Nguyễn Ngọc Tú: II Cô-rinh-tô 1:12-18 Lý Do Phao-lô Chưa Thể Đến Cô-rinh-tô – Phần 1
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con,
Con cảm tạ Cha vì một ngày mới nữa Ngài ban cho con. Con cảm tạ Cha hôm nay cũng ban cho con có thời gian đọc và suy ngẫm Lời của Ngài được ghi chép trong II Cô-rinh-tô 1:12-18. Con xin ghi lại những điều Ngài dạy cho con hiểu qua phân đoạn này.
12 Vì sự vinh hiển của chúng tôi ấy là chứng cớ cho tâm thức của chúng tôi. Rằng, trong sự đơn sơ và thanh sạch của Thiên Chúa, không trong sự khôn sáng của xác thịt, nhưng bởi ân điển của Thiên Chúa, mà chúng tôi hành xử trong thế gian, nhất là đối với các anh chị em.
Câu 12: Thưa Cha, con hiểu rằng Phao-lô và các bạn đồng hành của ông từ khi tin nhận Chúa đã hết lòng sống cho Chúa và bày tỏ ra được nếp sống tin kính Chúa trong khắp nơi họ rao giảng Tin Lành, trong khắp các Hội Thánh địa phương. Nếp sống ấy đơn sơ và thanh sạch, noi theo gương của Đấng Christ. Đơn sơ là rõ ràng, chân thật, không dối trá, không giả hình. Thanh sạch theo tiêu chuẩn của Thiên Chúa là gét tội lỗi và luôn hết sức tránh phạm tội, không thỏa hiệp với tội, và không chấp nhận tội. Một nếp sống công chính như vậy chính là sự vinh hiển của Phao-lô và các bạn của ông, đó là chứng cớ trong lương tâm của họ.
13 Vì chúng tôi chẳng viết cho các anh chị em những sự gì khác, nhưng những điều các anh chị em hoặc đọc, hoặc nhận biết. Tôi mong rằng, các anh chị em nhận biết cho đến cuối cùng.
Câu 13: Phao-lô khẳng định những gì ông viết cho Hội Thánh Cô-rinh-tô là trong sự hướng dẫn con dân Chúa sống nếp sống đơn sơ và thanh sạch, chứ không nhằm mục đích gì khác, không viết một điều vô ích nào khác. Phao-lô mong Hội Thánh Cô-rinh-tô "nhận biết" là tiếp nhận tình yêu thương chân thật của ông và các bạn của ông đối với họ dù là trong những lời quở trách.
14 Cũng như các anh chị em đã phần nào nhận biết chúng tôi, rằng chúng tôi là sự khoe mình của các anh chị em, như các anh chị em cũng là sự khoe mình của chúng tôi, trong ngày của Đức Chúa Jesus.
Câu 14: "Cũng như các anh chị em đã phần nào nhận biết chúng tôi" có nghĩa là trong Hội Thánh Cô-rinh-tô có một số người không công nhận Phao-lô và các bạn của ông là các sứ đồ của Chúa, và không công nhận sự giảng dạy của ông và các bạn của ông. Đây cũng thực trạng trong Hội Thánh ngày nay, nhiều người kiêu ngạo tự lập làm thầy mà không công nhận sự giảng dạy của những người chăn chân thật Chúa sai đến giảng dạy Lời Chúa cho Hội Thánh.
Đối với những người nhận biết Phao-lô và các bạn của ông là sứ đồ thật của Chúa, họ vâng phục sự giảng dạy của các sứ đồ, nếp sống được đổi ra mới. Họ nhận biết sự cao trọng và sự thiêng liêng của chức vụ sứ đồ mà Đấng Christ giao phó cho Phao-lô và các bạn của ông. Vì thế đối với họ Phao-lô và các bạn của ông là sự khoe mình của họ. Còn đối với Phao-lô và các bạn của ông thì chính nếp sống được đổi ra mới của con dân Chúa Cô-rinh-tô là chứng cớ cho sự khoe mình của họ.
15 Bởi lòng tin cậy đó, trước đây, tôi đã muốn đến với các anh chị em để cho các anh chị em được ơn lần thứ nhì;
Câu 15: Thưa Cha, con rất thích câu "được ơn lần thứ nhì". Có thể hình dung sự được ơn lần thứ nhì này là khi Phao-lô trở lại Cô-rinh-tô lần thứ nhì, trong những buổi thông công nhóm hiệp với Hội Thánh, Phao-lô chia sẻ lại những câu chuyện trong hành trình ông đi rao giảng Tin Lành từ sau khi rời Cô-rinh-tô. Ông kể lại những những sự Chúa ban ơn, thêm sức, giải cứu ông, và những phép lạ Chúa đã làm qua ông. Nhưng có lẽ điều đáng mong đợi nhất là được nghe Phao-lô chia sẻ những lẽ thật sâu nhiệm từ Lời Chúa mà ông được Chúa dạy cho biết thêm. Thưa Cha, bản thân con mỗi khi nghe người chăn, các anh chị em chia sẻ về một lẽ thật mà mình chưa biết trước đó, thì tâm trí được mở rộng ra, lòng tràn ngập niềm vui!
16 trải qua nơi của các anh chị em, vào trong xứ Ma-xê-đoan; từ Ma-xê-đoan trở lại với các anh chị em; rồi bởi nơi của các anh chị em được đưa đến xứ Giu-đê.
17 Tôi quyết định như vậy, có phải tôi hành xử thiếu thận trọng? Hoặc điều mà tôi quyết định tôi quyết định theo xác thịt, khiến cho nơi tôi có thể là sự phải phải và sự không không? [Khi thì cho là phải, khi thì cho là không.] 18 Nhưng Đức Chúa Trời là thành tín, lời của chúng tôi với các anh chị em chẳng phải là vừa phải, vừa không.
Từ câu 16 đến 18: Trong I Cô-rinh-tô 16:5, Phao-lô cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô biết, ông dự định thực hiện một chuyến đi qua xứ Ma-xê-đoan rồi đến Cô-rinh-tô. Câu 16 thì Phao-lô cho biết ông muốn đến Cô-rinh-tô trước, có lẽ là đi bằng đường biển, sau đó mới đi lên hướng bắc đến Ma-xê-đoan, rồi từ Ma-xê-đoan quay trở lại Cô-rinh-tô. Như vậy, Phao-lô đã hai lần thay đổi ý định. Có thể vì điều này mà khiến cho có người trong Hội Thánh Cô-rinh-tô cho rằng ông hành xử thiếu thận trọng, giống một người ba phải. Phao-lô viết câu 18 với hàm ý, Đức Chúa Trời là thành tín làm chứng ông rằng ông đã hành xử đơn sơ và thanh sạch, không theo xác thịt, nhưng bởi ân điển của Thiên Chúa. Ân điển của Thiên Chúa thể hiện ở chỗ Phao-lô muốn miễn giảm sự quở trách con dân Chúa tại Cô-rinh-tô về những sự sai trái của họ (II Cô-rinh-tô 1:23).
Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Qua phân đoạn trên con hiểu rằng trong thực tế cuộc sống, trong mỗi quyết định con cần cẩn thận cầu hỏi Ngài. Nhưng có đôi khi Cha cho phép một sự việc xảy đến làm thay đổi quyết định trước đó của con, là Ngài đang chuẩn bị cho con điều tốt hơn. Con cảm tạ Cha.
Nguyễn Ngọc Tú: II Cô-rinh-tô 1:12-18 Lý Do Phao-lô Chưa Thể Đến Cô-rinh-tô – Phần 1
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con,
Con cảm tạ Cha vì một ngày mới nữa Ngài ban cho con. Con cảm tạ Cha hôm nay cũng ban cho con có thời gian đọc và suy ngẫm Lời của Ngài được ghi chép trong II Cô-rinh-tô 1:12-18. Con xin ghi lại những điều Ngài dạy cho con hiểu qua phân đoạn này.
12 Vì sự vinh hiển của chúng tôi ấy là chứng cớ cho tâm thức của chúng tôi. Rằng, trong sự đơn sơ và thanh sạch của Thiên Chúa, không trong sự khôn sáng của xác thịt, nhưng bởi ân điển của Thiên Chúa, mà chúng tôi hành xử trong thế gian, nhất là đối với các anh chị em.
Câu 12: Thưa Cha, con hiểu rằng Phao-lô và các bạn đồng hành của ông từ khi tin nhận Chúa đã hết lòng sống cho Chúa và bày tỏ ra được nếp sống tin kính Chúa trong khắp nơi họ rao giảng Tin Lành, trong khắp các Hội Thánh địa phương. Nếp sống ấy đơn sơ và thanh sạch, noi theo gương của Đấng Christ. Đơn sơ là rõ ràng, chân thật, không dối trá, không giả hình. Thanh sạch theo tiêu chuẩn của Thiên Chúa là gét tội lỗi và luôn hết sức tránh phạm tội, không thỏa hiệp với tội, và không chấp nhận tội. Một nếp sống công chính như vậy chính là sự vinh hiển của Phao-lô và các bạn của ông, đó là chứng cớ trong lương tâm của họ.
13 Vì chúng tôi chẳng viết cho các anh chị em những sự gì khác, nhưng những điều các anh chị em hoặc đọc, hoặc nhận biết. Tôi mong rằng, các anh chị em nhận biết cho đến cuối cùng.
Câu 13: Phao-lô khẳng định những gì ông viết cho Hội Thánh Cô-rinh-tô là trong sự hướng dẫn con dân Chúa sống nếp sống đơn sơ và thanh sạch, chứ không nhằm mục đích gì khác, không viết một điều vô ích nào khác. Phao-lô mong Hội Thánh Cô-rinh-tô "nhận biết" là tiếp nhận tình yêu thương chân thật của ông và các bạn của ông đối với họ dù là trong những lời quở trách.
14 Cũng như các anh chị em đã phần nào nhận biết chúng tôi, rằng chúng tôi là sự khoe mình của các anh chị em, như các anh chị em cũng là sự khoe mình của chúng tôi, trong ngày của Đức Chúa Jesus.
Câu 14: "Cũng như các anh chị em đã phần nào nhận biết chúng tôi" có nghĩa là trong Hội Thánh Cô-rinh-tô có một số người không công nhận Phao-lô và các bạn của ông là các sứ đồ của Chúa, và không công nhận sự giảng dạy của ông và các bạn của ông. Đây cũng thực trạng trong Hội Thánh ngày nay, nhiều người kiêu ngạo tự lập làm thầy mà không công nhận sự giảng dạy của những người chăn chân thật Chúa sai đến giảng dạy Lời Chúa cho Hội Thánh.
Đối với những người nhận biết Phao-lô và các bạn của ông là sứ đồ thật của Chúa, họ vâng phục sự giảng dạy của các sứ đồ, nếp sống được đổi ra mới. Họ nhận biết sự cao trọng và sự thiêng liêng của chức vụ sứ đồ mà Đấng Christ giao phó cho Phao-lô và các bạn của ông. Vì thế đối với họ Phao-lô và các bạn của ông là sự khoe mình của họ. Còn đối với Phao-lô và các bạn của ông thì chính nếp sống được đổi ra mới của con dân Chúa Cô-rinh-tô là chứng cớ cho sự khoe mình của họ.
15 Bởi lòng tin cậy đó, trước đây, tôi đã muốn đến với các anh chị em để cho các anh chị em được ơn lần thứ nhì;
Câu 15: Thưa Cha, con rất thích câu "được ơn lần thứ nhì". Có thể hình dung sự được ơn lần thứ nhì này là khi Phao-lô trở lại Cô-rinh-tô lần thứ nhì, trong những buổi thông công nhóm hiệp với Hội Thánh, Phao-lô chia sẻ lại những câu chuyện trong hành trình ông đi rao giảng Tin Lành từ sau khi rời Cô-rinh-tô. Ông kể lại những những sự Chúa ban ơn, thêm sức, giải cứu ông, và những phép lạ Chúa đã làm qua ông. Nhưng có lẽ điều đáng mong đợi nhất là được nghe Phao-lô chia sẻ những lẽ thật sâu nhiệm từ Lời Chúa mà ông được Chúa dạy cho biết thêm. Thưa Cha, bản thân con mỗi khi nghe người chăn, các anh chị em chia sẻ về một lẽ thật mà mình chưa biết trước đó, thì tâm trí được mở rộng ra, lòng tràn ngập niềm vui!
16 trải qua nơi của các anh chị em, vào trong xứ Ma-xê-đoan; từ Ma-xê-đoan trở lại với các anh chị em; rồi bởi nơi của các anh chị em được đưa đến xứ Giu-đê.
17 Tôi quyết định như vậy, có phải tôi hành xử thiếu thận trọng? Hoặc điều mà tôi quyết định tôi quyết định theo xác thịt, khiến cho nơi tôi có thể là sự phải phải và sự không không? [Khi thì cho là phải, khi thì cho là không.]
18 Nhưng Đức Chúa Trời là thành tín, lời của chúng tôi với các anh chị em chẳng phải là vừa phải, vừa không.
Từ câu 16 đến 18: Trong I Cô-rinh-tô 16:5, Phao-lô cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô biết, ông dự định thực hiện một chuyến đi qua xứ Ma-xê-đoan rồi đến Cô-rinh-tô. Câu 16 thì Phao-lô cho biết ông muốn đến Cô-rinh-tô trước, có lẽ là đi bằng đường biển, sau đó mới đi lên hướng bắc đến Ma-xê-đoan, rồi từ Ma-xê-đoan quay trở lại Cô-rinh-tô. Như vậy, Phao-lô đã hai lần thay đổi ý định. Có thể vì điều này mà khiến cho có người trong Hội Thánh Cô-rinh-tô cho rằng ông hành xử thiếu thận trọng, giống một người ba phải. Phao-lô viết câu 18 với hàm ý, Đức Chúa Trời là thành tín làm chứng ông rằng ông đã hành xử đơn sơ và thanh sạch, không theo xác thịt, nhưng bởi ân điển của Thiên Chúa. Ân điển của Thiên Chúa thể hiện ở chỗ Phao-lô muốn miễn giảm sự quở trách con dân Chúa tại Cô-rinh-tô về những sự sai trái của họ (II Cô-rinh-tô 1:23).
Con cảm tạ Cha đã ban cho con những sự hiểu trên đây. Qua phân đoạn trên con hiểu rằng trong thực tế cuộc sống, trong mỗi quyết định con cần cẩn thận cầu hỏi Ngài. Nhưng có đôi khi Cha cho phép một sự việc xảy đến làm thay đổi quyết định trước đó của con, là Ngài đang chuẩn bị cho con điều tốt hơn. Con cảm tạ Cha.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Nguyễn Ngọc Tú
21/06/2023