Nguyễn Ngọc Tú: Ga-la-ti 2:11-14 Sự Giả Hình của Sứ Đồ Phi-e-rơ
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con,
Con cảm tạ Cha đã ban cho con một ngày Sa-bát bình an, phước hạnh. Con cảm tạ Cha đã ban cho con có thời gian đọc lại Lời của Ngài được ghi chép trong Ga-la-ti 2:11-14. Con xin ghi lại những điều Ngài dạy cho con hiểu qua phân đoạn này.
11 Nhưng khi Phi-e-rơ đến thành An-ti-ốt, tôi có phản đối anh ấy tận mặt, bởi vì anh ấy đáng trách.
Câu 11: "Phản đối tận mặt" là phản đối một cách công khai, nêu rõ sự phạm tội, trước Hội Thánh chứ không phải than phiền lén lút. Phao-lô gọi thái độ, hành động của Phi-e-rơ là "đáng trách" bởi vì ông là một sứ đồ, một người chăn, và một trưởng lão của Hội Thánh. Cũng bởi vì Phi-e-rơ là cột trụ của Hội Thánh nên sự quở trách cần công khai, rõ ràng, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến Hội Thánh, gương xấu của ông sẽ lan tràn khắp các Hội Thánh địa phương.
12 Vì trước khi mấy kẻ từ Gia-cơ chưa đến thì anh ấy ăn với người ngoại. Nhưng khi họ đã đến thì anh ấy rút lui, tự phân rẽ mình ra, sợ họ là những kẻ chịu cắt bì.
13 Những người Do-thái khác cũng cùng giả hình như vậy với anh ấy, đến nỗi Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn theo sự giả hình của họ.
Câu 12 và 13: Hai câu này Phao-lô nêu rõ sự phạm tội của Phi-e-rơ. Qua hành động tránh né ăn chung với con dân Chúa gốc dân ngoại tại thành An-ti-ốt, vì ông sợ những người Do-thái do Gia-cơ gửi đến từ Giê-ru-sa-lem, ông đã phạm các tội: tư vị, giả hình, hèn nhát, làm gương xấu, xúc phạm con dân Chúa gốc dân ngoại, và bất công đối với họ. Câu 13 cho thấy mức độ lây lan nhanh chóng của tội lỗi, tác động đến nhiều người.
Phi-e-rơ đã tư vị những người Do-thái chịu cắt bì khi xem trọng hơn những con dân Chúa gốc dân ngoại. Ông đã giả hình khi không sống đúng theo lẽ thật của Tin Lành mà ông tin và rao giảng. Ông đã hèn nhát không dám phản đối tận mặt những sự kỳ thị sai trái của những người Do-thái. Ông làm gương xấu cho con dân Chúa trong Hội Thánh. Khi phân rẽ, không ngồi ăn chung với con dân Chúa gốc dân ngoại là ông đã đồng ý với sự xem khinh dân ngoại, là một sự xúc phạm họ. Ông đã bất công với con dân Chúa gốc dân ngoại khi không cư xử với họ như một phần chi thể trong Đấng Christ, không đứng lên bảo vệ họ trước sự kỳ thị sai trái của những người Do-thái.
14 Nhưng khi tôi thấy họ không đi ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành, tôi đã nói với Phi-e-rơ trước mọi người: Nếu anh là người Do-thái, mà sống theo cách của người ngoại, không theo cách của người Do-thái, thì làm sao anh khiến các dân ngoại trở thành người Do-thái?
Câu 14: Phao-lô gọi sự phạm tội của Phi-e-rơ và các tín đồ người Do-thái là "không đi ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành" là không chỉ nói riêng về việc không ăn chung với con dân Chúa gốc dân ngoại, mà còn nói về những sự kỳ thị sai trái và những điều sai trật khác, như sự họ rao giảng tà giáo buộc con dân Chúa phải chịu cắt bì.
Câu hỏi của Phao-lô với Phi-e-rơ có nghĩa là: Nếu anh là người thuộc dân tộc biết Chúa, được Chúa dạy cho biết nếp sống thánh khiết theo các điều răn và luật pháp của Ngài, mà sống như một người không biết Chúa, thì làm sao anh có thể khiến một người không biết Chúa trở nên biết Chúa và sống được một nếp sống thánh khiết. Anh là người biết lẽ thật của Tin Lành nhưng không sống ngay thẳng theo lẽ thật, thì làm sao anh có thể giúp người khác sống ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành.
Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Qua phân đoạn này, con cũng thấy được tính lây lan nhanh chóng, đáng sợ của tội lỗi, và càng cẩn thận hơn trong nếp sống của mình và canh chừng các anh chị em của con trong Hội Thánh. Con cảm tạ Cha!
Nguyễn Ngọc Tú: Ga-la-ti 2:11-14 Sự Giả Hình của Sứ Đồ Phi-e-rơ
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con,
Con cảm tạ Cha đã ban cho con một ngày Sa-bát bình an, phước hạnh. Con cảm tạ Cha đã ban cho con có thời gian đọc lại Lời của Ngài được ghi chép trong Ga-la-ti 2:11-14. Con xin ghi lại những điều Ngài dạy cho con hiểu qua phân đoạn này.
11 Nhưng khi Phi-e-rơ đến thành An-ti-ốt, tôi có phản đối anh ấy tận mặt, bởi vì anh ấy đáng trách.
Câu 11: "Phản đối tận mặt" là phản đối một cách công khai, nêu rõ sự phạm tội, trước Hội Thánh chứ không phải than phiền lén lút. Phao-lô gọi thái độ, hành động của Phi-e-rơ là "đáng trách" bởi vì ông là một sứ đồ, một người chăn, và một trưởng lão của Hội Thánh. Cũng bởi vì Phi-e-rơ là cột trụ của Hội Thánh nên sự quở trách cần công khai, rõ ràng, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến Hội Thánh, gương xấu của ông sẽ lan tràn khắp các Hội Thánh địa phương.
12 Vì trước khi mấy kẻ từ Gia-cơ chưa đến thì anh ấy ăn với người ngoại. Nhưng khi họ đã đến thì anh ấy rút lui, tự phân rẽ mình ra, sợ họ là những kẻ chịu cắt bì.
13 Những người Do-thái khác cũng cùng giả hình như vậy với anh ấy, đến nỗi Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn theo sự giả hình của họ.
Câu 12 và 13: Hai câu này Phao-lô nêu rõ sự phạm tội của Phi-e-rơ. Qua hành động tránh né ăn chung với con dân Chúa gốc dân ngoại tại thành An-ti-ốt, vì ông sợ những người Do-thái do Gia-cơ gửi đến từ Giê-ru-sa-lem, ông đã phạm các tội: tư vị, giả hình, hèn nhát, làm gương xấu, xúc phạm con dân Chúa gốc dân ngoại, và bất công đối với họ. Câu 13 cho thấy mức độ lây lan nhanh chóng của tội lỗi, tác động đến nhiều người.
Phi-e-rơ đã tư vị những người Do-thái chịu cắt bì khi xem trọng hơn những con dân Chúa gốc dân ngoại. Ông đã giả hình khi không sống đúng theo lẽ thật của Tin Lành mà ông tin và rao giảng. Ông đã hèn nhát không dám phản đối tận mặt những sự kỳ thị sai trái của những người Do-thái. Ông làm gương xấu cho con dân Chúa trong Hội Thánh. Khi phân rẽ, không ngồi ăn chung với con dân Chúa gốc dân ngoại là ông đã đồng ý với sự xem khinh dân ngoại, là một sự xúc phạm họ. Ông đã bất công với con dân Chúa gốc dân ngoại khi không cư xử với họ như một phần chi thể trong Đấng Christ, không đứng lên bảo vệ họ trước sự kỳ thị sai trái của những người Do-thái.
14 Nhưng khi tôi thấy họ không đi ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành, tôi đã nói với Phi-e-rơ trước mọi người: Nếu anh là người Do-thái, mà sống theo cách của người ngoại, không theo cách của người Do-thái, thì làm sao anh khiến các dân ngoại trở thành người Do-thái?
Câu 14: Phao-lô gọi sự phạm tội của Phi-e-rơ và các tín đồ người Do-thái là "không đi ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành" là không chỉ nói riêng về việc không ăn chung với con dân Chúa gốc dân ngoại, mà còn nói về những sự kỳ thị sai trái và những điều sai trật khác, như sự họ rao giảng tà giáo buộc con dân Chúa phải chịu cắt bì.
Câu hỏi của Phao-lô với Phi-e-rơ có nghĩa là: Nếu anh là người thuộc dân tộc biết Chúa, được Chúa dạy cho biết nếp sống thánh khiết theo các điều răn và luật pháp của Ngài, mà sống như một người không biết Chúa, thì làm sao anh có thể khiến một người không biết Chúa trở nên biết Chúa và sống được một nếp sống thánh khiết. Anh là người biết lẽ thật của Tin Lành nhưng không sống ngay thẳng theo lẽ thật, thì làm sao anh có thể giúp người khác sống ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành.
Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Qua phân đoạn này, con cũng thấy được tính lây lan nhanh chóng, đáng sợ của tội lỗi, và càng cẩn thận hơn trong nếp sống của mình và canh chừng các anh chị em của con trong Hội Thánh. Con cảm tạ Cha!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Ngọc Tú
19/08/2023