Bài Mới Nhất Các Chủ Đề Sách Đã Suy Ngẫm Xem Bài Theo Tác Giả

Công Vụ Các Sứ Đồ 7:1-22 Bài Giảng của Ê-tiên – Phần 1

Kính lạy Cha Toàn Năng của con ở trên trời!

Con dâng lời cảm tạ ơn Cha về ơn phước Ngài ban, cho con được tiếp tục học, suy ngẫm Thánh Kinh. Nguyện Đức Thánh Linh hướng dẫn con vào sự hiểu biết và áp dụng bài học hôm nay cách kết quả vào đời sống hằng ngày theo thánh ý Ngài!

1 Thầy tế lễ thượng phẩm đã hỏi: "Vậy, các điều này có như vậy chăng?"
2 Người đã giãi bày: "Hỡi các người: các anh em và các cha! Xin hãy nghe! Đức Chúa Trời Vinh Quang đã hiện ra với Áp-ra-ham, tổ phụ của chúng ta. Người vốn ở tại Mê-sô-bô-ta-mi, trước khi người đã cư trú tại Cha-ran.

Trước tòa công luận, thầy tế lễ thượng phẩm hỏi Ê-tiên về điều ông đã nói, có phải những điều đó là thật không? Câu hỏi này nhằm cáo buộc Ê-tiên về tội phạm thượng chống lại Đền Thờ và luật pháp.

Ê-tiên đã giãi bày bằng sự tôn trọng trước tòa công luận, thay cho lời công nhận về những gì ông từng rao giảng về Lẽ Thật, rằng Đức Chúa Trời vinh quang đã hiện ra với Áp-ra-ham, tổ phụ dân I-sơ-ra-ên. Người vốn ở tại Mê-sô-bô-ta-mi, trước khi người đã cư trú tại Cha-ran, mà dân I-sơ-ra-ên đã nghe biết.

3 Ngài đã phán với người: "Hãy ra khỏi đất của ngươi và khỏi bà con của ngươi! Hãy đi vào đất mà Ta sẽ chỉ cho ngươi!"
4 Bấy giờ, người đã ra khỏi đất Canh-đê, cư trú tại Cha-ran. Sau đó, cha của người đã chết; Ngài đã dời người vào đất này, vào nơi mà giờ đây các ông đang cư trú.

Ê-tiên đã nhắc lại cho người I-sơ-ra-ên trước tòa công luận biết rằng, chính Đức Chúa Trời đã phán với Áp-ra-ham rằng, "Hãy ra khỏi đất của ngươi và khỏi bà con của ngươi! Hãy đi vào đất mà Ta sẽ chỉ cho ngươi!" Điều này chứng minh cho tòa công luận thấy sự vâng phục của Áp-ra-ham trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời, Đấng mà Ê-tiên muốn nói cho dân I-sơ-ra-ên biết.

Dù Áp-ra-ham không biết mình sẽ đi đâu, nhưng ông đã vâng lời, ra đi khỏi đất Canh-đê và cư ngụ tại Cha-ran, cho đến khi Cha của ông qua đời, Đức Chúa Trời khiến ông di chuyển nơi ở, đến nơi mà giờ đây mọi người trong tòa công luận đang có mặt.

5 Ngài đã chẳng ban cho người cơ nghiệp trong nó, chẳng một mảnh đất để đặt bàn chân. Nhưng Ngài đã hứa sẽ ban nó cho người để sở hữu và cho dòng dõi của người, theo sau người, dù người chưa có con. [Sáng Thế Ký 17:8]

Đức Chúa Trời đã chẳng ban cho Áp-ra-ham cơ nghiệp gì trong xứ ấy, dù một mảnh đất để đặt bàn chân. Nhưng Ngài đã hứa ban cho ông và dòng dõi ông quyền sở hữu vùng đất ấy, mặc dù lúc bấy giờ ông vẫn chưa có con. Điều này nói lên chương trình của Đức Chúa Trời không chỉ dành cho Áp-ra-ham trong lúc ông đã già nua, nhưng hướng đến dòng dõi của ông như Ngài đã hứa ban.

6 Đức Chúa Trời đã phán như thế này: Rằng, dòng dõi của người sẽ kiều ngụ nơi đất khách. Họ sẽ nô lệ hóa chúng nó và hà hiếp chúng nó trong bốn trăm năm. [Sáng Thế Ký 15:13]

Đức Chúa Trời đã phán cho Áp-ra-ham rằng, dòng dõi của người sẽ kiều ngụ tại nơi đất khách, sẽ trở thành nô lệ cho xứ người, chúng nó sẽ bị hà hiếp trong bốn trăm năm. Đây là khoảng thời gian Đức Chúa Trời cho phép xảy ra, để thử thách dân I-sơ-ra-ên tại xứ Ai-cập, bởi họ là một dân cứng lòng, không vâng phục Ngài.

7 Đức Chúa Trời đã phán: "Ta sẽ phán xét dân mà chúng nó đã làm nô lệ cho. Sau đó, chúng nó sẽ ra đi và sẽ phụng sự Ta trong nơi này." [Sáng Thế Ký 15:14; Xuất Ê-díp-tô Ký 3:12]

Đức Chúa Trời đã phán trước về sự Ngài sẽ phán xét dân Ê-díp-tô mà dân I-sơ-ra-ên đã làm nô lệ cho họ. Sau đó, dân I-sơ-ra-ên sẽ ra đi và phụng sự Ngài tại nơi ấy, theo ý muốn của Ngài.

8 Rồi, Ngài đã ban cho người giao ước của sự cắt bì. Vậy, Áp-ra-ham đã sinh I-sác và cắt bì cho người, trong ngày thứ tám. I-sác đã sinh Gia-cốp. Gia-cốp đã sinh mười hai tổ phụ.

Rồi, Đức Chúa Trời đã ban cho Áp-ra-ham giao ước của sự cắt bì. Vậy nên, sau khi Áp-ra-ham sinh I-sác và người thực hiện giao ước cắt bì cho con mình trong ngày thứ tám. I-sác sinh Gia-cốp, và Gia-cốp đã sinh mười hai tổ phụ, là những thế hệ vâng giữ giao ước cắt bì theo mệnh lệnh của Ngài. Trên đây là lời nhắc lại của Ê-tiên về mệnh lệnh của Đức Chúa Trời, kêu gọi Áp-ra-ham ra khỏi quê hương mình, đến vùng đất mà Ngài đã hứa ban cho dòng dõi của ông, và Ngài đã lập giao ước với ông về sự cắt bì.

9 Các tổ phụ đã ganh ghét, bán Giô-sép vào xứ Ê-díp-tô; nhưng Đức Chúa Trời đã ở với người.
10 Ngài đã giải cứu người khỏi mọi sự khốn khổ của người, cùng ban cho người ân điển và sự khôn sáng trước Pha-ra-ôn, vua của Ê-díp-tô; kẻ đã lập người cai quản trên xứ Ê-díp-tô và cả nhà mình.
11 Bấy giờ, cơn đói kém và sự khốn khổ lớn đã đến trên khắp đất Ê-díp-tô và Ca-na-an. Các tổ phụ của chúng ta đã chẳng tìm được các thức ăn.
12 Gia-cốp nghe có lúa mì trong xứ Ê-díp-tô thì đã sai các tổ phụ của chúng ta qua đó lần thứ nhất.
13 Trong lần thứ nhì, Giô-sép đã được nhận biết bởi các anh em của người; và gia đình của Giô-sép đã được tỏ ra cho Pha-ra-ôn.
14 Giô-sép đã sai người gọi đón Gia-cốp, cha mình và cả nhà mình, gồm bảy mươi lăm linh hồn. [Sáng Thế Ký 46:27 ghi là 70 linh hồn vì không tính các cháu của Giô-sép lúc ấy chưa được sinh ra.]
15 Vậy, Gia-cốp đã đi xuống, vào xứ Ê-díp-tô, rồi chết; người và các tổ phụ của chúng ta.
16 Người đã được đem vào Si-chem, đặt nằm trong mộ mà Áp-ra-ham đã mua của con cháu Hê-mô, thuộc Si-chem, với giá tiền trả bằng bạc.

Câu 9-16 nói về sự thành tín của Đức Chúa Trời đối với dòng dõi của Áp-ra-ham, thể hiện sự thành tín của Ngài. Trong bối cảnh Giô-sép bị các anh mình bán làm nô lệ, thì Đức Chúa Trời đã ban ơn, nâng ông lên vị trí quan trọng, bởi sự thành tín và quyền tể trị công chính của Ngài, để hoàn thành ý muốn của Ngài. Điều này nói lên mọi tội lỗi của loài người đều không thể xoay chuyển chương trình của Đức Chúa Trời đã định. Đây là bài học sống động dành cho con dân Chúa noi theo gương đức tin, nhịn nhục của Giô-sép, dù có phải chịu người khác đối xử bất công, độc ác, nhưng vẫn một lòng trung tín, hạ mình chịu đựng, thì Chúa có thể biến điều ác thành điều thiện lành. Câu chuyện về Giô-sép bị bán sang Ê-dí-tô làm nô lệ, nhưng được Chúa nâng lên làm tể tướng, và qua đó, ông đã cứu cả gia đình I-sơ-ra-ên qua khỏi nạn đói lớn. Liên tưởng đến sự kiện Đức Chúa Jesus Christ trong khi Ngài thi hành chức vụ, Ngài đã chịu biết bao khổ cực, nhục hình, nhưng Đức Chúa Trời đã nâng Ngài lên địa vị cao trọng, ngự bên phải Đức Chúa Trời trên thiên đàng. Bài học này cũng dạy con dân Chúa luôn hướng lòng tin cậy vào quyền tể trị của Đức Chúa Trời, sẵn sàng khoan dung, sẵn lòng giúp đỡ lẫn nhau, kể cả những kẻ chống đối mình, giúp chúng con luôn biết tha thứ cho người thân trong gia đình, Hội Thánh, và mọi người trong xã hội.

17 Nhưng, khi thời gian của lời hứa mà Đức Chúa Trời đã thề với Áp-ra-ham đã gần, dân chúng đã gia tăng và thêm nhiều trong xứ Ê-díp-tô;
18 cho tới khi một vua khác dấy lên, người chẳng biết Giô-sép. [Xuất Ê-díp-tô Ký 1:8]
19 Vua này đã dùng mưu hại bộ tộc của chúng ta và hà hiếp các tổ phụ của chúng ta, khiến họ từ bỏ những con sơ sinh của họ, để chúng không thể sống.
20 Trong lúc đó, Môi-se đã được sinh ra. Người đã xinh đẹp vô cùng và đã được nuôi ba tháng trong nhà của cha mình.
21 Khi người bị bỏ, con gái của Pha-ra-ôn đã tiếp nhận người và nuôi người làm con mình.
22 Môi-se đã được huấn luyện mọi sự khôn sáng của người Ê-díp-tô; có năng lực trong những lời nói và trong những việc làm.

Câu 17-22 là một phần trong bài giảng của Ê-tiên trước tòa công luận, nêu tóm tắt về lịch sử dân I-sơ-ra-ên trong thời Áp-ra-ham, mà Đức Chúa Trời đã thành tín, làm ứng nghiệm lời hứa của Ngài với Áp-ra-ham, rằng Ngài khiến cho dòng dõi của ông thêm lên nhiều tại xứ Ê-díp-tô. Rồi, một vị vua mới lên ngôi, không biết đến Giô-sép. Vua này đã dùng mưu kế, áp bức dân I-sơ-ra-ên và hà hiếp các tổ phụ của họ, khiến họ từ bỏ những con trai sơ sinh của mình ngay sau khi ra đời. Trong lúc đó, Môi-se đã được sinh ra. Người rất xinh đẹp và được nuôi ba tháng trong nhà của Cha mình, và được giáo dục, huấn luyện mọi sự khôn sáng của người Ê-díp-tô, có đầy năng lực trong những lời nói và hành động, để sau này ông sẽ dẫn dắt dân sự của Đức Chúa Trời ra khỏi cuộc đời nô lệ tại xứ Ê-díp-tô trong chương trình của Ngài. Điều này nhấn mạnh về ý muốn của Đức Chúa Trời đã hoạch định cho dân sự của Ngài, dù có phải trải qua những nghịch cảnh nghiệt ngã như vậy, nhưng Ngài luôn thành tín, ban ơn cho dân I-sơ-ra-ên, cả những lúc họ không vâng phục Ngài.

Kính ạy Chúa!

Phân đoạn Thánh Kinh này nói về câu hỏi của thầy tế lễ thượng phẩm dành cho Ê-tiên, nhằm cáo buộc ông vào tội phạm thượng Đức Chúa Trời và Môi-se, là hai tội trọng. Ê-tiên nhắc lại lời kêu gọi của Đức Chúa Trời dành cho Áp-ra-ham, sự kiện Giô-sép bị các anh mình bán sang Ê-díp-tô; và Môi-se được sinh ra để giải cứu dân sự của Ngài trong chương trình Ngài đã định, đồng thời nhắc nhớ người I-sơ-ra-ên, hãy ngưng chống nghịch lại chương trình của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jesus Christ.

Nguyện Chúa ban ơn, thêm sức cho con biết học tập đức tin và sự vâng phục của Áp-ra-ham, kiên nhẫn và tin cậy vào kế hoạch của Chúa, bền đỗ trong sự vui mừng cầu nguyện, tận dụng mọi cơ hội học tập và phát triển thuộc linh trong những ngày cuối cùng này. Và con nguyện luôn ghi nhớ những lần Chúa đã giải cứu, hướng dẫn, chuẩn bị sẵn cho con trong quá khứ, để giữ vững đức tin trước những nghịch cảnh Ngài cho phép xảy đến. Amen!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Con, Đặng Thái Học

***

📂Các bài viết của cùng tác giả:

Bài Suy Ngẫm

*Theo thứ tự từ mới đến cũ