Đức Chúa Trời đã không cần đưa Đấng Christ vào trong thế gian để chịu khổ và chịu chết vì tội lỗi của nhân loại.
Trong thời Cựu Ước, nghi thức cắt bì là để được ở trong giao ước của Đức Chúa Trời và Áp-ra-ham, cũng như các nghi thức dâng sinh tế làm của lễ chuộc tội, đã được Đức Chúa Trời truyền cho Môi-se là cần thiết. Vì qua đó giúp cho dân sự hiểu được ý nghĩa của Tin Lành được tiên tri trong Giê-rê-mi 31:31-32. Qua sự đến của Đấng Christ, và sự chết chuộc tội của Ngài, một Giao Ước Mới đã được thiết lập, để cứu chuộc những sự vi phạm dưới Giao Ước Cũ (Hê-bơ-rơ 9:15). Nên tất cả các nghi thức làm hình bóng cho sự đến của Đấng Christ đã qua.
Cuộc phản kháng và tranh luận giữa Ba-na-ba, Phao-lô với những môn đồ trước đây trong Do-thái Giáo từ xứ Giu-đê, là để bảo vệ lẽ thật về sự cứu rỗi chỉ có ở trong Đấng Christ, không liên quan gì đến nghi thức cắt bì, hay bất cứ các nghi thức tế lễ nào khác đã được Môi-se truyền dạy.
Qua việc Hội Thánh quyết định cử người đến với các sứ đồ và trưởng lão tại Giê-ru-sa-lem để xác nhận, con học được cách hành xử tôn trọng, cẩn thận và khôn sáng của con dân Chúa tại An-ti-ốt khi có những sự bất đồng xảy ra trong Hội Thánh. Cảm tạ Chúa ban cho chúng con ngày nay có trọn bộ Thánh Kinh là nền tảng để xác nhận và nhận định mọi vấn đề xảy ra trong đời sống của chúng con. Vì thế chúng con cần đọc, suy ngẫm và cẩn thận làm theo Lời Ngài, phân biệt đúng sai bởi Lời của Ngài.
3 Vậy, thực tế, đã được Hội Thánh sai đi, họ đã trải qua Phê-ni-xi và Sa-ma-ri; thuật lại sự cải biến của các dân ngoại; và đã làm ra sự vui mừng lớn cho hết thảy các anh chị em cùng Cha. 4 Họ đã vào đến Giê-ru-sa-lem, được Hội Thánh, các sứ đồ, và các trưởng lão tiếp đón. Họ đã thuật lại mọi sự Đức Chúa Trời đã làm giữa họ.
Thưa Cha, con hiểu rằng cả Ba-na-ba, Phao-lô đều hiểu và tin chắc vào sự cứu rỗi của Tin Lành. Nhưng bởi lòng kính sợ Chúa, hai ông đã vâng phục quyết định của Hội Thánh, cùng với một số người được sai đi trở về Giê-ru-sa-lem. Trên đường đi họ ghé thăm các nơi có Hội Thánh, để thuật lại sự các dân ngoại được biến đổi sau khi tin nhận Tin Lành. Lời làm chứng của họ khiến cho ai nấy đều được vui mừng nhiều. Việc này cũng được tiếp tục khi họ vào đến Giê-ru-sa-lem.
Qua đó, con nhìn thấy được sự bình an, phước hạnh trên từng hành trình của những người thật sự thuộc về Chúa, họ vui lòng vâng phục Chúa thay vì làm theo ý của mình. Ba-na-ba và Phao-lô chẳng kiêu ngạo vì những sự hiểu biết Chúa ban cho mình, nhưng vâng phục Hội Thánh trở về Giê-ru-sa-lem. Chúa đã sử dụng chuyến đi ấy đem lại sự gây dựng, khích lệ, vui mừng cho nhiều con dân Chúa trong xứ Phê-ni-xi, Sa-ma-ri, và cả Giê-ru-sa-lem.
5 Nhưng có mấy người đã tin kia, thuộc phái Pha-ri-si, đã đứng dậy, nói rằng, phải cắt bì cho họ và truyền họ phải giữ luật pháp của Môi-se. 6 Các sứ đồ và các trưởng lão đã triệu tập cuộc họp để xem xét về việc đó.
Thưa Cha, qua việc mấy người đã tin, trước thuộc phái Pha-ra-si, cũng cho rằng phải cắt bì và giữ luật pháp Chúa đã được Môi-se truyền, bày tỏ ra ngay chính Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem, cũng cần được học biết thêm về sự cứu rỗi trọn vẹn của Tin Lành trong Đấng Christ. Các sứ đồ và các trưởng lão đã nhóm họp con dân Chúa trong Hội Thánh lại để giải quyết vấn đề sự bất đồng trong đức tin về sự cứu rỗi.
Qua đó, con học được sự hành động của Đức Thánh Linh giữa vòng con dân Chúa, và mọi điều Chúa cho phép xảy ra đều có ích cho những ai yêu kính Ngài. Bởi qua việc phái đoàn từ Hội Thánh An-ti-ốt đến Giê-ru-sa-lem để xác nhận vấn đề, thì những sự bất đồng về thần học đã được giải quyết công khai, giúp ích cho sự hiệp một của Hội Thánh.
7 Đã xảy ra nhiều cuộc tranh luận. Phi-e-rơ đã đứng dậy, nói với họ: "Hỡi mọi người! Hỡi các anh chị em cùng Cha! Các anh chị em hãy biết rằng, từ những ngày đầu, Đức Chúa Trời đã chọn tôi giữa chúng ta, để cho các dân ngoại bởi miệng của tôi được nghe Lời của Tin Lành và tin. 8 Đức Chúa Trời là Đấng Biết Tấm Lòng, đã làm chứng cho họ, ban Đức Thánh Linh cho họ như cho chúng ta. 9 Ngài chẳng phân biệt giữa chúng ta với họ. Ngài đã thanh tẩy lòng họ bởi đức tin. 10 Vậy, bây giờ, sao các anh chị em thử Đức Chúa Trời; gán trên cổ của các môn đồ cái ách mà các tổ phụ của chúng ta hoặc chúng ta cũng không thể mang nổi? 11 Trái lại, bởi ân điển của Đức Chúa Jesus, chúng ta tin, được cứu. Họ cũng được cứu theo cùng một cách đó."
Thưa Cha, con hiểu rằng nhiều cuộc tranh luận đã diễn ra để mọi người được tự do nói lên ý kiến, và sự hiểu của mình về sự cứu rỗi. Sau đó Phi-e-rơ đứng dậy, nhắc lại việc từ những ngày đầu Hội Thánh được thành lập, Chúa đã chọn ông giảng Tin Lành cho người ngoại. Bởi đức tin của gia đình sĩ quan Cọt-nây, mà Đức Thánh Linh đã giáng trên hết thảy những người nghe, dù khi ấy họ vẫn chưa được làm Báp-tem, và hiển nhiên là họ không chịu cắt bì, trước mắt của các tín đồ đã chịu cắt bì (Công Vụ Các Sứ Đồ 10:44-48). Đức Chúa Trời là Đấng nhìn biết mọi sự trong lòng người, đã nhìn thấy đức tin của họ, ban thánh linh cho họ, như cho những người I-sơ-ra-ên chịu cắt bì khi tin nhận Tin Lành.
Nếu Đức Chúa Trời đã không phân biệt giữa người cắt bì và người không cắt bì, mà chỉ dựa trên đức tin, thì sao lại có người muốn bắt những người đã nhận được cứu rỗi phải chịu cắt bì? Việc đó chẳng phải bày tỏ rằng người ấy đã không tin vào việc Đức Chúa Trời ban sự cứu rỗi cho người không cắt bì sao? Người buộc người không cắt bì phải chịu cắt bì để được cứu rỗi là người muốn "thử" Đức Chúa Trời, vì không tin vào việc Ngài làm. Sứ Đồ Phi-e-rơ khẳng định rằng việc buộc thi hành các nghi thức cũ là chất thêm gánh nặng vô ích, vì chỉ bởi ân điển của Đức Chúa Jesus, và đức tin nơi Ngài mà mọi người được cứu. Dù là dân I-sơ-ra-ên hay dân ngoại cũng đều được cứu rỗi theo cùng một cách.
Con cảm tạ Chúa ban cho con những sự hiểu trên. Nguyện Lời Ngài luôn ở trong con, soi sáng đời sống con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ. Phạm Trịnh Minh Anh 16/04/2025
Công Vụ Các Sứ Đồ 15:1-11 Hội Nghị Đầu Tiên của Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem – Phần 1
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con cảm tạ Cha ban cho con được đến với Lời của Ngài trong giờ này. Cầu xin Đức Thánh Linh dạy dỗ con và Đức Chúa Jesus ở cùng con để con hiểu và áp dụng sự hiểu của con vào nếp sống hàng ngày.
Thưa Cha, con xin trình bày những điều con được hiểu và học được trong Công Vụ Các Sứ Đồ 15:1-11.
1 Có mấy người từ xứ Giu-đê xuống, đã dạy các anh chị em cùng Cha rằng: "Nếu chẳng chịu cắt bì theo nghi thức của Môi-se thì các ngươi không thể được cứu rỗi."
2 Vì thế, đã xảy ra cuộc phản kháng và tranh luận không nhỏ giữa Phao-lô và Ba-na-ba với họ. Hội Thánh đã chỉ định Phao-lô và Ba-na-ba cùng vài người khác trong Hội Thánh, đi lên đến Giê-ru-sa-lem, đến với các sứ đồ và các trưởng lão về vấn đề này.
Thưa Cha, con hiểu rằng một người được cứu rỗi khi người ấy được Đức Chúa Trời xưng là công chính. Để được Đức Chúa Trời xưng là công chính thì một người cần thật lòng ăn năn tội, và hoàn toàn tin nhận sự cứu rỗi của Ngài qua sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus. Nếu việc cắt bì theo nghi thức của Môi-se có thể mang người ta đến với sự cứu rỗi, thì Đức Chúa Trời đã không cần đưa Đấng Christ vào trong thế gian để chịu khổ và chịu chết vì tội lỗi của nhân loại.
Trong thời Cựu Ước, nghi thức cắt bì là để được ở trong giao ước của Đức Chúa Trời và Áp-ra-ham, cũng như các nghi thức dâng sinh tế làm của lễ chuộc tội, đã được Đức Chúa Trời truyền cho Môi-se là cần thiết. Vì qua đó giúp cho dân sự hiểu được ý nghĩa của Tin Lành được tiên tri trong Giê-rê-mi 31:31-32. Qua sự đến của Đấng Christ, và sự chết chuộc tội của Ngài, một Giao Ước Mới đã được thiết lập, để cứu chuộc những sự vi phạm dưới Giao Ước Cũ (Hê-bơ-rơ 9:15). Nên tất cả các nghi thức làm hình bóng cho sự đến của Đấng Christ đã qua.
Cuộc phản kháng và tranh luận giữa Ba-na-ba, Phao-lô với những môn đồ trước đây trong Do-thái Giáo từ xứ Giu-đê, là để bảo vệ lẽ thật về sự cứu rỗi chỉ có ở trong Đấng Christ, không liên quan gì đến nghi thức cắt bì, hay bất cứ các nghi thức tế lễ nào khác đã được Môi-se truyền dạy.
Qua việc Hội Thánh quyết định cử người đến với các sứ đồ và trưởng lão tại Giê-ru-sa-lem để xác nhận, con học được cách hành xử tôn trọng, cẩn thận và khôn sáng của con dân Chúa tại An-ti-ốt khi có những sự bất đồng xảy ra trong Hội Thánh. Cảm tạ Chúa ban cho chúng con ngày nay có trọn bộ Thánh Kinh là nền tảng để xác nhận và nhận định mọi vấn đề xảy ra trong đời sống của chúng con. Vì thế chúng con cần đọc, suy ngẫm và cẩn thận làm theo Lời Ngài, phân biệt đúng sai bởi Lời của Ngài.
3 Vậy, thực tế, đã được Hội Thánh sai đi, họ đã trải qua Phê-ni-xi và Sa-ma-ri; thuật lại sự cải biến của các dân ngoại; và đã làm ra sự vui mừng lớn cho hết thảy các anh chị em cùng Cha.
4 Họ đã vào đến Giê-ru-sa-lem, được Hội Thánh, các sứ đồ, và các trưởng lão tiếp đón. Họ đã thuật lại mọi sự Đức Chúa Trời đã làm giữa họ.
Thưa Cha, con hiểu rằng cả Ba-na-ba, Phao-lô đều hiểu và tin chắc vào sự cứu rỗi của Tin Lành. Nhưng bởi lòng kính sợ Chúa, hai ông đã vâng phục quyết định của Hội Thánh, cùng với một số người được sai đi trở về Giê-ru-sa-lem. Trên đường đi họ ghé thăm các nơi có Hội Thánh, để thuật lại sự các dân ngoại được biến đổi sau khi tin nhận Tin Lành. Lời làm chứng của họ khiến cho ai nấy đều được vui mừng nhiều. Việc này cũng được tiếp tục khi họ vào đến Giê-ru-sa-lem.
Qua đó, con nhìn thấy được sự bình an, phước hạnh trên từng hành trình của những người thật sự thuộc về Chúa, họ vui lòng vâng phục Chúa thay vì làm theo ý của mình. Ba-na-ba và Phao-lô chẳng kiêu ngạo vì những sự hiểu biết Chúa ban cho mình, nhưng vâng phục Hội Thánh trở về Giê-ru-sa-lem. Chúa đã sử dụng chuyến đi ấy đem lại sự gây dựng, khích lệ, vui mừng cho nhiều con dân Chúa trong xứ Phê-ni-xi, Sa-ma-ri, và cả Giê-ru-sa-lem.
5 Nhưng có mấy người đã tin kia, thuộc phái Pha-ri-si, đã đứng dậy, nói rằng, phải cắt bì cho họ và truyền họ phải giữ luật pháp của Môi-se.
6 Các sứ đồ và các trưởng lão đã triệu tập cuộc họp để xem xét về việc đó.
Thưa Cha, qua việc mấy người đã tin, trước thuộc phái Pha-ra-si, cũng cho rằng phải cắt bì và giữ luật pháp Chúa đã được Môi-se truyền, bày tỏ ra ngay chính Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem, cũng cần được học biết thêm về sự cứu rỗi trọn vẹn của Tin Lành trong Đấng Christ. Các sứ đồ và các trưởng lão đã nhóm họp con dân Chúa trong Hội Thánh lại để giải quyết vấn đề sự bất đồng trong đức tin về sự cứu rỗi.
Qua đó, con học được sự hành động của Đức Thánh Linh giữa vòng con dân Chúa, và mọi điều Chúa cho phép xảy ra đều có ích cho những ai yêu kính Ngài. Bởi qua việc phái đoàn từ Hội Thánh An-ti-ốt đến Giê-ru-sa-lem để xác nhận vấn đề, thì những sự bất đồng về thần học đã được giải quyết công khai, giúp ích cho sự hiệp một của Hội Thánh.
7 Đã xảy ra nhiều cuộc tranh luận. Phi-e-rơ đã đứng dậy, nói với họ: "Hỡi mọi người! Hỡi các anh chị em cùng Cha! Các anh chị em hãy biết rằng, từ những ngày đầu, Đức Chúa Trời đã chọn tôi giữa chúng ta, để cho các dân ngoại bởi miệng của tôi được nghe Lời của Tin Lành và tin.
8 Đức Chúa Trời là Đấng Biết Tấm Lòng, đã làm chứng cho họ, ban Đức Thánh Linh cho họ như cho chúng ta.
9 Ngài chẳng phân biệt giữa chúng ta với họ. Ngài đã thanh tẩy lòng họ bởi đức tin.
10 Vậy, bây giờ, sao các anh chị em thử Đức Chúa Trời; gán trên cổ của các môn đồ cái ách mà các tổ phụ của chúng ta hoặc chúng ta cũng không thể mang nổi?
11 Trái lại, bởi ân điển của Đức Chúa Jesus, chúng ta tin, được cứu. Họ cũng được cứu theo cùng một cách đó."
Thưa Cha, con hiểu rằng nhiều cuộc tranh luận đã diễn ra để mọi người được tự do nói lên ý kiến, và sự hiểu của mình về sự cứu rỗi. Sau đó Phi-e-rơ đứng dậy, nhắc lại việc từ những ngày đầu Hội Thánh được thành lập, Chúa đã chọn ông giảng Tin Lành cho người ngoại. Bởi đức tin của gia đình sĩ quan Cọt-nây, mà Đức Thánh Linh đã giáng trên hết thảy những người nghe, dù khi ấy họ vẫn chưa được làm Báp-tem, và hiển nhiên là họ không chịu cắt bì, trước mắt của các tín đồ đã chịu cắt bì (Công Vụ Các Sứ Đồ 10:44-48). Đức Chúa Trời là Đấng nhìn biết mọi sự trong lòng người, đã nhìn thấy đức tin của họ, ban thánh linh cho họ, như cho những người I-sơ-ra-ên chịu cắt bì khi tin nhận Tin Lành.
Nếu Đức Chúa Trời đã không phân biệt giữa người cắt bì và người không cắt bì, mà chỉ dựa trên đức tin, thì sao lại có người muốn bắt những người đã nhận được cứu rỗi phải chịu cắt bì? Việc đó chẳng phải bày tỏ rằng người ấy đã không tin vào việc Đức Chúa Trời ban sự cứu rỗi cho người không cắt bì sao? Người buộc người không cắt bì phải chịu cắt bì để được cứu rỗi là người muốn "thử" Đức Chúa Trời, vì không tin vào việc Ngài làm. Sứ Đồ Phi-e-rơ khẳng định rằng việc buộc thi hành các nghi thức cũ là chất thêm gánh nặng vô ích, vì chỉ bởi ân điển của Đức Chúa Jesus, và đức tin nơi Ngài mà mọi người được cứu. Dù là dân I-sơ-ra-ên hay dân ngoại cũng đều được cứu rỗi theo cùng một cách.
Con cảm tạ Chúa ban cho con những sự hiểu trên. Nguyện Lời Ngài luôn ở trong con, soi sáng đời sống con. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Phạm Trịnh Minh Anh
16/04/2025